TÁI SINH LẦN NỮA ĐỂ YÊU ANH

Chương 470

Mọi người ngưng lại, đồng loạt nhìn về phía cô: “Chuyện lúc nào?”

“Trước khi tôi đến đây, nhận được điện thoại của hắn.” Trên khuôn mặt sạch sẽ của Nghê Thư lộ vẻ chán ghét: “Tên khốn này nhất định là thừa dịp các cậu rời đi mà thừa nước đục thả câu! Khốn kiếp!” Nhắc đến Thiên Ma, Nghê Thư liền nghiến răng nghiến lợi, lớn đến từng tuổi này, chưa có ai dám sàm sỡ cô như Thiên Ma!

Chị Điềm thu dọn chén trên bàn, lại gọt trái cây cho mọi người, dọn lên bàn, cười đến rung rẩy: “Tên khốn kia đến đây là vì ai cũng không biết chừng.”

Tiểu Cường lại nói: “Tôi đã điều tra rồi, hắn đến một mình.” Ngụ ý là, độ uy hiếp không cao, không biết là vì chuyện tư hay chuyện công.

Mọi người cũng đều nhìn chằm chằm Nghê Thư, khóe miệng cô run rẩy: “Nhìn tôi làm gì? Có liên quan gì đến tôi?”

Chị Điềm mỉm cười: “Ha ha, chị Điềm đây cũng là người từng trải, cũng hiểu suy nghĩ trong lòng những người trẻ như em. Thư Thư à, phải nhớ không được để tên kia chiếm lợi đấy!”

Nghê Thư khoát tay chặn lại, không nói nhảm với đám người không đứng đắn này nữa, cầm túi đồ của cô quay về.

Tuyết Chi vội nói: “Nghê Thư, để Đinh Khiêm đưa cô về đi.”

Chị Điềm đánh con trai một cái: “Có nghe không, còn đứng đó ngơ ngác cái gì?”

Đinh Khiêm sờ sờ đầu, nhanh chóng đứng dậy, Nghê Thư đã chạy ra cửa, khoát tay: “Không cần.”

Biết rõ tính cô từ trước đến nay nói một không hai, Đinh Khiêm cũng không cố chấp.

Đến đường Hằng Nguyên, Nghê Thư đi đến xe máy Harley của mình, treo đồ ra đằng sau, đội mũ bảo hiểm màu đen lên, sải chân leo lên, một đường chạy nhanh về quán bar Huyền Sắc.

Lúc này, đang là giờ cao điểm của các quán bar, cửa ra vào đỗ mấy hàng xe con, trong đó không thiếu xe sang trọng.

Bởi phong cách đặc biệt, quán bar Huyền Sắc của Nghê Thư tư lúc mới khai trương, đã được người trẻ tuổi yêu thích, làm ăn vô cùng phát đạt.

Nghê Thư cởi mũ bảo hiểm ra, đi xuống xe máy, ném chìa khóa cho cậu em canh cửa, đeo túi đồ của mình lên, bước vào quán bar. Một tay đút vào túi quần tây, đôi mắt quyến rũ nhìn một vòng xung quanh.

Bầu không khí trong quán bar đầy vẻ quyến rũ lạ thường, ánh đèn mờ ảo, tiếng nhạc đinh tai nhức óc. Giữa sân khấu, vài cô gái tóc dài tay ôm cột, cơ thể uốn éo như rắn, kích thích bầu không khí bên dưới càng thêm nóng bỏng.

Nghê Thư nhìn lướt qua, lên lầu, đẩy cửa phòng nghỉ riêng ngăn cách với bên ngoài của mình, bỏ túi trên vai xuống. Vừa muốn bật đèn, một bầu không khí quen thuộc làm cô nổi cả da gà ập vào mặt. Gần như là phản xa có điều kiện, cô xoay tay đấm ra một cái, “bốp một tiếng, nắm đấm của cô đã bị chặn, bị kéo lại, một đôi môi liền kề sát, hôn vào mu bàn tay cô.

Thân thể Nghê Thư cứng đờ, mu bàn tay như bị sâu lông bò qua, buồn nôn đến mức khiến cô lại đấm ra một đấm khác. Không ngoài ý muốn chút nào, tay kia cũng bị người ta nắm lấy. Sau đó, hai tay khóa trái, cả người đã bị cố định trong một lồng ngực cứng rắn. Bên tai truyền đến giọng nói khàn khàn tê dại: “Thư Nhi, dáng vẻ hung dữ bạo lực của em, thật khiến người ta thích…”

Đáng chết! Thiên Ma! Mẹ nó anh mau buông tôi ra!” Nghê Thư tức giận đến muốn cong người, cô nên sớm biết, tên này sẽ không bỏ qua cơ hội đùa giỡn cô!

“Thư Nhi, em không tin ư?” Người đàn ông sau lưng lười biếng khẽ cười, tiếng cười trầm thấp và hoang dã: “Không tin em sờ thử xem, “thằng nhỏ” của anh rất thích đấy!” Nói xong, còn cố ý ưỡn mông, để bộ phận đang dần biến hóa cọ cọ cô.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi