TẬN THẾ TÁI SINH HI VỌNG CUỐI CÙNG


Tô Vũ cũng nhìn ra được trận này bọn hắn khả năng thua cực kỳ cao.

Công tước Mikhain vừa chứng kiến được thất bại của tướng Crow, chắc chắn sẽ không chủ quan.

Ưu thế của bọn hắn chỉ có số lượng, lại không thể sử dụng kế sách chiến tranh du kích.

Quân Mikhain chắc cũng lường trước được nên hạn chế đi qua các rừng cây.
Theo hắn thấy, chỉ còn có hai cách có thể thực hiện.

Cách đầu tiên chính là lợi dụng việc quân Mikhain không dám di chuyển quá nhanh làm nhiễu loạn quân địch.
Quấy nhiễu cả ngày lẫn đêm, chắc chắn sẽ khiến bọn họ trở nên tức giận, mỗi lần như vậy quân ta liên tục trốn vào trong rừng, bọn chúng chắc chắn sẽ không dám vào.
Cách thứ hai chính là phải nghĩ ra cách lợi dụng đám quái vật tấn công quân Mikhain, nhưng cách này rất khó thực hiện.

Đầu tiên, quái vật có trí tuệ gần với con người, chỉ có hai thứ có thể kéo chúng ra khỏi rừng rậm.

Một là lương thực, hai là phụ nữ, nhưng rất khó.
Thứ hai, quân đội Mikhain không việc gì phải lao vào đám quái vật, tuy bọn họ cần lương thực, nhưng bọn họ cần bổ sung binh lính hơn.
Thậm chí, hắn cũng đã từng nghĩ mình sẽ lao về phía quân đội, giết thật nhiều binh lính sau đó rời đi.

Nhưng như vậy rất nguy hiểm.
Nhiều người ở đây có những năng lực rất đặc biệt, trong ba mươi nghìn ngươi chắc chắn sẽ có người khắc chế hắn, hắn chưa phải là vô địch.
Nếu lao vào hơn ba mươi nghìn người, khả năng cao hắn sẽ không thoát ra được.
Hiện tại mọi chuyện vẫn cần Chora nghĩ cách.
Chora cuối cùng cũng lên tiếng: " Với tình hình hiện nay, cửa thắng của chúng ta rất thấp "
" Những kế sách bình thường không thể thực hiện được "
" Nếu bọn hắn cần thận như vậy, ta cho bọn chúng càng phải cẩn thận hơn "

Trong ánh mắt Chora lóe lên những suy nghĩ ác độc, nhìn thôi cũng cảm thấy nổi da gà.
Người phụ nữ này không biết đã nghĩ ra " Mưu hèn kế bẩn " gì đây.

Tô Vũ hơi tò mò cô ta sẽ nghĩ ra cách gì.
Chora bắt đầu ra lệnh: " Truyền lệnh xuống cho tất cả các làng mạc, thị trấn ở trên đường quân Mikhain di chuyển "
" Mang tất cả lương thực thực phẩm còn trong nhà theo hết "
" Cử người bảo vệ bọn họ không bị quái vật tấn công "
Tô Vũ mất hứng thú, chỉ như vậy?
Vẻ ác độc của Chora hiện lên, cô ta tiếp tục nói: " Bỏ toàn bộ thuốc độc vào trong hồ, ao, suối miễn là nước bỏ thuộc độc xuống hết cho ta "
" Phái binh lính, chia làm nhiều tốp.

Cứ tối đến, lấy trống lấy kèn chạy xung quanh trại bọn hắn "
" Còn nữa, kêu mấy tên hay chửi lộn.

Bắt chúng chửi quân Mikhain cho ta.

Chửi hay sẽ có thưởng "
" Bọn hắn dám đuổi thì trốn trong rừng, đặt cho ta thêm mấy ụ rơm ở xung quanh rừng.

"
" Bọn hắn dám vào, chúng ta dám đốt "
Hắn càng ngày càng thấy thích trưởng trấn Chora.

Ít ra cũng phải thế.
" Ban ngày, cho mấy người phụ nữ vẻ ngoài xinh đẹp.

Đứng ở rừng muốn làm gì thì làm "
" Không cần quyến rũ quân Mikhain, chỉ cần bọn hắn chú ý là được.

Muốn múa thoát y, múa lửa, tùy các ngươi "
" Tạm thời chỉ có vậy thôi, khi nào ta nghĩ ra thêm cái gì hay lại cho các ngươi đi làm "
Chora nói rất hăng say, nhưng vẻ mặt của binh lính nhìn cô giống như nhìn một người phụ nữ điên.

Nhưng Tô Vũ lại khác, hắn đang suy nghĩ làm sao mời được Chora gia nhập với hắn.

Có cô, chắc chắn sẽ có nhiều kế sách thú vị.
....
Sau chín ngày, cuối cùng quân Mikhain đã đi vào địa phận khu vực Đông Nam.
Một binh lính báo cáo tình hình cho Mikhain: " Làng mạc, thị trấn đã chuyển đi nơi khác.

Còn lại không thấy có mai phục "
Mikhain không quá để ý: " Một đám bại trận thì nghĩ được cái gì "
Đội quân Mikhain vẫn tiếp tục đi về phía địa phận khu vực Đông Nam, không hề gặp bất cứ phản kháng nào.
Quân đội Mikhain chia thành hai đội quân di chuyển, muốn dồn quân đội Đông Nam về thế bánh mì kẹp thịt.

Ngăn cản quân Đông Nam trốn về phía Nam.

Ban ngày di chuyển bọn họ vẫn chưa hề gặp bất cứ trở ngại nào.

Nhưng đêm đến, thanh âm đã bắt đầu vang lên:
" Choeng....!Keng....!Choeng....!Keng "
Từng âm thanh tiếng trống, chiêng, âm thanh của kim loại ma sát nhau vang vọng quanh doanh trại.

Khi bọn họ đuổi theo những người này, thì họ lại lẩn trốn vào trong rừng.
Từng mũi tên đã được châm lửa lóe sáng phía trong rừng khiến họ không dám tiến vào.
Binh lính Mikhain cưỡi ngựa tuần tra phía bên ngoài của rừng rầm, và doanh trại ngăn kế hoạch phá hoại của quân Đông Nam.
Nhưng Chora đã tính đến sự việc này sẽ xảy ra, số lượng ẩn nấp trong rừng cũng không ít, bọn họ lao ra giết tất cả những tuần tra ở phía ngoài rừng.
Cử một đội dẫn đám tuần tra xung quanh doanh trại rời đi, sau đó lại cử một tốp khác đi vào tiếp tục phá hoại.
Các binh lính Mikhain có vẻ như đã chịu không nổi những âm thanh khó chịu này, nhưng khi đi về phía Nam bọn họ không mang bất cứ vật dụng nào có thể cách âm.
Một buổi tối ồn ào đã qua đi.
Quân đội Mikhain tiếp tục hành quân như theo kế hoạch đã dự định từ trước.

Phía rừng cây, những mỹ nữ xinh đẹp đang múa lửa, lắc hông, tìm mọi cách thu hút sự chú ý của quân Mikhain.

Bọn họ cũng làm được quân Mikhain đã nhiều ngày trời vừa phải trải qua chiến với quân Crow.

Sau đó lại phải hành quân lên phía Đông Bắc, cuối cùng lại phải từ Đông Bắc, băng qua khu vực phía Đông đến nơi đây.
Đã nhiều ngày trờ bọn họ chưa biết được hơi phụ nữ, nhiều người lính mắt đã hơi đỏ.

Biểu hiện của bọn họ đúng như những dự đoán từ trước của Chora.
Cô không cần binh lính Mikhain phải lao về phía rừng rậm mà chỉ cần chậm bước tiến của quân Mikhain.
Buổi tối ngày thứ hai.
Lần này, không còn tiếng trống, chiêng nữa mà là một loạt thanh âm chó sủa.
" Gâu Gâu Gâu, Grừ gâu gâu "
Hơn hai trăm con chó được tập trung cho chiến dịch này, tiếng sủa của chúng inh ỏi cả doanh trại.

Xua thì bọn chúng chạy, ban đêm rất khó bắn trúng những con chó này.
Nếu muốn ngăn cản đám chó chỉ có cách vứt cho chúng thịt, xương, nhưng quân Mikhain không có.

Bọn họ nhiều ngày chỉ sử dụng thực phẩm khô, vì không dám vào rừng, thịt cũng đã bị dùng hết.


Còn cũng không thể đưa, đây là những phần thịt cuối của quân đội, nếu không bổ sung đủ chất binh lính sẽ không phát huy được sức mạnh.
Tiếng chó sủa vẫn liên tục không ngừng
Sáng ngày thứ ba.
Tiếp tục là những mỹ nữ, bọn họ dựng lên những cây cột nhảy múa trên đó, khiến nhiều binh lính đã trở nên vô cùng khó chịu.
Tối hôm thứ ba.
" Bọn ngu, bọn chó chết, lũ chết cha chết mẹ, lũ ăn hại, lũ...!"
Tinh thần căng thẳng nhiều ngày, hiện tại lại bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.

Nhiều người không chịu nổi đã chạy ra khỏi doanh trại đi giết người vừa chửi.
Sáng thứ tư.
Mỹ nữ đang trình diễn những điệu nhảy, thoát y tiếng cười của bọn họ như truyền đến phía binh lính.

Quân Mikhain đã cực kỳ khó chịu, đã có người muốn lao về phía rừng râm.
Tối thứ tư.
Công tước Mikhain ra quyết định: " Đi đến đâu, đốt hết rừng cho ta "
Hắn đã không chịu nổi nữa, mục đích ban đầu của hắn muốn biến đây trở thành lãnh địa của mình.

Phía Đông đã bị bọn hắn hủy hoại quá nhiều nên không muốn phá hủy nơi đây.
Nhưng nhiều ngày bọn hắn đã chịu không nổi nữa, nếu không đốt rừng, tinh thần của binh lính sẽ trở nên vô cùng khó chịu.

Nếu đánh nhau vào lúc này sẽ rất bất lợi, cuối cùng hắn mới phải đưa ra quyết định này.
Chora tính không tới, nhưng Tô Vũ đã tính được bọn họ sẽ phải làm như vậy.

Hắn cũng đưa ra một " Mưu hèn kế bẩn " cho binh lính đi thực hiện..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi