TẬN THẾ ĐÀN THÚ

Quần áo rơi xuống, Lâm Gia cuống quít cầm tay anh, ngăn cản anh tiếp tục thăm dò đi xuống, lo lắng bị người bên ngoài nghe thấy, chỉ có thể đỏ mặt thấp giọng lừa nói: "Dick, đừng như vậy. Bọn Ngân Hổ đang ở bên ngoài..."

Không đợi cô nói xong, Dick liền bắt được tay cô hôn lên một cái, đầu lưỡi linh hoạt thật nhanh liếm qua lòng bàn tay mẫn cảm của cô. Lâm Gia thình lình bị anh đánh lén muốn rút tay lại, lại bị anh chặt chẽ bắt lấy đặt trong ngực, cơ thể cao to áp sát cô, hoàn toàn bao phủ cô ở bên trong,

Hơi ngóng dương cương phả ra làm cho Lâm Gia một trận mê muội, chỉ có thể dựa vào vách tường chống đỡ cơ thể. Khóe miệng Dick cong lên, trong ánh mắt xanh nhạt chỉ có khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng của Lâm Gia, dịu dàng đến gần như có thể chảy nước. Một tay đỡ lấy bả vai cô ổn định cơ thể của anh, một tay khác thì nắm lấy vòng eo cô, giữ chặt cô ấn trên người mình.

Lâm Gia cả kinh đứng dậy chống bả vai Dick, tránh né anh xâm nhập, mang theo tiếng khóc nức nở mềm như tơ cầu xin: "Đừng, Dick... Chờ sau này, có được không..." Cô cũng không muốn lần đầu tiên là ở ngay trong phòng tắm.

Nghe thấy tiếng Lâm Gia cầu xin, Dick trong cơn mê mang thoáng trở nên thanh tỉnh. Anh ôm lấy Lâm Gia, chôn mặt vào gáy cô, hít sâu một hơi, giọng khàn khàn nói: "Gia, giúp anh. Anh sẽ không làm đau em..."

Cả người Dick nóng hổi, cơ thể sôi sục từng khối cơ bắp thắt chặt, cho dù không nhìn thấy, cô cũng có thể tưởng tượng ra bộ dạng dữ tợn của anh. Nhìn anh nhẫn nại khổ sở như thế, Lâm Gia không khỏi mềm lòng, e lệ gật gật đầu.

Qua rất lâu, Lâm Gia mới nhẹ tay nhẹ chân tử trong phòng tắm đi ra. Cô đang chuẩn bị trốn về phòng ngủ thì bị sắc mặt xanh mét của Ngân Hổ vừa vặn bắt được. Vì thế sư tử và hổ lại lần nữa nổi dấm chua. Lâm Gia bất đắc dĩ, chỉ đành phải đối chiếu theo "Đãi ngộ" của Dick cũng phục vụ Ngân Hổ một lần.

Dương Kiện đã mấy ngày không thấy bóng dáng. Lâm Gia bị tạm thời hạn chế tự do nên không có cách nào đi ra ngoài, đành phải nhờ Healy mỗi ngày tìm hiểu tin tức. Nhưng dù sao Healy chỉ là một sĩ quan bình thường, ngoài việc nghe được tòa án quân sự đang thẩm tra xử lí Hoffman không làm tròn trách nhiệm, Dương Kiện và Rick đang vì anh mà tích cực biện hộ ra thì không có cách gì biết được tình hình tiến triển cụ thể.

Một tuần sau Healy mang đến thông tin chiến đấu mới nhất ngoài tiền tuyến, hai ngày trước khu D9 phản bội bọn cướp Lodi Elias hiệp trợ thành công đánh chiếm khu C8. Lúc hai quân giao chiến, thuộc hạ cũ của Liệt Minh Uy cứu hắn từ trong tù ra, ý đồ phản bội đi theo địch, lại bị quan chỉ huy Kiều Trì xử quyết. Đêm trước khi khu C8 bị rơi vào tay giặc, hắn dẫn dắt một đoàn quân đội yểm trợ và dân thường rút lui, lại ở trên sa mạc bị đàn zombie dị biến và bọn cướp bao vây, cuối cùng lấy thân hy sinh cho tổ quốc.

Khi Lâm Gia nghe được tin tức này thì trong lòng rất khó chịu. Tuy cô và Kiều Trì tiếp xúc không nhiều lắm nhưng trong ấn tượng của cô Kiều Trì là một sĩ quan thanh niên chính trực cơ trí. Nếu không phải là do hắn giúp thì quân đoàn đặc chủng không có cách gì thoát thân khỏi khu C8, cô và nhóm thú thú sẽ còn đang gian nan sinh tồn ngoài dã ngoại, bất cứ lúc nào cũng có thể chết. Ngay khi khu C8 đang ở tình thế sinh tử tồn vong thì cũng là lúc hắn nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, lấy thủ đoạn của Lôi Đình quét sạch nội gián trong khu C8, triệt tiêu Liệt Minh Uy, dẫn dắt quân đội chống cự cường địch, bảo vệ dân thường rời đi. Đáng tiếc, hắn vẫn là không thể đợi được bộ đội cứu viện của thủ đô.

Khi nhóm mãnh thú dị biến lục tục tiến vào kỳ bài xích, nhà trọ của Hoffman đã sắp nhét không nổi nhiều người như vậy, thượng tướng Rick liền phái người sắp xếp cho Lâm Gia một nhà ba tầng ở chỗ khác. Có thể lại được gặp Lâm Gia, nhóm thú thú đều cực kì vui vẻ, tuy rằng trong lòng mọi người rất rõ ràng, thời gian được gặp nhau như vậy rất ngắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi