TÊN SÓI HÁO SẮC, TRÁNH XA TÔI RA!

Lục Triển Bách cau mày. Cô vừa gọi anh là gì? 'anh Lục '?

Sao xa lại quá vậy. Cô gái này làm như họ giận nhau liền biết nhau không bằng người dưng như thế này! Lần này phải răn dạy kĩ càng mới được!

Lục Triển Bách tuy trong lòng đang đấu tranh nhưng ngoài mồm khẩu khí không thay đổi, ánh mắt chỉ có ít khép lại. Đầu gật như đồng ý!

Tôn Noãn Tịch nhìn thấy anh ấy gật đầu trong lòng cũng vui vẻ lên mấy phần.

Cô vội rút điện thoại ra gọi cho mẹ mình.

Đầu dây bên kia vang lên tiếng cãi nhau ý ới không ngớt. Điều này đối với Tôn Noãn Tịch mà nói chính là chuyện bình thường. Ba mẹ cô cãi nhau đôi ba câu cũng là chuyện bình thường. Nhưng hình như họ đang cãi nhau về cô?

' Anh có làm sao không? Cái chìa khóa em gửi nhà chị Tiểu Mạn anh dám lén phén đi lấy nó về, bí mật đem đi, anh định không cho con bé vào nhà sao? '

' Chẳng phải anh để lại cho con bé lối cửa sổ sao? '

' Cái lối cửa sổ thông sang phòng Tiểu Bách em đã đóng rồi '

Ngay lập tức Tôn Từ Vũ cứng họng. Không ngờ ông đã tránh con gái ông gặp tên yêu nghiệt kia vậy mà tránh vỉ dưa gặp vỏ dừa!

Tôn Noãn Tịch không phải không có tai mà không nghe thấy. Cô phải thầm 'cảm phúc ' cái điện thoại thông minh của mẹ. Chắc hẳn bà đã vứt nó dưới đâu đó khiến cô gọi đến không cần hỏi cũng có sẵn câu trả lời.

Nhưng lại không dấu được mặt ngờ nghệt đang đơ đơ ra kia!

Tôn Noãn Tịch không nói lời nào liền tắt máy. Ngồi lại nghe tiếng quát mắng của hai người thật không có hứng!

Điều quan trọng bây giờ là quần áo đâu để thay ra!

Cô đang loay hoay một hồi mới lấy một chiếc áo phông dài của Lục Triển Bách bắt đầu đi tắm!

Tôn Noãn Tịch làm xong mọi việc cũng đã gần 8 rưỡi. Giờ mùa hè đây cũng chưa được coi là quá muộn!

Cô đi ra bước vào phòng bếp... Từ xa đã ngưởi thấy vị ngậy ngậy của vịt quay! Đúng là sự hấp dẫn của đồ ăn chưa bao giờ lụi bại! Nhất thể là tay nghề của con trai Lục Triết Xâm - Lục Triển Bách!

Cô chạy tới đứng cạnh ngắm con vịt quay màu nâu đỏ ngon mắt.

Lục Triển Bách lúc này đơ chưa từng thấy. Nhìn xem hoàn cảnh của anh là gì? Chính là một con sói nhìn cừu non muốn ăn mà không ăn được! Anh rơi vào hoàn cảnh đói gặp mồi mà không được ăn.

Nhìn dáng vẻ của Tôn Noãn Tịch xem thật là động lòng người a!

Chiếc áo sơ mi dài ngang đùi, cổ áo hơi nới rộng. Cái áo trắng này hoàn toàn không an toàn bằng quần áo. Nhìn xem, anh đang bị thu hút bỏi dáng người quá ư là chuẩn nè. Còn... Hơi phong phanh.

Dôi chân thon thả trắng nõn của Tôn Noãn Tịch thật đẹp a! Khiến Lục Triển Bách thật không thể chê. Còn ba vòng trong lớp áo thoát ẩn thoát hiện. Nhất là..... Nội y.... Có hơi lộ ra phân nửa rồi!

Sao anh giống như biến thái thế?

Lục Triển Bách đang lơ lửng trên chín tầng mây cuối cùng cũng phải quay lại hiện thực.

Nhìn xem cô gái này thật sự không để ý anh chỉ để ý đến con vịt chết tiệt kia!

Điên thật!

Lục Triển Bách không xác định được tâm trạng đến khi ăn xong bữa cơm. Đương nhiên người dọn bát chính là' công nương ' yêu dấu của anh a!

Ăn xong cũng tầm hơn 9 giờ. Cô thật sự rất mệt a! Trong lớp dạy vẽ với bọn con nít, bọn chúng thật sự rất biết hành người. Mệt!

Cô nằm vật lên chiếc giường xám tro của Lục Triển Bách, hoàn toàn không phân định đâu là phải đâu là trái. Đến giường của nam nhân cũng cưỡng đoạt!

Lục Triển Bách xem xong tin tức trên các trang mạng liền đi lên phòng.

Bắt gặp chính là một nữ nhi thân hình mảnh khảnh đang nằm trên chiếc giường của anh!

Nữ nhi này thật làm người ta xao xuyến muốn chết a!

Lục Triển Bách đến gần, khuôn mặt nghiêng nghiêng của Tôn Noãn Tịch làm cho Lục Triển Bách càng muốn nâng niu hơn bao giờ hết! Phải chăng người con gái này khiến anh yêu sâu đậm đến vậy?

Anh muốn chợp mắt một tí mà nghe ra cũng khó khăn!

Trên chiếc giường này nữ nhi không ngoan đã nằm giữa giường rồi anh thật sự không còn chỗ!

Bế nhẹ cô gái lên đưa vào nằm sát về bên trái. Anh bắt đầu ngả lưng...

Trên chiếc giường thường ngày này nay lại khác thường. Nhịp đập con tim đang dần răng nhanh! Mặc dù đây không phải lần đầu tiên họ ngủ với nhau! Cũng không phải là chưa có cảm giác thân mật bào cả!

Nhưng lần này lại khác hơn, mọi thứ càng in đậm hơn!

Lục Triển Bách nhẹ nhàng hôn chán của cô gái nhỏ này.

- Chúc em ngủ ngon!

- --------------------------

Na9 nhà ta thật si tình a!

Phiếu nha!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi