THÁI CỔ THẦN VƯƠNG

Tam giáp!

Tần Vấn Thiên cường thế đánh bại Âu Thần và vương tử Sở Trần, bước chân vào tam giáp.

Lúc này có vô số ánh mắt tập trung lên người hắn. Thiếu niên được gọi là thiên tài này muốn cho tất cả mọi người đều nhớ kỹ tên của hắn.

Không ai quên lời tuyên ngôn của hắn, hắn tên là Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên con trai của Tần Xuyên Tần phủ thành Thiên Ung.

- Ngầu quá!

Mập mạp ngửa mặt nhìn bầu trời, sau đó nheo mắt lại thở dài. Trên gương mặt múp míp lộ ra vẻ mê say, thế là sau này hắn đã có một mớ của cải khổng lồ để cho hắn tiêu xài một thời gian khả lâu rồi. Mai mốt có đi tán gái cũng không sợ thiếu tiền nữa, loại cảm giác giàu có này tuyệt vời quá đi mất.

- Con mẹ nó ta đặt đúng cửa rồi.

Trong đám người vang lên một tiếng hét chói tai. Tần Vấn Thiên bước vào tam giáp, chuyện nghe như không tưởng nay lại thành sự thật.

- Lần này phát tài thật rồi.

Thiếu niên bên cạnh Túy Tửu Tiên cũng cười khẽ. Hắn đã đặt một trăm viên Tinh Vẫn thạch cho Tần Vấn Thiên vào tam giáp đây, dựa theo tỷ lệ chung tiền lúc đó thì hắn sẽ được tận một vạn lận!

- Phường Thiên Diệu lần này chắc là khóc chết mất.

Túy Tửu Tiên cười nói.

- Khóc cái gì chứ, nhiều người cược như thế nhưng có mấy ai đặt cho Tần Vấn Thiên đâu. Ta thấy phường Thiên Diệu vẫn lời một khoảng to ấy chứ.

Thanh niên nọ mỉm cười:

- Ta chỉ chia một chén canh từ trong tay họ mà thôi.

Đương nhiên tiền đặt cược của phường Thiên Diệu chỉ tăng thêm vài phần màu sắc cho Quân Lâm yến mà thôi. Ý nghĩa của việc Tần Vấn Thiên bước vào tam giáp của Quân Lâm yến không phải chỉ riêng gì tiền cược của phường Thiên Diệu.

- Từ hôm nay Tần Vấn Thiên đã sáng tạo ra một kỳ tích mới của nước Sở. Trên Quân Lâm yến chưa bao giờ có người Luân Mạch cảnh tầng bảy giành được ghế tam giáp đâu, ngươi là người đầu tiên đấy.

Chỉ thấy ở phía Mạc gia, cha của Mạc Khuynh Thành là Mạc Thiên Lâm mỉm cười nói, khiến cho nhiều người giật mình.

Không sai, Tần Vấn Thiên hôm nay đã tạo ra một kỳ tích chưa từng có của nước Sở.

Lấy cảnh giới Luân Mạch cảnh tầng bảy giành được ghế tam giáp trong Quân Lâm yến.

Tần Vấn Thiên nhìn về phía Mạc Thiên Lâm, thấy Mạc Khuynh Thành bên cạnh đang làm mặt quỷ trêu hắn thì nhất thời cũng đoán được Mạc Thiên Lâm là ai, bèn cười đáp:

- Tiền bối quá khen rồi.

- Cố gắng lên! Hôm nay ngươi có thể tạo nên kỳ tích ở nước Sở thì tương lai ngươi cũng có thể trở thành truyền kỳ của nước Sở.

Mạc Thiên Lâm mỉm cười nói với Tần Vấn Thiên. Những lời hắn nói ra khiến cho không ít người bắt đầu tưởng tượng, truyền kỳ của nước Sở là chỉ người như phụ thân của hắn sao, được tôn xưng là người mạnh nhất dưới Thiên Cương cảnh của nước Sở.

Thái độ của Mạc Thiên Lâm cũng khiến không ít gia tộc lẫn thế lực đều dậy sóng, đây là đang công khai tỏ thái độ hữu hảo với Tần Vấn Thiên đây mà.

- Đúng là hiếm có.

An Lưu Yên của Thần Binh các mỉm cười nói, điều này cũng khiến không ít người nhìn về phía Thần Binh các. Trước đây chẳng bao giờ bọn họ xuất hiện trên khán đài Quân Lâm yến cả, lần này ra mặt e là vì Tần Vấn Thiên có thiên phú cực cao về thần văn rồi!

- Ha ha, thiếu niên chưa tới mười bảy tuổi đã tạo ra truyền kỳ như thế, tương lai của hắn không biết sẽ huy hoàng tới mức nào. Có khi sau này tượng của hắn có thể được tạc ở trước bia Đế Tinh, để cho hậu thế chiêm ngưỡng ấy chứ.

Phía học viện Đế Tinh, Cố lão cười vang lên tiếng ngợi khen. Ông đánh giá Tần Vấn Thiên cực cao, giống như muốn làm phai mờ sức ảnh hưởng của Lạc Thiên Thu.

- Tạc tượng trước bia Đế Tinh của học viện Đế Tinh.

Rất nhiều người đều hít sâu một hơi, nhất thời cảm khái vô vàn. Tần Vấn Thiên đúng là có tiềm lực này, những nhân vật truyền kỳ kia không phải đều từng bước trưởng thành hay sao. Có khi bọn họ lại có cơ hội chứng kiến một vị truyền kỳ tương lai trưởng thành ấy chứ.

Chỉ là có người vui mừng thì cũng có kẻ bực dọc.

Mấy người bên Diệp gia và Âu gia thì chẳng vui mừng được, bọn họ ai nấy đều sa sầm mặt. Hối hận vì trước đây quá mức xem thường Tần Vấn Thiên, còn tưởng Âu Thần có thể giết chết hắn, nên mới để cho hắn trưởng thành tới cỡ này.

Diệp Triển ngồi phía sau mấy người Diệp gia mặt mày tái mét, khi xưa Tần Vấn Thiên thua xa hắn, nhưng giờ đây đã trở thành người mà hắn không thể sánh kịp.

Nhất là hắn đã từng sỉ nhục Tần Vấn Thiên ở trước mặt Liễu Nghiên, bây giờ đúng là tự vả mặt mà.

- Hắn cũng chỉ đi được tới đây thôi.

Diệp Triển thấp giọng nói, nhưng chính hắn cũng biết mình chỉ đang tự lừa mình dối người, dù chỉ đi tới đây cũng đủ để cho bao kẻ ngước nhìn rồi.

Liễu Nghiên ngồi bên cạnh hắn cũng im lặng không nói gì nhìn Tần Vấn Thiên ở trên chiến đài.

Người có tâm trạng giống như Liễu Nghiên còn có Bạch Thu Tuyết ngồi cách đó không xa, thân ảnh cuồng ngạo kia chính là thiếu niên phế vật ngày xưa sao? Bạch Thu Tuyết còn nhớ rõ gương mặt tươi cười rạng rỡ như ánh dương quang của Tần Vấn Thiên khi xưa, dù không thể tu hành nhưng vẫn vô cùng lạc quan tự tin, sáng sớm mỗi ngày đều kiên trì chạy bộ rèn luyện thân thể.

Mặc dù chỉ một năm ngắn ngủn, nhưng Bạch Thu Tuyết phát hiện tâm tình của cô bây giờ hoàn toàn trái ngược với một năm trước.

Tựa như một năm này trôi qua cực kỳ lâu vậy.

Tần Vấn Thiên bước vào ghế tam giáp, có nghĩa là hắn có tư cách tranh giành vị trí đứng đầu của Quân Lâm yến cùng Lạc Thiên Thu và Tư Không Minh Nguyệt.

Tư Không Minh Nguyệt mỉm cười nhìn Tần Vấn Thiên như thể rất vui vẻ. Hắn còn đang lo Tần Vấn Thiên không đi được tới đây, nhưng Tần Vấn Thiên lại có thể làm được. Như thế thì Tần Vấn Thiên không thể nào tránh thoát việc đánh một trận với hắn, chuyện này chẳng lẽ không đáng để vui mừng hay sao?

Đệ Nhị Kiếm, Đệ Tam Dạ sẽ không chết vô ích, hắn cũng sắp tự tay rửa sạch nỗi sỉ nhục mà nước Tuyết Vân đã chịu!

- Cho hai người các ngươi thời gian để nghỉ ngơi dưỡng sức.

Lão giả bình tĩnh nói khiến cho người ta cảm thấy lòng dạ cồn cào. Nhưng bọn họ cũng hiểu được vì dù sao Tần Vấn Thiên cũng mới liên tục chiến đấu mấy trận liền, sợ rằng nguyên lực tinh thần đã bị tiêu hao rất nhiều rồi. Nên đương nhiên cần phải bổ sung lại cho tốt, lấy trạng thái hoàn mỹ nhất để chiến đấu.

- Đi thôi, đến Túy Diệu lâu xem thử tỷ lệ chung tiền đi.

Có người chen chúc chui ra, bọn họ muốn xem Túy Diệu lâu sẽ cho ra tỷ lệ chung tiền thế nào.

Đến khi tới Túy Diệu lâu rồi bọn họ mới phát hiện ra Túy Diệu lâu đã điều chỉnh lại tỷ lệ chung tiền đối với vị trí đứng đầu.

Tỷ lệ chung tiền cho Lạc Thiên Thu đứng đầu là ba ăn bốn. Tỷ lệ của Tư Không Minh Nguyệt là một ăn ba. Còn tỷ lệ của Tần Vấn Thiên thì là một ăn mười. Tuy là tỷ lệ được chỉnh thấp xuống rồi, nhưng rõ ràng hắn vẫn là người không được coi trọng nhất. Dù sao thì trước mặt hắn cũng còn Lạc Thiên Thu và Tư Không Minh Nguyệt mà.

Đương nhiên Túy Diệu lâu chuyên môn đặt riêng tỷ lệ chung tiền giữa các trận chiến của bọn họ nữa.

Cũng giống như lần trước, ba người họ sẽ có ba trận chiến với nhau. Lạc Thiên Thu đánh với Tư Không Minh Nguyệt, Lạc Thiên Thu đánh với Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên đánh với Tư Không Minh Nguyệt. Chẳng qua nếu như xuất hiện tình trạng Lạc Thiên Thu thắng Tư Không Minh Nguyệt, Tư Không Minh Nguyệt thắng Tần Vấn Thiên thì trận thứ ba khỏi đánh cũng được, trận thứ ba bị hủy đương nhiên sẽ coi là Tần Vấn Thiên thua.

Có người thậm chí còn nghĩ tỷ lệ chung tiền của Tần Vấn Thiên cao như thế thì chi bằng đặt thử vận may xem sao?

Vậy nên có không ít người bắt đầu lấy ra ba viên Tinh Vẫn thạch đặt cho Lạc Thiên Thu, lại đặt cho Tần Vấn Thiên một viên. Như thế thì nếu Lạc Thiên Thu thắng bọn họ sẽ không lỗ. Nếu như Tần Vấn Thiên thắng thì bọn họ sẽ lời to. Đương nhiên còn có một tình huống khác là Tư Không Minh Nguyệt thắng, nếu thế thì xem như bọn họ xui xẻo.

Đương nhiên cũng sẽ có người nghĩ đặt kiểu đó thật ra chẳng có nghĩa lý gì. Bởi vì Tần Vấn Thiên không thể nào giành được giải quán quân cả. Lạc Thiên Thu thắng thì hòa vốn, nếu Tư Không Minh Nguyệt thắng thì coi như lỗ hết vốn liếng, thế thì phí của trời quá, không bằng đặt hết cho Lạc Thiên Thu cho rồi. Như thế còn có thể kiếm được một vớ Tinh Vẫn thạch, bọn họ tiếc đứt ruột vì bỏ lỡ cơ hội cược Tần Vấn Thiên vào tam giáp.

Phàm Nhạc không đi đặt tiếp nữa, hắn đã kiếm đủ nhiều rồi, chẳng cần phải đi mạo hiểm nữa làm gì.

Hai canh giờ nhanh chóng trôi qua. Trên chiến đài, Lạc Thiên Thu, Tư Không Minh Nguyệt, Tần Vấn Thiên chia ra ba góc ngồi trên chiến đài.

Tần Vấn Thiên cầm Tinh Vẫn thạch trong tay, im lặng tu hành. Hai canh giờ này khiến hắn càng lúc càng rành rẽ Vẫn Tinh thức hơn, cũng đã có thể phát huy uy lực của sao văng y hệt như trong giấc mộng.

Lúc này chỉ thấy Tư Không Minh Nguyệt vẫn đang ngồi xếp bằng đột nhiên mở to hai mắt, ánh sáng sát lục khủng bố bắn thẳng về phía Tần Vấn Thiên. Chỉ riêng cỗ khí thế kia đã giống như muốn bao phủ toàn thân Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên cũng mở mắt ra, nhìn chằm chằm vào Tư Không Minh Nguyệt, sau đó quét mắt nhìn Lạc Thiên Thu một cái.

Dù là Lạc Thiên Thu hay Tư Không Minh Nguyệt thì e là đều muốn lấy mạng của hắn cả! Hai trận này sẽ là hai trận chiến thảm khốc nhất đây.

- Trận đầu tiên, Lạc Thiên Thu đấu với Tư Không Minh Nguyệt.

Lúc này lại có một giọng nói bang lên. Sở Vương đài khổng lồ nay lại thinh lặng, tất cả mọi người đều nhìn hai bóng người trên chiến đài.

Trận đầu tiên lão giả kia không cho Tần Vấn Thiên tham chiến mà là để Tư Không Minh Nguyệt và Lạc Thiên Thu đấu với nhau.

- Tranh hạng nhất là hạng hai sao?

- Trận này chắc là trận đỉnh cao của Quân Lâm yến rồi.

Mọi người thầm nghĩ. Tư Không Minh Nguyệt đi lên chiến đài số một, đối diện với Lạc Thiên Thu.

Hai người đồng thời hành lễ với đối phương, bọn họ đều tôn trọng những đối thủ cường đại, trong một thoáng, Tinh Hồn của bọn họ đều phát ra ánh sáng lóa mắt.

Trong nháy mắt bọn họ phóng Tinh Hồn ra thì rất nhiều người đều hít một ngụm khí lạnh.

Hai người bọn họ đều là song Tinh Hồn, đáng sợ hơn chính là song Tinh Hồn của bọn họ tuy phát ra ánh sáng màu vàng nhạt, nhưng lại vô cùng sáng ngời, chứng tỏ chúng đều đến từ tầng trời thứ ba.

- Mặc dù Lạc Thiên Thu tu hành ở học viện Đế Tinh một năm, nhưng chưa bao giờ phóng song Tinh Hồn của mình ra. Không phải vì hắn khiêm tốn, mà vì hắn kiêu ngạo nên căn bản không cần dùng Tinh Hồn để phụ trợ cho thiên phú cường đại của mình. Hôm nay hắn mới gặp được đối thủ xứng đáng để hắn dùng tới song Tinh Hồn.

Mọi người cảm thấy rung động không thôi. Song Tinh Hồn của Lạc Thiên Thu là Lôi Tôn Tinh Hồn và Thủ Tí Tinh Hồn.

Song Tinh Hồn của Tư Không Minh Nguyệt cũng đến từ tầng trời thứ ba, bao gồm Thất Sát Tinh Hồn và Kiếm Tinh Hồn, Tư Không Minh Nguyệt hắn thế mà cũng có Tinh Hồn dạng kiếm.

Đẳng cấp của Tinh Hồn đó tất nhiên sẽ cho bọn họ sức tấn công cực kỳ đáng sợ, thảo nào những người khác không đủ sức chống lại bọn họ. Dù sao thì trong tình trạng cảnh giới giống nhau, Tinh Hồn của ai mạnh hơn thì nguyên lực tinh thần sẽ càng cuồng bạo hơn, công kích cũng mạnh hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi