TÊN SÓI HÁO SẮC, TRÁNH XA TÔI RA!

Lục Triển Bách ngồi yên lặng tại gian phòng... Trên bàn là những vỏ lon bia đã uống sạch...

Tề Tử Ân ngất ngưởng say mềm trên ghế đối diện, còn Lôi Tử Cách im lìm thể hiện một khuôn mặt đỏ hơn cà chua do say...

Lục Triển Bách lại lấy 3 lon bia từ trong túi bóng ra, đưa cho Lôi Tử Cách và Tề Tử Ân. Quơ quơ lon bia lên làm cho Lôi Tử Cách hơi hoảng loạn...

Anh ko biết từ lúc nào mà tên mặt lạnh này lại có tửu lượng cao đến vậy!

Lục Triển Bách tuy không say rượu nhưng lại say tình... Bây giờ cậu mới biết khi cố gắng lấp đầy trái tim bằng những mối tình ' cào cào ' lại khiến mình buồn hơn! Đau hơn bất kì thứ gì!

Ực... Lục Triển Bách tu cạn lon bia mắt bắt đầu đỏ lừ... Trong khoảng không im lặng bất giác có tiếng nói vọng đến!

- Mày làm hìa với con bé chưa?

Lôi Tử Cách dựa vào ý trí cuối cùng để tiếp chuyện.

- Chưa!

Lục Triển Bách trong tâm lại dâng lên một thứ hỗn tạp... Lại nhớ đến cô gái nhỏ đó rồi!

- Mày đi làm lành đi! Không ra tay kịp thì lại hối hận. Mày nghĩ mày thích con bé đó suốt cả đời sao? Mày định phí cả một thời học sinh tươi đẹp thế này à?

Tề Tử Ân không biết có nghe được chữ nào không mà cũng gật gù...

- Tao không biết nữa! Tao cũng không biết tao thích nó đến hết đời hay là chỉ là đoạn thời gian này gì cả!

- Ấy thế mày phải lập tức thổ lộ đi, đừng vùi dập lý trí mình bằng những đứa con gái lẳng lơ kia! Con em Dư Tâm nó có ra hồn gì không? Thậm chí cọng tóc cũng không bằng Tôn Noãn Tịch!

Tề Tử Ân cũng ngồi dậy thẳng thắn phát biểu!

- Cậu Lục này! Cậu nghĩ thời ' con tim hứng yêu ' có mấy thời bộc phát? Cậu nghĩ có mấy thời chúng ta lại rất thích yêu đương với bạn khác giới! Cho nên là cậu thích ai thì thích đi, tỏ tình đi. Cô ấy phủi cậu đi cũng được! Dù sao cũng hả lòng mình rồi! Mai sau muốn nói chỉ sợ người ta đã cao chạy xa bay đi đâu rồi!

- Nếu như cậu còn nói được tức còn uống được. Nào!

Lục Triển Bách dương cốc bia lên trước mặt Tề Tử Ân. Tề Tử Ân sau khi nhìn thấy bắt giác cười cười vẫy tay coi như tiễn nó đi.

- Triển Bách có ai như cậu không? Còn nói được chưa không phải chưa say! Tôi say quá, say quá!

Tề Tử Ân bắt đầu ' giả chết '

Lục Triển Bách thôi dùng ánh mắt ' hỏi đểu ' ấy đi. Tiếp tục nhìn về chân trời xa xăm tối đen kia.

Thử hỏi con người cuộc đời chung tình yêu đương mấy người? Mấy thời để ta yêu đương?

Xem ra phải nhanh tay mới được!

- -----------------------

Mn ơi xin lỗi vù để mn đợi lâu, bận học quá mà. Mn cố gắng ủng hộ nha, like, bỏ phiếu nhé

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi