TÁI SINH LẦN NỮA ĐỂ YÊU ANH

Chương 560

“Tiêu Mặc Ngôn, môn chủ không yên tâm về cậu, phái tôi qua đây xem thế nào.” Ở trước mặt Tiêu Mặc Ngôn, Quan Mạc bớt đi mấy phần đùa cợt.

Tiêu Mặc Ngôn nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết thần trí đang ở nơi nào, ánh mắt vô cùng thờ ơ. Đợi nửa ngày cũng không thấy anh có phản ứng gì, Quan Mạc mỉm cười, quay đầu nói với chị Điềm và Thạch: “Theo tôi thấy, anh ta không có chuyện gì, tôi cũng nên đi báo cáo với môn chủ.”

Thạch âm thầm thở phào nhẹ nhõ, may là tất cả phản ứng của cậu chủ Tiêu bây giờ đều hợp tình hợp lý.

Chị Điềm liên tỏ ra vui mừng: “Cậu muốn đi sao?”

Quan Mạc nhíu mày mấy lần: “Chị Điềm, chị không cần biểu hiện rõ ràng như vậy chứ?”

“Haha, đây là tôi không nỡ!”

Thạch nói một cách dứt khoát: “Tôi kêu người tiễn anh.”

Quân Mạc lại nhíu mày: “Các người như vậy, tôi thật sự sẽ rất đau lòng đó!”

Ba người đang nói chuyện, Tiêu Mặc Ngôn đột nhiên lên tiếng: “Nói với môn chủ, ông ấy không cần phải lo lắng.”

Ánh mắt của Quan Mạc liền thay đổi, sau đó anh ta liền cười lớn: “Aiya, anh là một ứng cử viên cho chức môn chủ nhiệm kỳ sau, không thể xảy ra một chút bất trắc nào, môn chủ có thể không lo lắng sao?”

Tiêu Mặc Ngôn quay lại, từ từ ngước mắt lên: “Nên xác nhận, anh đã xác nhận rồi, có thể quay về được rồi.”

“Bai bai, tôi là phó môn chủ! Các người cho tôi một chút mặt mũi thì chết sao? Có thể chết sao?” Quan Mạc vô cùng thất vọng.

Thạch nháy mắt với chị Điềm, chị Điềm hiểu ý, dỗ dành anh ta đi ra ngoài: “Aiya, không phải là chúng tôi sợ vị trí phó môn chủ này của cậu quá bận hay sao! Nếu như cậu rời khỏi tổng bộ, bên kia không biết sẽ loạn đến mức nào!”

Quan Mạc nghe thấy vậy, rất hưởng thụ, liền gật đầu nói: “Hóa ra là lý do này.”

Hai người đi đến cửa, cánh cửa đột nhiên bị người khác đẩy ra: “Két!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Quan Mạc va vào người ở ngoài cửa, che cái mũi bị đau do va chạm, ngước mắt lên, liền sững sờ…..

Vy Hiên vô cùng kích động bên ngoài chạy vào, cũng không quan tâm mình có đâm vào ai không, lao về phía trước túm lấy áo của Thạch: “Thạch, lần trước anh nói có chuyện gì cũng sẽ giúp tôi! Phỏng vấn của anh lần trước rất tốt, mọi người rất thích, tổng biên tập nói muốn thực hiện một chuyên đề về hắc đạo!”

Lông mày của Thạch giật giật, chưa suy nghĩ gì liền từ chối: “Không được.”

Vy Hiên chắp tay lại, nhìn anh bằng ánh mắt tha thiết: “Lần nay xem như là anh cứu tôi đi!”

Thạch không nói gì, trực tiếp túm lấy đầu cô, quay về hường Quan Mạc: “Anh có thể đi rồi.”

Quan Mạc sững sờ, bước chân cũng không tự chủ được mà bước về phía trước, đi ngang qua chị Điên, sau đó đi thẳng đến trước mặt Vy Hiên, đôi mắt sáng nhìn chằm chằm vào cô, Vy Hiên bị anh ta nhìn có chút sợ hãi, cẩn thận trốn sau người Thạch, hạ giọng hỏi: “Đây cũng là người trên con đường của các anh sao?”

Thạch nhìn Vy Hiên, nhướng mày, đưa tay ra chặn anh ta lại: “Quan Mạc, còn có chuyện gì sao?”

Chị Điềm cũng có chút nghi ngờ nhìn hai người: “Quan Mạc, hai người quen nhau sao?”

Vy Hiên trực tiếp phủ nhận: “Không quen!”

Vy Hiên chạy tin tức mức mới đã liên lạc với rất nhiều người, nhưng thế giới ngầm chắc chắn chỉ giới hạn trong nhóm người Hải Thiên Đường, thà rằng cô quen biết ít đi một người cũng không muốn kết bạn thêm với một người.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi