THÁI HẬU NHÂN SINH

Tỉnh đế sáng sớm đi thượng triều, Ân Niệm Yên có nói phải trở lại uống trà con dâu, với các cung khác nàng không quan tâm, nhưng đối với nàng nhi tử phải có đầy đủ lễ nghi, từ sính lễ đến kính trà không được bỏ sót phần nào, bởi vì ở thời đại này, hôn sự chỉ có một lần trong đời, trừ phi tục cưới gì đó nhưng đó là chuyện ngày sau.

"Chủ Tử, Đại tử cùng Đại hoàng tử phi đang ngồi bên trong chính điện chờ" Bạch Thược ý cười doanh doanh nói.

"Thành hôn ngày hôm sau đã đến sớm như vậy, thật không chút tình thú gì, xem ra bổn cung nên nói nói hắn mới được".

"Có được bà bà như chủ tử, Đại hoàng tử phi thật có phúc khí" Bạch Thược nhẹ tay chảy đầu, Tử Họa lấy hết trâm cày trang sức đưa đến trước mặt Ân Niệm Yên.

"Hôm nay uống trà con dâu xong, còn đến Phương Tê Cung kính trà, dùng bộ Phượng quan này đi, được làm từ vàng nạm trân châu đủ kích cở, nhẹ nhàng hơn Mũ Phượng, không sợ đau đầu" Mũ Phượng nàng chỉ dùng trong dịp trọng đại, nhưng Cung Nhân Hoàng Hậu thường xuyên dùng, có thể đã thành thoái quen đi.


Ân Niệm Yên bước ra ngoài liền nghe thấy tiếng cười của ba đứa nhỏ, trong lòng càng thêm vui mừng thêm, thấy nàng bước ra, cả đám người cung kính thỉnh an "Thỉnh an mẫu hậu, nhi thần nguyện mẫu hậu vạn phúc kim an".

"Đứng lên đi, mới sáng sớm các ngươi tụ tập đến đây, sao không nghỉ thêm chút, hôm trước vội vàng mệt mỏi cả ngày, thật không biết đau thê tử, như vậy là không được" câu cuối cùng là nói cho Đại hoàng tử.

Dung Cơ Uyển đỏ mặt cuối đầu, Đại Hoàng Tử ho nhẹ che đi uẫn bách nói "Mẫu Hậu dạy phải, nhi thần sau này nhất định đau thê tử mình, không để nàng chịu khổ".

"Như vậy mới phải, các ngươi là tân hôn phu thê nên ra ngoài đi dạo để hiểu biết nhau thêm, gia tăng cảm tình, ngươi Phụ Hoàng cho năm ngày giả, đừng cứ ở trong cung mãi".

"Mẫu Hậu dạy phải, Hồi môn ngày đó, Nhi thần sẽ đưa Uyển Nhi đi Ân gia thay Mẫu Hậu thăm ông bà ngoại cùng các vị cửu cửu, kế tiếp hướng thôn trang của mình ở vài ngày, vừa cùng Uyển Nhi du ngoạn, vừa xem xét dân tình, không biết ý của Mẫu Hậu thế nào".


Ân Niệm Yên nhìn tân con dâu đỏ mặt cúi đầu cười nói "Như vậy rất tốt, năm ngày có quá ít không, ngươi dù sao cũng mới vào triều nghe tấu, nghỉ thêm vài ngày sẽ không ảnh hưởng gì đi?".

Tỉnh Đế từ bên ngoài tiến vào, vừa đi vừa nói "sao lại không ảnh hưởng? Khang Nhi cùng Ân ái khanh phụ trách hộ bộ, hiện tại cuối thu là lúc bắt đầu thời điểm thu thế, cho hắn nghỉ năm ngày đã nhiều, còn muốn nghỉ thêm?"

"Thỉnh an Phụ Hoàng"

"Đứng Lên đi".

Ân Niệm Yên đứng lên cười nói "thiếp đau lòng nhi tử con dâu không được sao? Mặc kệ Tiền triều là cái gì hoàn cảnh, thiếp chỉ biết lo cho Phu Quân cùng Nhi tử, con dâu".

"Được rồi, nàng không cần phải lo lắng cho bọn nhỏ nữa, đặc biệt là Khang Nhi, hắn tự có thê tử của mình lo, nàng chỉ cần hưởng thụ cuộc sống là đủ rồi, có thời gian thì giúp Tiểu Ngũ nhìn xem có nhà ai cô nương thích hợp làm chính phi, còn hai đứa nhỏ đâu, nàng nếu rảnh vậy cùng Cung Nhân Hoàng Hậu nhìn xem phò mã được tuyển chọn là cái gì đức hạnh".


"Phụ Hoàng... Nhi tử mới năm tuổi a...." Ngũ Hoàng Tử nghiêm nghị nhíu mày phản đối, còn chỉ tay vào hai cái đệ đệ "hai người bọn họ mới ba tuổi...".

"Không quy cũ... hôn sự cần phải chuẩn bị trước vài năm, chọn được người thích hợp cần cái mười năm đâu, được rồi, Trẫm muốn uống trà con dâu đâu, Thiên Ân Điện còn nhiều việc, đợi ăn sáng xong, Khang Nhi, Tiểu Ngũ cùng Trẫm Đến Thiên Ân Điện một chuyến đi, hôm nay thê tử ngươi khó trở về sớm được, ngươi một cái nam nhân ngồi đợi thê tử về còn ra thể thống gì".

Ân Niệm Yên cảm thấy lời này không sai, Phượng Tê Cung hôm nay náo nhiệt đâu, ai không muốn chen vào vài câu chiêu ghẹo, thẩm chí là chanh chua vài câu? Đối phó đám phi tần kia cũng hết nữa ngày đi.

Bạch Thược tự mình nấu nước pha trà, đợi trà độ ấm vừa lúc, mới đưa đến trước mặt Dung Cơ Uyển, Phu thê hai người quỳ xuống kính trà "Mời Phụ Hoàng dùng trà".
Tỉnh Dế cầm lên chén trà, vừa ngửi liền biết đây là Bạch trà, là hắn thích nhất trong các loại trà, có thể thấy Niệm Nhi rất vừa ý con dâu, theo quy cũ hắn chỉ chạm môi ban thưởng là được, nhưng hắn nghỉ lại, uống một ngụm mới buông xuống chung trà.

"Nếu đã gả vào Hoàng gia, nên tuẩn thủ quy cũ, hầu hạ tốt phu quân, hiếu kính bà bà, nơi nayf có bộ diêu do Phù Quốc Tiến cống cùng hai khúc Tơ Lụa được dùng loại tơ đặc biệt dệt thành, nhận lấy đi".

"Thần tức đã tạ Phụ Hoàng dạy bảo, tạ Phụ Hoàng ban thưởng".

Kế Tiếp Dung Cơ Uyển cầm chúng trà thứ hai lên "Mời Mẫu Hậu dùng trà".

Ân Niệm Yên cầm lên chung trà nhưng không vội uống, nhìn tân con dâu răng dạy vài câu "Ngươi là con dâu do bổn cung lựa chọn, là Khang Nhi gật đầu đồng ý cưới, cái khác ta không nói nhiều, chỉ hy vọng ngươi giữ được bản tâm, cùng Khang nhi cầm tay đi đến già, cho dù bên ngoài có bao nhiêu sóng gió, chỉ cần phu thê đồng lòng, không gì có thể không làm được, Bích Tiêu Cung lấy quy cũ quản người, ngươi cần phải nhớ kỷ trong cung quy cũ.
Các ngươi còn trẻ, chuyện sinh hài tử kéo dài con nói dõi gì đó không vội nhất thời, đừng để lời nói không thiện trí của người ngoài làm khó bản thân, càng không nên nghe lời người khác dùng bí dược sinh con, bổn cung không vui chuyện này".

"Đa tạ mẫu hậu dạy dỗ, con dâu nhất định cẩn tuân quy củ, một lòng lo lắng trong nhà, sẽ không kéo phu quân chân sau, Hiếu kính trưởng bối, yêu thương đệ đệ, hòa thuận cung đình".

Ân Niệm Yên vừa ý gật đầu, uống một ngụm trà, kế tiếp từ tay Tri Họa lấy hợp gấm đưa cho Dung Cơ Uyển "năm trước phía tây nước láng giềng tiến cống một gương đá quý, trong đó có một viên ngọc lưu ly, phẩm tính trong suốt, cứng gắn phi thường, Phụ Hoàng ngươi cho người đưa đến Bích Tiêu Cung, Mẫu Hậu cho người làm thành bốn chiếc vòng tay, để giành cho bốn con dâu của mình, Ngọc Lưu Ly được mày dũa tinh tế, phát sáng dưới Thái Dương, thiết kế là bổn cung tự mình vẽ ra, có dấu hiệu khác nhau, hoa văn tượng chưng cho sự an khang, thịnh vượng, chiếc vòng này có tên của ngươi cùng Khang Nhi trên đó, cầm lấy đi".
"Đa tạ mẫu hậu ban thưởng" Dung Cơ Uyển không nghỉ tới bà bà lại chu đáo đến vậy, bên ngoài lời đồn đãi nói Cung Ngọc Hoàng Hậu được vinh sủng là nhờ vào sinh khỏe mạnh Hoàng tử, nhưng hiện tại nàng không tin, vị này bà bà bản lỉnh không nhỏ, một chút vị trí nhỏ trong tâm của Đế Vương là nhất định phải có.

Bữa sáng dùng xong, Tỉnh Đế cùng Đại Hoàng Tử, Ngủ Hoàng Tử hướng Thiên Ân Điện đi, trước khi vào chính sự, Tỉnh Đế gọi Dương Trung đến tư kho lấy viên Ngọc Lưu Ly còn lại làm thành Mẩu đơn bộ diêu đưa đến Bích Tiêu Cung.

Đại Hoàng tử nghe xong trong lòng thật muốn cười, Phụ Hoàng trong lòng ăn giấm với nhi tử liền thôi, hiện tại còn ăn giấm của con dâu, thôi... chỉ cần Phụ Hoàng cùng Mẫu Hậu hòa thuận ở chung là được.

Phượng Tê Cung bên trong náo nhiệt hẳn lên, hôm nay là ngày Kính trà của Hoàng gia trưởng tức, cũng là con dâu vào cửa đầu tiên, Phượng Tê Cung cho người thông báo các cung không được chậm trễ, làm cho người khác tâm khó chịu hơn.
"Hiện tại giờ nào rồi còn chưa đến, quả thật là Bích Tiêu Cung quý giá con dâu a..."

"Đại Hoàng Tử phi là do Ngọc Hoàng Hậu tự mình tuyển chọn, Liên Chiêu Nghi nói như vậy không phải quá dư thừa sao?".

"Tam Hoàng Tử Phi cũng một tay Phùng Phi lựa chọn, nghe nói là Kinh thành tài nữ, có thể thấy quy cũ nhất định không thua ai trong chúng ta, bản cung thấy nhất định bảo bối có thêm" Huệ Phi trong lòng phi thường chán ghét hai người kia, chính phi chưa vào cửa, hậu viện thiếp thất thành đàn, nói hai người bọn họ là ác bà bà thật không sai chút nào.

"Huệ Phi tỷ tỷ nói phải, Hoàng Thượng cùng hai cung Hoàng Hậu nhân từ, đồng ý cho các cung tự mình tuyển Hoàng Tử Phi cùng phò mã, như vậy tình cảm càng thêm sâu một tần, Phùng Phi tỷ tỷ nói có phải không".

Gần đây sức chiến đấu của Lương Phi cùng Huệ Phi tăng cao, làm cho hậu cung người nghiến răng nghiến lời, Phùng Phi cho dù tức giận cũng không dám quá đáng "con dâu là tự mình chọn, đương nhiên phải thân cận nhiều hơn vài phần".
Vừa dứt lời thì Ân Niệm Yên bước vào, theo sau là tân tức phụ Dung Cơ Uyển "Tỷ tỷ kim an".

"Muội muội hảo" Cung Nhân Hoàng Hậu cười nói đáp lại lễ.

"Thần thiếp, tần thiếp thỉnh an Cung Ngọc Hoàng Hậu nương nương, Nguyện Nương Nương vạn phúc kim an....".

Ân Niệm Yên ngồi xuống vị trí của mình "Ngồi đi"

"Tạ ơn Ngọc Hoàng Hậu Nương nương".

Dung Cơ Uyển đợi Phi tần nhóm an vị, nàng bước ra hành đại lễ "Thần tức thỉnh an Cung Nhân Mẫu Hậu, Mẫu Hậu thiên tuế thiên thiên Tuế" hành xong đại lễ, Hàn ma ma bưng tà đến, Dung Cơ Uyển cung kính mời trà, lại nghe một hồi răng dạy cùng quy cũ, nhận ban thưởng mới dập dầu tạ ơn.

"Nhìn này đôi Bách Hợp Trâm, ngụ ý trăm năm hảo hợp, quả thật Trâm đẹp lại mang ý hay, chỉ có Phượng Tê Cung mới có đi" Phùng Phi hôm nay tựa như ăn phải thuốc nổ không thành, chỉ biết tìm lời bới móc người khác, hậu cung ai không một bụng thi thư, vài thứ có ý tứ tốt đẹp ai không có vài loại đâu.
"Đợi đến hai vị Hoàng tử phi vào cửa, đều sẽ có, Phùng phi không cần lo lắng".

"Thần thiếp trước tiên đa tạ Cung Nhân Hoàng Hậu nương nương".

Hàn ma ma đứa Tân Hoàng Tử Phi hành lễ với từng người trong hậu cung, trước tiên là Vân Khánh Quý Phi, được ban thưởng Kỳ Lân ngọc bội, Huệ Phi, Lương Phi là một bộ trâm cày... xuống dưới đều là tầm thường trang sức, riêng Phùng Phi đưa ra một chiếc vòng tay mã nảo, nhưng nhìn vòng tay được cẩn Ngọc Lưu Ly thì tâm chua lòm lên, muốn nói thêm vài câu nhưng bị ánh mắt sắc bén của Ân Niệm Yên nhìn liền thôi, trong lòng hừ lạnh... thời gian còn dài đâu.

Lúc Dung Cơ Uyển đi đến Dương Quý Nhân đám người, thì nhận được ánh mắt chán ghét, thẩm chí là không muốn nhìn tới, trong lòng nghỉ nàng ta không chỉ là Quý Nhân của Tỉnh Đế, còn có Tam Hoàng Tử chống lưng, Dung Cơ Uyển là thứ gì?
Dung Cơ Uyển sắc mặt như thường, trên mặt nụ cười như cũ, hành tiểu lễ với thấp vị phi tần, sau đó trở lại phía sau Ân Niệm Yên quy cũ đứng chờ.

Cung Nhân Hoàng Hậu cảm thấy thời gian không sai biệt lắm liền cho người tan đi "Hôm nay đến đây thôi, các ngươi trở về đi".

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi