THÁI CỔ THẦN VƯƠNG

Lúc này dường như có một cỗ áp lực đang bao trùm khắp Huyền Âm điện ở thành Khâm Châu.

Có nhiều cường giả đang tụ tập tại một góc trong sân.

- Tình hình bên ngoài như thế nào rồi? 

Một người phụ nữ trung niên lên tiếng hỏi. Sau đó, có một người đứng ở phía dưới lập tức mở miệng đáp:

- Hiện giờ Trần gia đang bao vây xung quanh đây, bọn chúng đã điều động lực lượng vô cùng khủng bố liên tục tập trung về phía này. E rằng cỗ lực lượng này là để giết chết chúng ta đây mà.

- Sư tôn, lẽ nào Trần gia thật sự vì một tên Trần Vương mà phát động cuộc chiến giữa các môn phái thật ư? 

Người kia hỏi.

Trong hoàng triều Đại Hạ này, các thế lực lớn không ngừng xung đột với nhau, nhất là cách đây không lâu đã xảy ra một cuộc đại chiến. Nhưng mà, giữa các môn phái thì chưa bao giờ xảy ra trận đại chiến thật sự nào cả.

Đại chiến môn phái chính là một phe không chết thề không ngừng chiến, vì thế không người nào dám phát động nó cả. Cho dù là thế lực chiếm giữ một cõi cũng chẳng dám làm thế. 

Ví dụ như Đại Nhật Trần gia, mặc dù họ mạnh hơn Huyền Âm điện, nhưng một khi bọn chúng phát động đại chiến môn phái với Huyền Âm điện thì Huyền Âm điện nhất định sẽ phản kích trở lại. Đến lúc đó, các cường giả Huyền Âm điện ẩn nấp trong hoàng triều Đại Hạ sẽ săn giết người của Trần gia, bấy nhiêu cũng đủ khiến cho Trần gia tổn thất nặng nề. Trừ phi Trần gia chắc chắn có thể một hơi tiêu diệt Huyền Âm điện sạch sẽ.

Thế nhưng, các thế lực bá chủ đều có cường giả Thiên Tượng cảnh tọa trấn, muốn giết sạch thì nói dễ hơn làm nhiều. Một khi không diệt được thì sự trả thù của cường giả Thiên Tượng cảnh sẽ cực kỳ đáng sợ.

Bởi vậy, mặc dù đám người Âu Dương thế gia, Trần gia, Hoa gia, Huyền Âm điện tranh chấp rất dữ dội nhưng thật ra hai bên vẫn biết chừng mực. Ví dụ như hôm qua, khi các thế lực lớn giao đấu với nhau nhưng cũng chỉ để cường giả Thiên Cương cảnh tầng ba và tầng bốn ra chiến đấu với nhau mà thôi. Còn những người mạnh hơn thì ban đầu cũng không được nhúng tay vào, chính vì họ không muốn phát động cuộc chiến môn phái. 

Còn về phần Trần Vương cầu cứu sau này, thậm chí là bỏ mạng cũng là chuyện mà mọi người không thể ngờ tới được. Dù gì thì nhân vật thiên kiêu của một gia tộc hay tông môn đều sẽ có vài thủ đoạn bảo vệ tính mạnh, thậm chí khi đối mặt với cường giả cao hơn mình một hai cảnh cũng sẽ không tới mức bỏ mạng.

Nhưng đúng là Trần Vương đã chết rồi. Hiện tại có vẻ như Đại Nhật Trần gia đang không tiếc bất cứ giá nào để trả thù cho hắn.

- Ta cũng thấy bất ngờ. Bạch Tình, rốt cuộc hôm qua đã xảy ra chuyện gì thế, là ai đã giết chết Trần Vương? 

Cô gái đứng đầu nhìn về Bạch Tình rồi hỏi.

Bạch Tình lắc đầu đáp:

- Con cũng không biết Trần Vương chết như thế nào, chỉ biết rằng thanh niên họ Đế kia đã đuổi giết hắn. 

- Thực lực của thanh niên họ Đế kia cũng không tồi, nhưng dù sao thì hắn cũng chỉ có tu vi Thiên Cương cảnh tầng hai mà thôi. Cho dù khả năng chiến đấu mạnh mẽ có thế đánh thắng Trần Vương đi chăng nữa nhưng nếu muốn tru sát hắn ta thì nhất định là không thể nào. Huống hồ gì ngay cả Trần Tiêu có tu vi Thiên Cương cảnh tầng bốn cũng đã chết. Hắn tuyệt đối không thể làm được chuyện này, e rằng trong chuyện này còn có nội tình khác nữa.

Cô gái dẫn đầu nhỏ giọng nói.

Thật ra thì đám người Trần gia cũng nghĩ như thế, có điều tình hình cụ thể ra sao thì chẳng ai biết được. Vì vậy, bọn họ mới ra tay với Huyền Âm điện, dẫu sao thì Âu Dương thế gia và Khương gia có quan hệ thân thiết với nhau, muốn động đến họ thì khó hơn nhiều. 

- Đã đi cầu viện chưa?

Cô gái kia lại hỏi tiếp.

- Dạ, chắc hẳn Âu Dương thế gia cũng đã biết tình huống bên này rồi. Hiện giờ chúng ta có chung một kẻ địch, chắc chắn Âu Dương thế gia sẽ hiểu. 

Người phía dưới từ tốn nói nhưng đương lúc hắn đang nói chuyện thì có một cổ uy lực mạnh mẽ từ bên ngoài ập tới, ngay sau đó có một giọng nói truyền vào trong.

- Huyền Âm điện mau giao kẻ đang tham gia vào cuộc chiến ngày hôm qua ra đây, bằng không giết không tha.

Giọng nói này cực kỳ lạnh lùng, lộ ra một cỗ sát phạt chi ý vô cùng đáng sợ, khiến cho người đứng đầu nhíu mày, sau đó ba nói: 

- Những người dưới Thiên Cương cảnh tầng ba đều bí mật rời khỏi đây cả đi. Dù các người có tham gia chiến đấu thì cũng chỉ là chịu chết mà thôi, còn những người từ tầng bốn trở lên thì theo ta chiến đấu với chúng.

Người này cực kỳ dứt khoát, trực tiếp hạ lệnh.

- Sư tôn, chuyện này do con mà ra, con sẽ không đi đâu hết. 

Bạch Tình lắc đầu nói.

- Việc đã đến nước này thì không cần truy cứu lỗi lầm của ai nữa. Đối với Huyền Âm điện ta mà nói thì bảo tồn lực lượng, sau này trở nên lớn mạnh mới là điều quan trọng nhất. Đặc biệt là trong hoàng triều Đại Hạ hiện giờ đang nổi cơn giông gió, cuộc chiến môn phái có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Tình Nhi, con là người được chọn làm điện chủ tương lai của Huyền Âm điện, cho dù con có tham gia cuộc chiến hôm qua thì cũng phải rời khỏi đây.

Ánh mặt của cô gái kia trở nên thâm thúy, cô vuốt mái tóc dài của Bạch Tình mà nói, giọng nói vô cùng kiên định khiến cho vành mắt Bạch Tình ửng đỏ. 

- Sư tôn, con...

- Đừng nói thêm gì nữa. Nếu như con vẫn hồ đồ không chịu tỉnh, phí công nhiều năm hết lòng dạy dỗ của ta thì đừng gọi ta là sư tôn nữa.

Cô gái kia quát lớn một tiếng cắt ngang lời nói của Bạch Tình. Khiến cho cô nhớ lại những năm gần đây, sư tôn đối xử với cô không chút vụ lợi như thể đối xử với con gái ruột của mình, điều này khiến cho Bạch Tình vô cùng đau lòng. 

Lúc này, cô quỳ xuống trước mặt sư tôn rồi dập đầu ba cái thật vang khiến cho mặt đất hơi rung lên. Sau đó, cô lập tức xoay người mà đi, thân thể dần hóa thành hư ảo tựa như u minh.

Trận chiến ở bên ngoài đã bắt đầu, đám cường giả Trần gia cũng đã đánh vào trong, có người nhìn thấy bóng dáng Bạch Tình sắp rời khỏi đây thì mở miệng hỏi:

- Có cần cho người bảo vệ Bạch Tình phá vòng vây không? 

- Không cần đâu, Tình Nhi có Ám Dạ Tinh Hồn và U Minh Tinh Hồn, có thể âm thầm trốn thoát. Không dễ bắt được con bé đâu, các ngươi đi theo cũng chỉ phản tác dụng thôi. Chúng ta đi gặp đám người Trần gia thôi.

Ngay sau khi cô gái kia dứt lời thì lập tức bước lên, thoắt cái đã bay lên trên không ở ngoài điện rồi nhìn chằm chằm vào vài thân ảnh cũng đang ở phía trước. Bên dưới thì đang xảy một trận chiến vô cùng khốc liệt, cường giả Trần gia xông vào Huyền Âm điện với khí thế như chẻ tre.

- Trần gia đây là muốn khai chiến với Huyền Âm điện sao? 

Sư tôn của Bạch Tình quát lớn với đám người đối diện. Cô nhìn thoáng qua đội hình mà Trần gia đã điều động đến, trong lòng lộp bộp vài tiếng. E rằng hôm nay chính là kiếp số của Huyền Âm điện.

Xem ra đến thành Khâm Châu lần này đúng là sai lầm. Đương nhiên, lúc trước chẳng ai ngờ được sẽ xảy ra tình huống như thế này cả.

- Mau giao người đã tham gia trận chiến ngày hôm qua ra đây, ta sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra. 

Cường giả Trần gia lạnh lùng nói, sư tôn Bạch Tình nghe thấy thì hừ lạnh. Nếu như giao đệ tử Huyền Âm điện ra chịu chết thì Huyền Âm điện của cô còn có chỗ đứng nữa sao. Lúc đó sẽ mang tiếng xấu muôn đời cho xem.

- Trần gia không tiếc phát động cuộc chiến môn phái, lại còn tới đây đòi người thế này, chắc là các ngươi đã ban Thánh Hoàng lệnh cho Trần Vương rồi chứ gì.

Sư tôn Bạch Tình nói với vẻ hờ hững. Nháy mắt, những người đứng cạnh cô đều đanh mặt lại, lộ ra vẻ sắc bén. Còn ánh mắt cường giả Trần gia cũng lóe lên như lưỡi dao sắc bén đâm về phía đối phương. 

- Xem ra ta đã đoán trúng rồi, cứ khoảng một trăm năm thì Trần gia sẽ được thưởng ba miếng Thánh Hoàng lệnh. Có vẻ ba miếng Thánh Hoàng lệnh này thì Trần Vương có một miếng, có điều hiện giờ Trần Vương đã mất tích cho nên Thánh Hoàng lệnh cũng mất theo hắn luôn.

Sư tôn Bạch Tình lạnh lùng nói tiếp, lúc này cường giả Trần gia quát lớn:

- Câm miệng lại, nếu ngươi đã biết thì xem ra Huyền Âm điện có tình nghi rất lớn. Nếu các ngươi không buông tay chịu trói thì giết không tha. 

- Cường giả Huyền Âm điện nghe lệnh, không cần tử chiến, tất cả toàn lực phá vòng vây trở về thành U Châu.

Sư tôn Bạch Tình ra lệnh, nhóm cường giả Huyền Âm điện lập tức bắt đầu phá vòng vây đi ra chứ không hề tử chiến.

- Nhất định phải bắt cho được Bạch Tình của Huyền Âm điện. 

Cường giả Trần gia nói lớn, Trần Vương đã chết rồi, hắn ta cũng muốn Huyền Âm điện phải mất đi một nhân vật thiên kiêu như thế.

Chỗ Bạch Tình đang phá vòng vây, dường như bầu trời trở nên u ám như đêm khuya vậy. Toàn thân cô tựa như ma quỷ chạy trong đêm tối, hóa thành bóng đen ẩn mình vào màn đêm.

Ầm! 

Cùng lúc đó, vài cường giả Trần gia đáp xuống chỗ đó, khắp người bùng lên ngọn lửa ngập trời, Đại Nhật Càn Khôn phóng ra, như muốn đốt núi nấu biển, bàn tay điên cuồng đánh ra như muốn ép Bạch Tình ra tay.

Gió lạnh thổi qua, đột nhiên xuất hiện một cỗ hàn ý âm u lạnh lẽo. Ngay sau đó, một thanh ma đao phóng ra từ trong màn đêm, nháy mắt đã giết chết một tên cường giả Trần gia. Còn Bạch Tình cũng hiện thân, chạy như điên về phía xa.

- Ngươi chạy không thoát được đâu. 

Trong không trung có một thân ảnh rực rửa đang bước tới, ánh sáng Đại Nhật trên người hắn chiếu xuống Bạch Tình, soi sáng người cô..

- Xoẹt xoẹt xoẹt...

Bạch Tình sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di, toàn thân cô lóe lên một cái, trong chớp mắt đã di chuyển ra một khoảng rất xa. Lúc cô và Tần Vấn Thiên bị vây trong hoàng cung Đại Hạ cổ thì cũng đã từng tu luyện Đấu Chuyển Tinh Di. 

- Hừ.

Cường giả Trần gia sao có thể buông tha cho cô được, hắn ta cũng sử dụng Đấu Chuyển Tinh Di điên cuồng đuổi theo cô trong thành Khâm Châu.

Lúc này, ở một chỗ khác trong thành Khâm Châu. Thực ra đám người Âu Dương thế gia và Khương gia vốn định ra tay tiếp viện cho Huyền Âm điện. Hôm nay Trần gia đã xé rách mặt muốn phát động đại chiến môn phái, vì vậy bọn họ nhất định phải liên minh với nhau. Có điều trên đường cứu viện thì bị đám người Hoa gia và Vương gia cản đường. Tuy đối phương không muốn phát động đại chiến môn phái như Trần gia nhưng bọn chúng vẫn có thể ngăn chặn nhóm người Âu Dương thế gia trong một khoảng thời gian ngắn. Bấy nhiêu cũng đủ khiến Huyền Âm điện lĩnh đủ. 

Bản thân Tần Vấn Thiên cũng không ngờ việc hắn giết chết Trần Vương lấy được cổ lệnh lại khơi dậy một trận tai họa thế này.

Khi hắn trờ lại thành Khâm Châu, tới một tửu lâu uống rượu thì nghe mọi người chung quanh đang bàn tán xôn xao.

- Thê thảm quá, không ngờ bọn người Trần gia lại ác như thế. Có vẻ bọn chúng đã quyết định khai chiến bất chấp mọi thứ rồi, mấy cô gái Huyền Âm điện thật đáng thương. 

Có người nhỏ giọng nói khiến Tần Vấn Thiên nghe thấy, toàn thân hắn lập tức cứng lại. Huyền Âm điện đã xảy ra chuyện rồi ư?

- Nghe nói tuy Bạch Tình chạy thoát khỏi vòng vây của Trần gia nhưng cũng đã bị thương. Hiện giờ đang đuổi bắt cô ấy toàn thành Khâm Châu. Có điều theo như ta thấy thì e rằng Bạch Tình sẽ tự chui đầu vào lưới mà thôi.

- Ừ, sư tôn Bạch Tình bị phơi thây treo ngược bên ngoài Khâm Thiên môn, chúng còn yêu cầu chính Bạch Tình tự mình đi nhặt xác, Bạch Tình không muốn về cũng không được. 

Mấy người này thì thào bàn tán với nhau, Tần Vấn Thiên nghe thấy thế thì cảm thấy toàn thân trở nên lạnh lẽo. Hắn nhìn về phía người đang nói chuyện, lập tức có một cổ khí tức lạnh như băng bao phủ đối phương khiến cho người nọ biến sắc, hoảng hốt kêu to:

- Tiền bối, bọn ta nói bậy nói bạ mà thôi, xin ngài đừng trách phạt.

Bọn họ nghĩ rằng đây là cường giả Trần gia nên mới tức giận trước mấy lời nói khi nãy của họ. 

- Người của Huyền Âm điện thế nào?

Tần Vấn Thiên lên tiếng hỏi.

Đám người kia liếc nhau một cái, ánh mắt chợt lóe. Xem ra Tần Vấn Thiên không phải là người của Trần gia. 

- Sáng sớm hôm nay Trần gia bao vây Huyền Âm điện, giết chết tất cả mọi người. Tuy Huyền Âm điện đã cố gắng phá vòng vây nhưng rất ít người có thể chạy thoát. Còn sư tôn Bạch Tình thì bị giết chết, thi thể bị treo ngược bên ngoài Khâm Thiên môn chờ Bạch Tình đi nhặt xác.

Một người trong số đó run rẩy đáp, nhất là uy áp trên người Tần Vấn Thiên khiến bọn họ càng cẩn thận dè chừng.

- Lẽ nào vì Trần Vương đã chết cho nên Trần gia mới đuổi cùng giết tuyệt, không tiếc sỉ nhục Huyền Âm điện cũng muốn dụ Bạch Tình trở về sao? 

Toàn thân Tần Vấn Thiên lạnh lẽo đến cùng cực.

- Hình như không chỉ vì Trần Vương đâu, hình như còn do trên người hắn có một miếng cổ lệnh. Nghe nói đó là Thánh Hoàng lệnh.

Mấy người kia trả lời một cách cung kính, câu trả lời kia khiến trong lòng Tần Vấn Thiên chấn động. Thánh Hoàng lệnh chắc chắn là miếng cổ lệnh đó rồi. 

- Rắc!

Tần Vấn Thiên siết chặt hai tay, toàn thân run rẩy. Nghĩ đến kết cục thảm thiết của sư tôn Bạch Tình thì trong lòng lại áy náy vô cùng.

Chuyện này đều tại hắn mà ra. 

Mặc dù hắn không ngờ giết Trần Vương lại khiến Trần gia phản ứng dữ dội đến vậy, nhưng bởi vì hắn làm thế nên Huyền Âm điện mới có kết cục thê thảm như vậy, lại còn khiến sư tôn Bạch Tình bị sỉ nhục thế này.

Tim hắn vô cùng khó chịu, sư tôn của Bạch Tình nhất định rất thương cô ấy.

Hôm nay người đã chết rồi nhưng vẫn bị Trần gia làm nhục như thế. 

- Trần gia!

Ánh mắt Tần Vấn Thiên trở nên đỏ ngầu, trên người tản ra khí tức lạnh lẽo đến mức khiến mấy người vừa mới nói chuyện khi nãy phải quỳ mọp xuống đất, toàn thân run rẩy. Ánh mắt Tần Vấn Thiên vô cùng đáng sợ, có khi nổi điên lên sẽ giết chết họ!

- Vút! 

Có điều đúng lúc này Tần Vấn Thiên lại chạy ra khỏi tửu lâu. Bấy giờ đám người kia mới thở phào một hơi nhưng toàn thân vẫn run rẩy, âm thầm suy đoán thân phận của người nọ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi