TÂM DUYỆT

*Tâm Duyệt*

...

Hàn Diệp đâm thọc mấy chục cái thì không chịu nổi nữa, bắn tinh dịch vào sâu trong bụng đối phương.

"Unm... cho ta... đều bắn cho ta" - Cơ Phát ngửa đầu rên rỉ. Phân Thân cũng bắn tới.

Y nhúc nhích thân mình, cả người bủn rủn vô lực được Hàn Diệp ôm lấy, môi dán lên môi. Lưỡi quấn lấy lưỡi say mê đảo loạn, cuốn nhau vào vũ điệu không có điểm dừng.

Thế nhưng cự vật đang nhét trong huyệt động lại rục rịch sưng ngạnh lên, đẩy tinh dịch bên trong tràn ra ngoài.

Cơ Phát trợn mắt, trong lòng cả kinh, còn chưa kịp phản đối thì một chân đã bị nâng cao. Cự vật rút ra, lại lập tức mạnh mẽ vọt đi vào, phát ra âm thanh òm ọp dâm mĩ.


"Không!... Đừng... đừng mà..." - Y hét lên một tiếng, chỗ bị chà đạp tuy có chút đau, nhưng cảm giác thống khoái che lấp đi tất cả.


"Muốn dừng? Vậy sao chỗ này cứng rồi?" - Hàn Diệp xấu xa chạm đến phân thân y, tuốt lộng lên xuống, vuốt ve sờ nắn.

"Không cần... mau dừng lại..."

Cơ Phát càng cực lực phản đối, Hàn Diệp lại càng như phát điên. Đem sức lực kinh người đánh đến, liều mạng va chạm thân thể y.

Tiếng Bạch Bạch Bạch vang lên liên tục. Chỗ da thịt tiếp xúc bị đánh đến đỏ lên, cơ hồ bị hắn đâm đến mức chết đi sống lại.

"ưm...ưm... hức... hức... ngươi... hỗn đản..." - Cơ Phát lẩm bẩm chưởi bới, nước mắt không nhịn được tràn qua khóe mi.

"Mau cút... con mẹ nó... ưm...ưm..."

"Ây za... Phát Phát học được ở đâu thói chưởi người rồi, như vậy là xấu lắm biết không?" - Hắn vừa nói vừa bóp lấy mông y nhào nặn - "Không thích sao? như vậy là dối lòng đó"

Đúng thực là như Hàn Diệp nói, cơn đau và mệt không là gì so với khoái cảm tràn khắp cơ thể khiến đầu ngón chân co quắp lại, tay siết chặt lấy ga giường. Chỉ nghĩ để người này, cứ vậy mà hung hăng chà đạp y mãi cũng được.

Động tác của hắn càng lúc càng kịch liệt, tay vẫn không buông tha cho phân thân của y, sờ lộng đến hai viên tròn trịa bên dưới

"A... đừng... mau buông" - Cơ Phát vặn vẹo cơ thể, tiếng khóc càng lúc càng trở nên không kìm nén được mà nức nở.

y kêu thảm thiết, cảm nhận được bản thân đã đi đến cực hạn. Quy đầu run rẩy bắn tinh dịch nóng ướt vào tay Hàn Diệp.

Hàn Diệp nhìn lòng bàn tay nhầy nhụa. Khóe môi cong lên, lưỡi đỏ vươn ra liếm lấy.

Cơ Phát quả thật nhìn không vào mắt, xấu hổ quay mặt đi.

"Ta lại muốn người bắn ra nước tiểu cơ" - Hắn cười cười, xem ra ta chưa đủ nỗ lực rồi.

"Ngươi..." - Cơ Phát cắn môi, vươn cánh tay che đi gò má đỏ bừng bừng.

Còn không biết phải đem mặt giấu đi đâu mới tốt thì cả người bị bế bổng lên.

"Ta giúp người rửa sạch nhé" - Hắn vừa nói, vừa tiến về phía Dục Trì.

Dục Trì là một hồ tắm lớn, nằm ngay phía sau Tẩm Cung. Lúc nào cũng được chuẩn bị sẵn sàng, hơi nước nóng nghi ngút bốc cao. Mùi trầm hương lãng đãng thanh dịu. Rèm mỏng phơ phất.

Hàn Diệp chậm rãi đi vào trong nước.

Hắn dựa vào thành hồ, ôm lấy Cơ Phát đối diện ngồi trên đùi mình. Bên trong cự vật vẫn kiên trì giữ nguyên vị trí. Cái miệng há ra, cắn tới đầu ngực đỏ hồng trước mắt.

Bị tấn công bất ngờ, đầu vú có chút đau nhức, sưng tấy run rẩy. Bụng nhỏ bên dưới với tư thế này càng thêm khiến thai nhi áp bách lên bàng quang. Cơ Phát đã cố nhịn không tiểu ra. Bây giờ bị loại va chạm này khiến cho nơi đó ẩn nhẫn đau, liền không chịu được khống chế mà chảy ra nước tiểu.

Hàn Diệp nhìn gương mặt quẫn bách của y, ôn nhu hỏi

"Khó chịu sao?"

Cơ Phát gật đầu: "Khó chịu, vô cùng khó chịu"

"Được, vậy ta rút ra" - Hắn nâng mông y lên nhưng Cơ Phát lại ngồi mạnh xuống khiến hắn Ah một tiếng, rên rỉ phát ra từ cổ họng: "Phát Phát muốn giết người"

"Đáng chết! Không cho rút ra"

Hàn Diệp cười nhẹ: "Được được được. Bảo bối muốn như thế nào liền là như thế"

Hắn nhìn gương mặt bị hơi nước nhiễm đỏ, ý loạn tình mê của Cơ Phát. Tâm can rung động đến tê dại,

"Thật muốn yêu ngươi... mỗi ngày... Sau này không cần thêm em bé nữa. Khiến ta uất ức muốn chết"

Hắn nói, hông càng đẩy tới, cực kì tàn bạo xâm nhập cơ thể y. Hung hăng tiến vào chỗ sâu nhất.

Mặt Cơ Phát càng lúc càng đỏ, dâm dịch chảy ra càng lúc càng nhiều. Thì thầm bên tai hắn

"Diệp Nhi... mau làm ta... mau đem ta làm đến hư đi"

"Gì cơ?" - Hàn Diệp còn nghĩ mình nghe lầm?

Hình như có gì đó không đúng. Mùi hương nồng đậm trong không gian đem đến khoái cảm vô cùng rõ ràng.

"Người đã đốt gì vậy?"

"A...a... hình như một chút... ưm... kích tình... ta sợ ngươi không muốn chạm ta... nên Vân Hi đã đưa đến"

"..."

"Diệp Nhi... mạnh một chút nữa... không cần lưu tình... ta... còn muốn nữa" - Hai mắt Cơ Phát mông lung đẫm lệ hôn loạn lên từng tấc từng trên mặt Hàn Diệp.

"Còn muốn nữa sao?" - Hàn Diệp xấu xa đem một ngón tay chen vào huyệt. Nơi đó vốn đang bị cự vật xâm chiếm, nay lại thêm một ngón tay, thống khổ đến mức nói không nên lời. kích thích Cơ Phát càng nức nở, cả người ưỡn ra phía sau.

May là Hàn Diệp lanh lẹ, đem tay còn lại đỡ lấy người.

"Hoàng thượng, ngửa ra như vậy sẽ té đó, ôm cổ ta đi"

Cơ Phát đã gần như mê man đến mức thần trí không rõ ràng, được Hàn Diệp kéo vào lòng, đầu gục trên vai hắn.

Ngón tay lại thêm vào một ngón, khiến nước trong hồ tràn vào trong huyệt, trướng vô cùng.

"Aaa...aaaa....aaa.... chết mất... ngươi giết ta đi" - Cơ Phát há miệng hét lên, nước miếng không ngậm được chảy tràn bên vai Hàn Diệp.

"Sẽ không chết nha~, sẽ vô cùng thích" - Hắn cư nhiên nhét thêm một ngón tay khiến bên dưới đau đến khó nhịn, nhưng cũng sướng đến mức muốn chìm đắm thật sâu. Đầu lưỡi y gấp gáp tách lấy môi Hàn Diệp, cuốn lấy lưỡi hắn đảo loạn. Điên cuồng liếm mút, tiếng rên um ửm từ trong cổ họng truyền ra qua hầu nhấp nhô. Hôn đến mức cơ hàm vừa tê vừa mỏi, môi sưng tấy.

Miệng Hàn Diệp bị ngón tay tinh xảo bóp mạnh, Cơ Phát mút lấy lưỡi y, ngấu nghiến bú mút như cách đôi môi xinh xắn đó đã từng thao lộng bao lấy cự vật bên dưới.

Một Cơ Phát điên cuồng, hoang dại như vậy bức hắn đến phát điên. Gậy thịt không nhịn được bắn thẳng tinh dịch vào sâu trong huyệt đạo.

Hắn. Lần đầu tiên, bị tiểu yêu tinh này hôn đến bắn. Con mẹ nó!


...

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi