TÁI SINH LẦN NỮA ĐỂ YÊU ANH

Chương 508

Hai người lại rảnh rỗi nói chuyện một hồi, Bảo Ngọc giữ Vy Hiên lại ăn tối, cô lắc đầu: “Không được, buổi tối còn có bản thảo phải viết.”

“Được rồi, mình tiễn cậu.”

Cảm tình của hai người, cũng rất không khách sáo, Bảo Ngọc tiễn Vy Hiên vào thang máy rồi lại về phòng của mình.

Tiêu Mặc Ngôn đang nói chuyện điện thoại, là Tiểu Cường gọi đến, nghe thấy anh ta báo cáo tình huống thì hai con mắt của anh có chút cụp xuống, không có chút cảm xúc nào, dáng vẻ rất bình tĩnh và đạm mạc.

“Anh ta đã không ở đó nữa, cậu có thể về rồi.”

Sau khi được Đường chủ ra lệnh, Tiểu Cường đáp lại, cúp điện thoại.

Tiêu Chi Khiêm một tay cầm điện thoại, một tay nhét vào túi quần, đối mắt híp lại thành một đường, tụ kết mấy phần nguy hiểm. Lập từ, từ từ thu lại, không hề phóng ra quá nhiều cảm xúc, lại trầm tĩnh như một tượng điêu khắc hoàn mỹ.

“Tiêu Mặc Ngôn?” Bảo Ngọc đi đến sau anh, đưa tay xoa lưng của anh: “Tiêu Mặc Ngôn, gần đây anh giống như có tâm sự.”

Anh quay lại, cầm hai tay của cô, thu vào trong lòng bàn tay, giọng điệu lại nhu hòa mấy phần: “Anh sẽ dẹp bỏ mọi chướng ngại trước khi kết hôn.” Chỉ cần là trở ngại đến anh và cô, bất luận đối phương là ai, anh đều khó có khả năng tha thứ.

“Chướng ngại?” Bảo Ngọc chưa bao giờ biết giữa bọn họ sẽ có những chướng ngại gì, không rõ Tiêu Mặc Ngôn đang bận tâm cái gì.

Hôn lễ còn năm ngày.

Đường Hằng Nguyên gần đây vô cùng náo nhiệt, ngoại trừ mới gia nhập thêm rất nhiều anh em, mọi người cũng rất vui vẻ vì hôn sự của Đường chủ.

Lục tục, không ngừng có quà được mang đến, rất nhiều đều là vật hi hữu Bảo Ngọc chưa thấy qua. Quà đến nhiều cô gỡ một ngày cũng không hết, bất đắc dĩ, chọn một căn phòng, chất đống mấy vật này. Trên mỗi món quà đều không có đề tên, chỉ có danh hiệu kỳ quái, nghĩ đến, cũng có thể là các anh em Hồng môn tặng.

Chị Điềm mỗi ngày đều bảo dưỡng da cho Bảo Ngọc, nói gì cũng muốn cô làm một cô dâu xinh đẹp. Bởi vì video hôn lễ có thể sẽ bị đưa lên website nội bộ của Hồng môn, chị muốn Bảo Ngọc kinh diễm xuất hiện, tạo mặt mũi cho Hải Thiên Đường bọn họ! Bảo Ngọc tính tình tốt tùy ý chị Điềm loay hoanh, tâm tình vui vẻ sắp làm cô dâu, khiến cho cả người cô nhìn còn diễm lệ hơn bình thường ba phần.

Thân thể Ngọc Diệp cũng từ từ chuyển biến tốt đẹp, bây giờ có thể ngồi trong xe lăn, được Trương Thịnh Hải phụ giúp đẩy ra, đi ra bên ngoài hô hấp không khí mới mẻ. Nghê Thư nói, nhiều nhất hai tháng, cô ta sẽ không giống lúc trước nữa.

Rời khỏi công ty ba ngày, tình hình hiện tại của Tiêu thị đã loạn thành một mớ hỗn độn, mỗi ngày đều bị truyền thông làm ầm ĩ đến mệt nhọc, việc làm ăn của thành ẩm thực càng sụp đổ hơn, các công ty khác liên minh lại với nhau để đối phó với Tiêu thị muốn bù lỗ gấp đôi. Tiêu Chính Thịnh lại vì chuyện của Kiều Nhã mà áy náy không thôi, ở một phương diện khác lại muốn ứng phó với hoàn cảnh khó khăn của công ty, cả người đều gầy đến hốc hác, cuối cùng Hà Thanh nhìn không được nữa, gọi điện thoại cho Bảo Ngọc, hẹn cô gặp nhau ở quán cà phê.

Đinh Khiên lái xe đưa Bảo Ngọc đến quán cà phê, đã hẹn thời gian đến đón cô, thuận lợi đến đường gần đó xử lý chút chuyện.

Đường chủ đã sắp kết hôn rồi, đường chủ phu nhân sẽ không để chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn vào lúc này.

Bảo Ngọc đến quán cà phê, Hà Thanh đã sớm ngồi chờ ở đó, vẫy tay về phía cô: “Bảo Ngọc, ở đây.”

Bảo Ngọc mỉm cười đi qua: “chị Thanh, chị đợi lâu rồi hả?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi