THÁI CỔ THẦN VƯƠNG

Thực lực của đám cường giả Đông Sơn Hầu phủ đến lần này càng thêm đáng sợ, lạnh lẽo quét mắt nhìn qua, trông thấy thi thể đầy đất, bọn họ lập tức đều đưa mắt nhìn Tần Vấn Thiên cùng với Mạc Khuynh Thành, trong lòng tràn đầy hoảng hốt.

Hai người ngồi trên Chu Tước, chư yêu đi theo hai bên, cái cảnh tượng như thế này, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.

Tần Vấn Thiên nắm chặt Xích Ma Kích trong lòng bàn tay, dáng vẻ yêu tuấn mà đáng sợ, hắn đưa mắt nhìn về phía trước, lạnh nhạt nói: 

- Người nào ngáng đường ta giết người đó.

- Ầm!

Một luồng uy lực ngập trời bộc phát, chỉ thấy mấy cường giả ở phía trước đồng thời thả ra hơi thở đáng sợ, một thanh đại kiếm lao ra, vắt ngang ở trước người Tần Vấn Thiên, có một tiếng quát to truyền đến: 

- Dừng bước, ta sẽ không giết các ngươi, Hầu gia cũng sắp đến rồi.

- Giết!

Tần Vấn Thiên vừa dứt lời, Địa Ngục huýt một tiếng dài, thân thể lao ra, thoáng cái trong miệng đã phun ra một chùm sáng đỏ, trong phút chốc ngọn lửa Địa Ngục đã càn quét khắp nơi, trong hư không lại xuất hiện một đóa sen Địa Ngục, bao vây những cường giả kia ở bên trong. 

- A...

Từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra, lập tức có người ngã xuống và bị thiêu cháy tại chỗ, bị đốt cháy trong đóa sen Địa Ngục rồi hóa thành hư vô.

- Thật mạnh! 

Đám người đưa mắt nhìn Chu Tước, ngọn lửa mà con Chu Tước này phóng ra vô cùng đáng sợ, giống như có thể đốt cháy hết thảy.

Chu Tước Luyện Ngục khổng lồ gào thét mà lao tới, cánh chim vẫy đập điên cuồng, nơi ngọn lửa đi qua, tựa như đều mất hết sự sống, hết thảy đều bị hủy diệt.

Vẻ mặt Tần Vấn Thiên sắc bén như lưỡi dao, lạnh lùng vô tận, chiến thú tinh hồn được triệu hoán bên cạnh hắn cũng cùng nhau gào thét lao ra, điên cuồng giết chóc. 

- Đùng!

Tần Vấn Thiên bay về phía trước, giống như là một cơn gió, thoáng cái đã xuất hiện ở trước mặt một cường giả Thiên Cương cảnh tầng sáu, đâm Xích Ma Kích ra, trong phút chốc, cường giả kia đưa mắt nhìn Tần Vấn Thiên, ánh mắt lộ ra sự hoảng sợ, đầu óc hỗn loạn thành một đống, một tiếng phập khẽ vang lên, Xích Ma Kích đã đâm xuyên qua đầu của hắn, vị cường giả kia đã bị giết chết chỉ trong tích tắc.

Không hề đình chỉ, thân hình Tần Vấn Thiên tiếp tục lóe lên, nơi Xích Ma Kích đi qua, hài cốt trĩu nặng, không ngừng có cường giả chết trong tay Tần Vấn Thiên, Địa Ngục thì đối phó người mạnh nhất Đông Sơn Hầu phủ, áp chế đối phương đến sít sao, nơi ngọn lửa Địa Ngục đi qua, người người né tránh. 

- Ngông cuồng!

Nơi xa, có tiếng quát cuồn cuộn truyền đến, chỉ thấy càng ngày càng có nhiều cường giả của Đông Sơn Hầu phủ xuất hiện.

Đông Sơn hầu thân là chư hầu một phương, trừ nhi tử Đông Sơn Cẩm không nên thân kia, thế lực mạnh mẽ là điều không thể nghi ngờ. 

Người của Hoàng Cực Thánh Vực đều cực kỳ nhiệt huyết với việc theo đuổi võ đạo, trên dưới Diệp quốc rất nghiêm ngặt về việc phân chiađẳng cấp, đều dựa vào thực lực để quyết định, nếu không có thực lực, dù cho ngươi thật sự là thế hệ sau của vương hầu, cũng sẽ  bị người đuổi đi, trở thành một kẻ không quyền không thế, nói cho cùng ở cái thế giới này, vốn là thế giới lấy thực lực vi tôn, không có thực lực thì hết thảy đều là nói suông, quyền thế hay danh lợi đều không thể vọng tưởng tới, dù có được tổ tiên ban cho, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ xuống dốc.

Đông Sơn hầu thân là vương hầu của Diệp quốc, hiển nhiên là có thế lực rất lướn mạnh, không có gì ngoài lý do bản thân ông là cường giả Thiên Tượng cảnh, mà cường giả trong Hầu phủ cũng nhiều như mây.

Tựa như giờ phút này, lại có rất nhiều cường giả đánh tới, bao gồm cả một số cường giả Thiên Cương cảnh tầng bảy tầng tám, thực lực vô cùng đáng sợ. 

Những người đến sau này trong nháy mắt đã vây quanh Chu Tước Luyện Ngục cùng với Tần Vấn Thiên, áp lực làm người ta hít thở không thông trực tiếp đè sập xuống, nếu không phải là kiêng dè thân phận của Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, vừa thấy những thi thể kia thôi đã đủ để khiến cho bọn họ trực tiếp ra tay giết chết Tần Vấn Thiên rồi.

- Mặc dù ngươi là đệ tử Trượng Kiếm tông, nhưng lại giết nhiều người của Đông Sơn Hầu phủ ta như vậy, vẫn phải trả giá cho đủ!

Một người trong đó có khí khái vương hầu, chính là thân đệ đệ của Đông Sơn hầu, thực lực của hắn là Thiên Cương cảnh tầng tám đỉnh phong, năng lực rất mạnh, thấy cường giả Hầu phủ chết thảm như thế, hiển nhiên là rất tức giận. 

- Nhiều người cùng vây quét sư đệ ta thế này, là đang coi thường Trượng Kiếm tông không có ai sao?

Phía xa có một giọng nói cuồn cuộn truyền đến, cứ tựa như một lưỡi kiếm vô cùng sắc nhọn, làm cho lòng người đầu run rẩy dữ dội, cường giả Trượng Kiếm tông, đã đến!

Mặc dù người của Trượng Kiếm tông không nhiều lắm, chỉ có lác đác hơn mười vị, song khoảnh khắc mà bọn họ xuất hiện, liền tạo nên áp lực rất lớn cho người của Đông Sơn Hầu phủ. 

Tuy là Đông Sơn Hầu phủ rất mạnh, còn là vương hầu của Diệp quốc, nhưng so sánh với Trượng Kiếm tông trong chín đại môn phái mà nói, thì hoàn toàn không cùng cấp bậc, dù là đối mặt với một mình Tần Vấn Thiên, cũng đã khiến cho bọn họ có phần tiến thối lưỡng nan, hôm nay, các đệ tử của Trượng Kiếm tông đồng loạt tiến đến, người của Đông Sơn phủ sao có thể dám manh động.

- Mặc dù chư vị chính là người của Trượng Kiếm tông, nhưng Hoàng Cực Thánh Vực tự có quy tắc của Hoàng Cực Thánh Vực, Trượng Kiếm tông cũng không thể khinh người quá đáng, người này giết chết chất nhi của ta, quá mức ngông cuồng, hơn nữa đây còn là Hoàng thành Diệp quốc, dám giết chết đời sau của Hầu phủ, Trượng Kiếm tông còn muốn thay hắn ra mặt nữa sao?

Đông Sơn Đằng, đệ đệ của Đông Sơn hầu bùng nổ khí thế, cực kỳ mạnh mẽ. 

Đoạn Hàn đạp một bước chân, trong phút chốc ở phía sau hắn, có một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, thanh kiếm này vô cùng mỏng, lộ ra sự lạnh lẽo thấu xương, thân kiếm như nước, nhưng lại loáng thoáng có một tia sáng màu đen, làm cho người ta cảm giác được nguy cơ mãnh liệt.

- Ta nghe nói rằng nhi tử của Đông Sơn hầu dám nói năng bất kính với Thánh nữ, Thánh nữ chính là người thương của sư đệ ta, giết hắn thì có tính là cái gì, nếu có người nào của Đông Sơn hầu phủ dám can thiệp vào chuyện này, ta sẽ coi đây là bao che lỗi lầm của Đông Sơn Cẩm, Đông Sơn Hầu phủ nhận đủ liên luỵ, giết không tha.

Đoạn Hàn cầm kiếm mà đứng, tà áo đen bay phất phới, trên người hắn tràn ngập sát khí, một luồng kiếm khó thở khiến cho đám người Đông Sơn Hầu phủ cảm nhận được áp lực đáng sợ. 

Bọn họ biết, người này là Đoạn Hàn, đệ tử thân truyền thứ chín của Lăng Thiên kiếm chủ, tông chủ của Trượng Kiếm tông, lời hắn nói ra rất có trọng lượng, những câu mà hắn vừa nói ra, đã không chỉ là hỏi tội Đông Sơn Cẩm, giết Đông Sơn Cẩm cũng chưa là gì, người của Đông Sơn Hầu phủ can thiệp, thì sẽ phải nhận lấy liên luỵ.

- Thật là ngồn cuồng, không hổ là người của Trượng Kiếm tông, Trượng Kiếm tông tuy có chín núi, nhưng đệ tử mỗi một núi đều rất đoàn kết, trong chín đại môn phái người của Trượng Kiếm tông là ít nhất, nhưng người của Trượng Kiếm tông đều rất bao che khuyết điểm, hôm nay quả nhiên đã thấy được.

Mọi người xung quanh thầm than, một câu nói của Đoạn Hàn, đã hoàn toàn đè bẹp khí thế của Đông Sơn Hầu phủ. 

Sắc mặt Đông Sơn Đằng xanh mét, lại thấy lúc này tròng mắt Tần Vấn Thiên rét lạnh đến cực điểm, vẫn cứ chậm rãi tiến về phía trước, trên người tràn ngập sát ý, Chu Tước Luyện Ngục che ở trước người của hắn, Mạc Khuynh Thành ở bên cạnh hắn, nhưng lại muốn đi qua giữa đám người Đông Sơn Hầu phủ, xem ai dám ngăn hắn lại.

- Đây là trọng địa của Diệp quốc, đâu có chứa chập đưuọc kẻ ngông cuồng như ngươi, giết người xong muốn đi thì đi, mặc dù tương lai Trượng Kiếm tông có trách tội, đường đường là Trượng Kiếm tông chẳng lẽ lại muốn nhục nhã Đông Sơn Hầu phủ chúng ta? 

Đông Sơn Đằng hét lớn một tiếng, ngay sau đó hắn xòe bàn tay ra, đấnh về phía Tần Vấn Thiên, chưởng ấn khổng lồ đè sập hư không, phát ra tiếng vang ầm ầm vô cùng đáng sợ. 

- Giết!

Đoạn Hàn phun ra một chữ, sát niệm khủng khiếp, bóng dáng hắn chợt lóe, nhưng lại giống như là một trận gió, ngay sau đó hắc kiếm sắc nhọn chém qua, cắt ngang hư không, cả mảnh không gian như xuất hiện một đường cong hắc sắc, chặt đứt cả hư không.

Sắc mặt Đông Sơn Đằng lập tức biến đổi, hắn chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, hai mắt lại không nhìn thấy gì, hắn lập tức rụt tay lại, nhưng vẫn đã chậm, một tiếng phập vang lên, mũi kiếm lao tới mà không có một chút tiếng động nào, một cánh tay trực tiếp bị chém xuống. 

- Ngươi dám... 

Đông Sơn Đằng nổi giận gầm lên một tiếng, Đoạn Hàn tiến một bước về phía trước, trong hư không xuất hiện một mảnh sáng hắc ám, ở chỗ Đoạn Hàn, sắc trời giống như cũng mờ đi xuống, Đông Sơn Đằng như biến thành người mù, rõ ràng là mở to mắt ra nhìn, nhung xung quanh đều tối đen.

Một luồng gió cực độ nguy hiểm phất qua, căn bản là không có bất kỳ sự sống nào, sắc mặt của hắn trắng bệch, ngay sau đó mọi người chỉ thấy một đường máu xuất hiện, thân thể Đông Sơn Đằng đã chia lìa. 

Một kiếm, chém đôi.

Ở những phương hướng khác cũng đều bộc phát chiến đấu, nhưng thu hút ánh mắt nhiều nhất, vẫn là một kiếm của Đoạn Hàn kia, kiếm này quá mạnh mẽ, quá sắc nhọn, thật đáng sợ.

Đoạn Hàn chỉ mới vung kiếm ra hai lần, lần thứ nhất kiếm đứt cánh tay, kiếm thứ hai chém đứt đầu của hắn. 

- Sư đệ, đi thôi!

Đoạn Hàn chuyển mắt nhìn về phía Tần Vấn Thiên.

Tần Vấn Thiên khẽ gật đầu với Đoạn Hàn, Chu Tước Luyện Ngục tiếp tục mở đường mà tiến về phía trước, nơi nó đi qua, máu tươi vung vẩy không ngừng, các cường giả Trượng Kiếm tông cũng bắt đầu giết chóc, kiếm khí tung hoành, không một ai có thể ngăn cản, thấy vậy tất cả mọi người xung quanh đều hãi hùng không thoi, trong lòng bọn họ đều xuất hiện một cái suy nghĩ, rằng, Đông Sơn Hầu phủ, xong rồi! 

Người của Trượng Kiếm tông căn bản là không nói lý, một đường quét ngang, người của Đông Sơn Hầu phủ vừa dám ra tay, lập tức giết không tha.

Mới chỉ trong nháy mắt, chiến trường đã bị dọn dẹp sạch sẽ, đoàn người đi về phía hoàng cung, người của Trượng Kiếm tông đều đằng đằng sát khí, bọn họ đều đã biết tiền căn hậu quả, hôm nay đi ra ngoài Hoàng thành Diệp quốc chơi, liền nghe nói thấy không ít tin đồn về Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành, có người nói xấu Mạc Khuynh Thành, khi đó bọn họ liền thầm nghĩ, nếu như Tần Vấn Thiên biết, thì sao có thể nhẫn.

Chuyện này, chắc chắn là do Diệp Không Phàm gây nên, như vậy Trượng Kiếm tông bọn họ, nhất định phải khai báo cho Diệp Không Phàm biết, dù cho nơi này là Diệp quốc, dù cho Diệp Không Phàm là đệ tử Tử Lôi tông, nhưng cơn tức này nếu không được xả, Trượng Kiếm tông biết để mặt mũi ở đâu! 

Nhìn đám người Trượng Kiếm tông sát khí ngập trời, vô số người đều run sợ, nhưng lại vẫn cứ rối rít đi theo người của Trượng Kiếm tông, bọn họ muốn biết, kết cục chuyện này sẽ như thế nào?

Nơi xa, lại có một luồng uy thế ngập trời phủ xuống, lần này, là uy thế vô cùng kinh khủng của cảnh giới Thiên Tượng, quả thực rất khủng khiếp, trên hư không, loáng thoáng có Thiên Tượng xuất hiện.

- Đông Sơn hầu đến! 

Đám đông kinh hãi mà nhìn, song người của Trượng Kiếm tông vẫn không ngừng bước chân, tiếp tục đi về phía trước.

Chỉ thấy trong tay Tần Vấn Thiên, xuất hiện một cây dù, mà trên cây dù này, tràn ngập lực lượng lôi đình đáng sợ, khí lưu hủy diệt làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, đây chính là món thần binh sát phạt cấp năm mà ngày xưa hắn lấy được ở thành Huyễn Vương, vốn là của một cường giả Tử Lôi tông, nhưng bị hắn đoạt mất.

Đoạn Hàn vừa động tâm, hắn nắm chặt lòng bàn tay, vẻ mặt lạnh lùng vô tận, sát niệm cực kỳ đáng sợ, ánh mắt hướng về phía bóng dáng ở phía trước, Đông Sơn hầu tự mình dẫn theo cường giả. 

- Nhi tử của ta!

Đông Sơn hầu nổi giận gầm lên một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo như băng nhìn về bên này, sát khí thổi quét cả đất trời:

- Các ngươi không chỉ giết chết nhi tử của ta, còn giết người của Hầu phủ ta, đã như vậy, cho dù là phải rời khỏi Diệp quốc, bị Trượng Kiếm tông đuổi giết, ta cũng sẽ giết chết tất cả các ngươi, đều đi sám hối cho ta đi! 

Đông Sơn hầu vừa dứt lời liền lao ra phía trước, thân hình Tần Vấn Thiên chợt lóe, tung ra dù lôi đình trong bàn tay, từng trận lôi đình hủy diệt ngập trời hung mãnh đánh xuống, Đông Sơn hầu nổi giận gầm lên một tiếng, ông nâng bàn tay lên rồi hạ xuống, ánh sao trên vòm trời cũng rơi, chỉ thấy một thanh đại đao chém ngang trời, chém tới hủy diệt lôi đình, uy thế cuồng loạn ngập trời.

Gần như trong cùng lúc ấy, Đoạn Hàn phun ra một chữ rét lạnh:

- Giết! 

Hắn vừa dứt lời, bầu trời bỗng trở nên đen kịt, đệ tử Trượng Kiếm tông cũng đồng thời tiến về phía trước, vung ra lợi kiếm, Đoạn Hàn đưa lòng bàn tay về phía trước một cái, trong bóng tối, có một luồng kiếm quang hiện lên, chém đứt hư không, chém phá Thiên Tượng, mọi người chỉ thấy một luồng sáng màu trắng xẹt qua trong đêm tối, ngay sau đó bọn họ thấy được khuôn mặt tái nhợt tràn đầy sợ hãi của Đông Sơn hầu.

- Phụt!

Hào quang chớp lóe, bóng tối tiêu tan, thân thể Đông Sơn hầu, bị chia ra làm hai, đường đường là Hầu gia Thiên Tượng cảnh, lại bị giết chết một cách dễ dàng như thế. 

Mạnh mẽ, những đệ tử Trượng Kiếm tông này quá là mạnh!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi