THÁI CỔ THẦN VƯƠNG

Trên kiếm mạch ở vách núi, kiếm khí không ngừng kêu gào phẫn nộ, sát khí tràn ngập khắp nơi.

Một số người tu hành ở xung quanh mạch kiếm dưới chân núi cảm nhận được kiếm uy đầy huyết tinh thì đều thấy lòng run rẩy.

Không ngờ tới vào ngày Vương gia tới, thế cân bằng của ba thế lực lớn ở thành Bái Kiếm lại bị phá vỡ trong nháy mắt, một cuộc chiến đáng sợ đã nổ ra.

Ánh sao chiếu xuống đáy vách núi, không ngừng có cường giả bỏ mang, chỉ có thanh yêu kiếm đứng sừng sững giữa mạch kiếm kia tựa như là sự tồn tại vĩnh hằng, nó vẫn cắm trên mặt đất, không muốn phá đất mà lên.

Từng có người nói, kiếm này như yêu, là một thanh kiếm đã thông linh, không ai có thể rút nó lên là vì yêu kiếm không nhận, không muốn lên khỏi mặt đất, nếu không với thông linh chi niệm của cây kiếm này thì không thể nào nằm im ở đây mãi thế được.

Ở vách đá phía trên mạch kiếm có một hàng người lặng lẽ đáp xuống, những người này bình tĩnh nhìn cuộc chiến phía dưới như thể mọi chuyện đều không có liên quan gì đến bọn họ vậy.

Bọn chúng chính là người Vương gia, bọn chúng như kẻ bàng quan đứng ngoài quan sát trận đấu.

Có lẽ, đây chính là sự bất đắc dĩ của Thiên Kiếm tông và Lý gia, rõ ràng Vương gia đã đến rồi mà lại không ra tay, trong mắt bọn chúng, cả Thiên Kiếm tông hay Lý gia đều chỉ là con cờ để bọn chúng đạt được mục đích của mình mà thôi

Còn bản thân con cờ thì chẳng có gì quan trọng.

- Kiếm trận của Tông gia này quả là lợi hại, có thể chém giết kịch liệt với lực lượng của hai nhà như thế.

Người đàn ông trung niên mặc trang phục hoa lệ ngày trước đứng ở trong đám người Vương gia, nói với vẻ lạnh nhạt.

- Vậy thì đã sao, tuy rằng uy lực của kiếm trận Tông gia rất mạnh, giết chết không ít người nhưng tự bản thân chúng cũng tổn thất không nhỏ. Đã có chín trận bị phá rồi, Thiên Kiếm tông và Lý gia đã xoay chuyển được cục diện thất bại rồi.

Một người đứng bên cạnh nói bằng giọng lạnh nhạt:

- Phải giết chết tên Tần Vấn Thiên này tại chỗ sao? Trên người hắn có không ít bí mật đấy.

- Bí mật tu hành của tu sĩ Võ Mệnh phần lớn đều ở trong nhẫn thần văn trên người, giết chết hắn là có thể lấy được mọi thứ của hắn, mạo hiểm bắt sống hắn thì đừng để mọi thứ loạn lên giống như trận đấu bảng Thiên Mệnh, người này không thể khinh thường được đâu.

- Nếu đã vậy thì giết chết hắn đi, lúc này hắn vẫn chưa tế bia thần Giám Thiên ra, không biết là vẫn luôn đề phòng chúng ta hay là bia thần Giám Thiên của hắn đã không thể phát huy được uy lực như hôm đó rồi.

- Cứ xem tiếp là biết thôi, dù sao thì cũng không cần phải ra tay vội.

Người của Vương gia cứ nói chuyện thoải mái vô tư, có vẻ như cực kỳ hờ hững, chốc lát sau, kiếm trận bên dưới đã loạn, trở thành cục diện loạn chiến.

Gia chủ Tông gia Tông Nghĩa và vài vị nguyên lão bảo vệ xung quanh Tần Vấn Thiên, Kiếm Vô Ưu và Lý Trấn Thiên đánh tới, chặn bọn họ lại khiến cho Tần Vấn Thiên không thể không lùi về sau. Thực lực của những người này mạnh hơn hắn nhiều, nếu để bọn chúng nắm được cơ hội, chỉ tấn công vài lần là có thể lấy mạng hắn, hắn cần phải giữ một khoảng cách nhất định.

Yêu khí khủng bố tràn ra từ người hắn, Tinh Hồn được phóng ra, Võ Mệnh Thiên Cương xuất hiện, trên vòm trời có ánh sao cường đại chiếu xuống, ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn chăm chú lên vòm trời. Chỉ trong tíc tắc một ánh sao chiếu xuống dưới, yêu thú gào thét, một con hoàng kim cổ vượn đáp xuống bên cạnh Tần Vấn Thiên, khí tức của con hoàng kim cổ vượn này thế mà lại là khí tức của Thiên Cương cảnh tầng hai đỉnh phong.

Sau khi bước vào Thiên Cương cảnh, hắn vẫn có thể triệu hoán vượt cảnh giới.

Tiếp đó, nhiều yêu thú cổ như Xích Huyêt Điện Ưng, Ngân Bằng lần lượt giáng từ trên trời xuống, vây Tần Vấn Thiên vào giữa.

Rất nhiều cường giả bao vây chỗ Tần Vấn Thiên đang đứng, trong mắt lộ ra sát khí.

Vương gia đã chỉ tên muốn giết Tần Vấn Thiên cho bằng được, chỉ cần giết chết Tần Vấn Thiên là có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, Vương gia bọn họ sẽ giúp đỡ thế lực hai nhà trở nên mạnh hơn, diệt trừ Tông gia.

Yêu khí trên người Tần Vấn Thiên phóng lên trời, sau lưng mọc thêm hai cánh, ánh mắt như mắt yêu, cơ thể hắn lóe lên lao về phía trước nhanh như chớp, ở chỗ mi tâm của hắn dường như có một mắt yêu đáng sợ lướt qua. Trong chớp mắt, nhiều tu sĩ Võ Mệnh ở Thiên Cương cảnh trở xuống của Thiên Kiếm tông và Lý gia đều cảm thấy đầu run lên mãnh liệt, mơ màng buồn ngủ.

Bàn tay của Tần Vấn Thiên lập tức vỗ một cái, cổ kiếm ở sau lưng rơi vào trong bàn tay hắn, hắn vung kiếm ra.

- Phụt, phụt…

Cổ họng của rất nhiều người đều tràn ra máu tươi, ngã xuống trong chớp mắt, những người này đều thuộc lớp thanh niên của Thiên Kiếm tông và Lý gia.

- Cái gì!

Thần sắc của tất cả mọi người trong Thiên Kiếm tông và Lý gia đều cứng lại, kiếm âm ý chí đáng sợ như thế, kiếm ngâm lên, thanh kiếm sát phạt và âm thanh cùng nhau đánh tới, những người có cảnh giới dưới Thiên Cương cảnh căn bản không thể đỡ được sự sát phạt của kiếm âm.

- Oong oong!

Một tia kiếm ý sáng chói khóa lấy mục tiêu là Tần Vấn Thiên, một thanh niên từ từ bước ra, phá vỡ tầng tầng phòng ngự đánh giết về phía Tần Vấn Thiên.

Kẻ này chính là người có thực lực mạnh nhất trong tam đại Kiếm Tử của Thiên Kiếm tông, Kiếm Tà, tu vi Thiên Cương cảnh tầng ba, cho dù xét trong cả Thiên Kiếm tông thì hắn cũng được coi như nhân vật vô cùng lợi hại rồi.

Thân ảnh của hắn hóa thành nhiều tàn ảnh, tất cả đều cầm kiếm, đánh giết về phía Tần Vấn Thiên.

- Hừ.

Vẻ mặt Tần Vấn Thiên lạnh lùng, con mắt thứ ba sáng lên, kiếm trong tay lại gầm lên lần nữa, trong chớp mắt từng tàn ảnh một bị diệt, nhưng Kiếm Tà thật lại đuổi kịp Tần Vấn Thiên, kiếm khí càng đáng sợ hơn.

Đồng thời hai bên trái phải đều có cường giả đánh bọc, tuy cường giả của Tông gia muốn đến cứu viện nhưng lại bị cường giả của Thiên Kiếm tông và Lý gia vây chặt, căn bản không thể phân tâm được.

Người của Vương gia vẫn đứng trên vách đá, trong mắt chứa ý cười lạnh lùng nhìn cảnh tượng này, nếu như bia thần Giám Thiên vẫn còn uy lực, Tần Vấn Thiên có thể không lấy ra cứu người của Tông gia, nhưng nếu chính bản thân hắn cũng đối mặt với nguy hiểm sinh tử thì hắn còn có thể che giấu sao?

Nhưng đúng vào lúc này, mọi người phát hiện phía trước Tần Vấn Thiên chính là phương hướng mà yêu kiếm đang cắm.

Trong chớp mắt, cơ thể của hắn đứng ở trên chuôi yêu kiếm, mắt nhìn những thân ảnh ở xung quanh, toàn thân hắn được bao phủ bởi nhiều tầng áo giáp yêu khí.

Kiếm Tử Kiếm Tà của Thiên Kiếm tông tới gần, trong mắt hắn lộ ra ánh sáng tà ác, hắn phóng về phía Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy trong mắt của mình hình như có tử khí sinh sôi, thế nhưng ý chí của hắn cứng cỏi bực nào, sao có thể để đồng thuật của đối phương trấn áp được.

- Vù!

Đế Yêu Võ Mệnh Thiên Cương và Kiếm Chi Võ Mệnh Thiên Cương đồng thời phi ra, Đế Yêu Võ Mệnh Thiên Cương giống như một con cổ yêu đáng sợ, Kiếm Chi Võ Mệnh Thiên Cương giống như vương giả kiếm đạo, khi chúng gào thét xông ra thì khiến cho Võ Mệnh Thiên Cương bay lơ lửng trên đỉnh đầu Kiếm Tà hơi run lên, đây là sự áp chế của Võ Mệnh Thiên Cương.

- Đi.

Kiếm Tà chỉ tay ra, Võ Mệnh Thiên Cương giống như một tử thần của hắn ta xông lên va vào Đế Yêu Võ Mệnh Thiên Cương, Kiếm Chi Thiên Cương của hắn thì chém vào Kiếm Chi Thiên Cương của Tần Vấn Thiên.

Ưu thế của Võ Mệnh Thiên Cương của Kiếm Tà nằm ở cảnh giới, cảnh giới càng cao thì sức mạnh mà Võ Mệnh Thiên Cương ngưng tụ được càng mạnh, năng lượng chứa đựng càng khủng bố hơn.

Ưu thế Võ Mệnh Thiên Cương của Tần Vấn Thiên nằm ở chính bản thân nó, Võ Mệnh Thiên Cương của hắn là do một Nguyên Phủ ngưng tụ mà thành, hơn nữa, với thần nguyên ngưng tụ được cộng thêm ưu thế về Tinh Hồn của bản thân, lúc đối mặt với Võ Mệnh Thiên Cương của đối phương không hề yếu thế chút nào.

Nhất là Kiếm Chi Võ Mệnh Thiên Cương, nó giống như một cổ kiếm vương giả, càng đáng sợ hơn là mỗi một tấc trên thanh kiếm vương giả này vốn là do kiếm chi nguyên thần ngưng tụ lại. Lúc phóng ra ánh sáng, trên thanh kiếm vương giả này xuất hiện vô số các phù văn, kiếm uy sáng chói phá hủy tất cả, âm thanh ‘ầm ầm’ vang lên, Kiếm Chi Võ Mệnh Thiên Cương của đối phương dường như bị xé rách.

- Vù.

Cuồng phong thổi qua, thân ảnh của Kiếm Tà xuyên qua Võ Mệnh Thiên Cương, tự mình đánh về phía Tần Vấn Thiên, ánh mắt của hắn vô cùng lạnh lùng, một kiếm của hắn chém ra, trong không trung xuất hiện vệt kiếm màu đen đáng sợ giáng từ trên trời xuống.

Tần Vấn Thiên đâm ra một kiếm, kiếm ngâm như rồng gầm, đỡ lấy kiếm của đối phương, trong chớp mắt, kiếm uy kinh người quét qua thiên địa.

- Xoẹt, xoẹt…

Hai thân kiếm xẹt qua nhau phát ra âm thanh bén nhọn, hai thanh kiếm giao nhau, bàn tay của Tần Vấn Thiên run lên, ý chí kiếm đạo hoàn toàn bạo phát. Vô số tiếng kiếm ngâm dường như cùng tấu lên giữa trời đất, vẻ mặt của Kiếm Tà thay đổi trong chớp mắt, hắn chỉ cảm thấy xung quanh hắn ta đều bị kiếm bao phủ.

- Giết!

Kiếm Tà là một Kiếm Tử, kiếm của hắn như kiếm của tử thần, cuốn lên một cơn lốc đáng sợ, bao phủ thân thể của Tần Vấn Thiên.

- Vù!

Ánh sao phóng ra, cơ thể của Tần Vấn Thiên biến mất không thấy bóng dáng.

Đây là một trong chín tuyệt học của Đại Hạ, Đấu Chuyển Tinh Di.

Kiếm Tà cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt, nhưng làm sao mà tránh kịp, tiếng kiếm gầm lên bên tai hắn ta, chỉ trong chớp mắt cơ thể bị kiếm đâm trúng, máu tươi nhỏ tí tách xuống, bàn tay của Tần Vấn Thiên vung lên, máu tươi ngay lập tức rơi xuống yêu kiếm.

- Tách tách…

Một tiếng động nhỏ dường như bị người ta lờ đi nhưng lại khiến thần sắc Kiếm Tà vô cùng kinh hãi, trên mặt hắn ta tràn đầy sự sợ hãi. Cơ thể của hắn ta lùi nhanh về sau nhưng không kịp nữa, yêu kiếm phát ra ánh sáng như máu. Trong nháy mắt, Kiếm Tà kêu thảm, máu trong cơ thể hắn bay về yêu kiếm một cách điên cuồng, bị hấp thụ hết trong tích tắc, cơ thể của hắn nhanh chóng biến thành một cái xác khô, rơi thẳng xuống dưới.

- Chết rồi ư?

Những kẻ đang bao vây tới gần kia đều kinh hãi, mắt nhìn chằm chặp vào Tần Vấn Thiên, bọn chúng tưởng rằng với năng lực của Kiếm Tà thì giết chết Tần Vấn Thiên chẳng phải là vấn đề khó khăn gì.

Nhưng Kiếm Tử mạnh nhất Thiên Kiếm tông Kiếm Tà lại chết trong tay Tần Vấn Thiên.

Người của Tông gia nhìn thấy cảnh này cũng cảm thấy kinh hãi, bọn họ nghĩ, nếu như hôm đó gia chủ Tông gia Tông Nghĩa không đến thì vị trưởng lão Tông gia kia e rằng cũng bại dưới tay Tần Vấn Thiên rồi.

Cái danh yêu nghiệt đứng đầu bảng Thiên Mệnh của Tần Vấn Thiên tuyệt không phải chỉ là hư danh, xem ra gia chủ Tông Nghĩa của Tông gia cũng đã đặt cược vào Tần Vấn Thiên rồi, chỉ cần hắn có thể trưởng thành thì nhất định có thể đưa Tông gia đi lên một tầm cao mới.

Nhưng lúc này, Tần Vấn Thiên lại phải đối mặt với nguy hiểm đáng sợ hơn, mọi người xung quanh đều bao vây lại gần, sát khí khủng bố ngập tràn thiên địa, bao phủ Tần Vấn Thiên.

Từ trên không trung có một hàng người từ từ hạ xuống, đó là người của Vương gia.

Người của Vương gia thấy Tần Vấn Thiên gặp nguy hiểm sinh tử mà vẫn không tế bia thần Giám Thiên ra thì chắc rằng uy lực của bia thần Giám Thiên đã suy yếu, Tần Vấn Thiên chết chắc rồi.

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu lên nhìn những thân ảnh bao quanh bốn phía với ánh mắt lạnh lùng.

Trong mắt của hắn có tia sáng lạnh lóe lên khiến cho người ta cảm thấy rét lạnh thấu xương.

Kiếm xẹt qua lòng bàn tay, một giọt máu rơi xuống thân yêu kiếm. Cảnh này khiến cho rất nhiều người biến sắc, dù là gia chủ Tông gia Tông Nghĩa thì cũng vô cùng kinh hãi.

- Vấn Thiên.

Sắc mặt Tông Nghĩa trắng bệch, Tần Vấn Thiên đang làm gì thế?

- Yêu huyết của ta, ngươi có muốn không?

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn vào yêu kiếm bên dưới, hắn hít sâu một hơi, chuẩn bị ứng phó với hoàn cảnh xấu nhất bất cứ lúc nào.

Hắn lấy máu của mình để tưới lên kiếm là vì lúc kiếm gầm lên, yêu huyết trong cơ thể hắn cũng kêu gào!

Uống được máu, xung quanh thân yêu kiếm đột nhiên sáng chói, yêu khí rung chuyển đất trời, một ánh sáng khủng bố chiếu sáng cả thiên địa.

Yêu kiếm không ngừng rên rĩ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi