TÂN HÔN KHÔNG TÌNH YÊU, THẾ TỘI VỢ TRƯỚC

Trong nhà trẻ, hôm nay chính là thời điểm báo danh, đều là cha mẹ đưa con của mình tới, chỉ có cô là bà mẹ đơn thân, đây là một trường học bán trú quý tộc, mỗi ngày chỉ cần tới đón một lần vào buổi tối là được.

Cô giáo kinh ngạc nhìn bé gái có mái tóc ngắn ngủn đứng ở trước mặt mình, không ngừng tán thưởng đứa nhỏ này lớn lên thật tốt, có lẽ là đứa bé xinh đẹp nhất nhà trẻ của bọn họ rồi.

Mà lại vừa thấy mẹ của đứa bé, cô giáo lập tức hiểu ra, trách không được sẽ có con gái xinh đẹp như vậy, hóa ra là vấn đề về gien, chỉ là, dường như đứa bé lớn lên còn xinh đẹp hơn cả mẹ mình một ít, không biết bố đứa bé lớn lên có bộ dáng gì, dựa vào cách cô bé ăn mặc, bố của nhóc nhất định không phải là một nhân vật đơn giản.

"Bạn học nhỏ, nói cho cô giáo nghe, con tên là gì?" Cô cố gắng làm cho giọng nói của mình trở nên nhẹ nhàng, các em nhỏ đều thích giọng nói như vậy.

"Tiểu Vũ Điểm ạ." Tiểu Vũ Điểm ngượng ngùng cười, nói ra tên của mình.

"Tiểu Vũ Điểm à, thật là một cái tên rất êm tai nha." Cô giáo cười càng thêm ôn nhu, "Sao hôm nay cha của Tiểu Vũ Điểm lại không đến?"

Ngón tay Hạ Nhược Tâm đang điền hồ sơ hơi hơi run lên một chút, cô chỉ viết tên mình ở mục mẹ của đứa trẻ, mà mục bố của trẻ vẫn là để trống, cô không biết phải viết như thế nào, bởi vì, con gái cô không có bố.

Tiểu Vũ Điểm lôi kéo tay của Hạ Nhược Tâm, đôi mắt đỏ lên, cô bé không có cha, chỉ có mẹ.

"Cái này......" Trong lúc nhất thời cô giáo có chút xấu hổ, không phải là cô đã hỏi cái gì không nên hỏi rồi đấy chứ.

"Mẹ, con thấy nhất định là bạn kia không có cha." mà một bé gái mặc váy công chúa xinh đẹp đang đứng bên cạnh họ chu cái miệng nhỏ lên, tuổi tác còn nhỏ nhưng cô bé lại đã hiểu được ganh đua so sánh, bởi vì, cô bé không thích người nào lớn lên xinh đẹp hơn mình, mà cô bạn tóc ngắn này rõ ràng chính là xinh đẹp hơn cô bé nhiều.

"Thực xin lỗi, đứa bé còn nhỏ không hiểu chuyện, mong các vị không nên để ở trong lòng." mẹ của đứa bé cười nói xin lỗi, nhưng mà, ai cũng có thể nhận ra, trong mắt cô ta lại không có bất kỳ sự hối lỗi nào, chẳng qua cũng chỉ là một bà mẹ đơn thân mà thôi, con gái lớn lên xinh đẹp thì có ích lợi gì, ngay cả người đàn ông của mình cũng không giữ được, chính là thất bại.

Hạ Nhược Tâm nắm chặt tay nhỏ của con gái, mà hai mắt Tiểu Vũ Điểm đã hồng lên, nhìn thực đau lòng, rồi lại bất lực, nếu không, trường học này, các cô không cần nữa.

Bàn tay bé nhỏ bất chợt rời khỏi tay cô, một bóng dáng cao lớn dừng lại trước mặt cô, cô ngẩng đầu, lại trông thấy một người đàn ông đang bế con gái cô lên.

Đôi mắt cô hơi lóe một chút, tại sao lại là anh, không phải anh có ca giải phẫu, nói sẽ không tới sao?

"Thực xin lỗi, con gái của tôi trời sinh có chút thẹn thùng, không phải quá thích nói chuyện." Cao Dật xoa nhẹ mái tóc của Tiểu Vũ Điểm một chút, ôm cô bé vào trong ngực, biết hôm nay tiểu gia hỏa này bị ủy khuất rồi, "Không phải sợ, cha ở đây rồi."

Anh nhẹ nhàng vỗ lưng Tiểu Vũ Điểm, sau đó cầm lấy bút trong tay Hạ Nhược Tâm, viết tên mình vào ô cha của đứa trẻ, mà trên người anh mang theo một cỗ hương vị phong trần, còn có một ít mùi nước sát trùng nhàn nhạt chưa bay hết, trong mắt cũng đầy tơ máu, đủ để biết quả thật anh vừa mới kết thúc một ca phẫu thuật, liền vội vã chạy tới nơi này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi