THẦN CẤP KẺ PHẢN DIỆN


Trần tổng quản đã ăn no.

Ông cầm chén trà nóng lên uống một ngụm, cười như không cười nhìn động tác nhỏ của La Hồng, nhưng rồi cũng không nói gì.

Trên mặt ông lộ ra nụ cười đầy cưng chiều.

Ca ca chọc ghẹo muội muội, đây mới đúng là gia đình ấm áp.

Tiểu Đậu Hoa bưng chén tào phớ, đứng đằng xa rồi lén uống, La Hồng liếc mắt nhìn nàng một cái, sau đó giơ tay gõ gõ vào chỗ bên cạnh mình.

“Lại đây ngồi.


Tiểu Đậu Hoa cầm chén tào phớ, lắc đầu liên tục.

La Hồng thấy thế thì vui vẻ trong lòng, lại có thể ức hiếp người rồi.

Hắn lập tức xụ mặt, nâng cao âm lượng: “Lại đây!”
“Công…… Công tử…… Đừng hung dữ.


Cả người Tiểu Đậu Hoa run lên, gấp gáp như con thỏ nhỏ đang sợ hãi rồi nhanh chóng bước tới, ngoan ngoãn ngồi vào vị trí.

La Hồng rất vừa lòng, mỗi ngày dọa Tiểu Đậu Hoa một chút, việc làm giàu không phải chỉ tồn tại trong giấc mơ nữa rồi.

Ăn uống no say xong La Hồng cũng không ở lại nhà ăn mà trực tiếp đi vào thư phòng.


Dựa vào ghế bành, La Hồng lấy quyển sổ bằng da người ra, vuốt ve phần da bìa mịn màng, xúc động thở dài.

La Hồng mở quyển sổ ra mà dáng vẻ lại như có chết cũng không hối tiếc.

Trang thứ nhất vẫn là trang nhắn gửi như lúc trước.

“Lời nhắn gửi: Từ hôm nay trở đi, hãy trở thành một nhân vật phản diện đúng nghĩa.


La Hồng nhìn chằm chằm vào lời mà tiền bối nhắn gửi, lúc này hắn cảm thấy đây chính là lời chúc phúc chân thành nhất mà tiền bối vai phản diện dành cho hắn.

Tiếp tục lật sang trang tiếp theo, trang kế tiếp chính là trang giao diện.

Nhân vật: La Hồng
Tội ác: -23
Cấp bậc: 1
Danh hiệu: Tiểu Phôi Đản
Chủng tộc: Nhân tộc (người phàm)
Công pháp tu hành: 《 Vong linh tà ảnh (tàn) 》
Cảnh giới: Cửu phẩm (Tụ Sát)
La Hồng nhìn chằm chằm vào dòng tội ác, khóe miệng tràn đầy chua xót, số âm ngày càng lớn!
Chuyện tối hôm qua quả nhiên là lại gây hậu quả rồi!
Thật khó chịu…
Không tăng thêm tội ác thì thôi đi lại còn khiến cho tội ác của hắn càng ngày càng giảm xuống, hắn khổ quá mà.

Tiếp tục lật sang trang tiếp theo, trang kế tiếp là nhật ký.

Hắn phát hiện trang nhật ký của nhân vật phản diện xuất hiện một chút thay đổi, nó tăng thêm nội dung khác.

Phần nội dung khi ra tay đánh Cổ Tư Đạo cứu Tiểu Đậu Hoa thì vẫn thế, thay đổi nhiều nhất chính là có thêm phần phía sau.

“Lịch Đại Hạ, ngày mười ba tháng sáu
……
Đêm khuya bị bắt vào nha huyện, trong lòng ta không hề lo lắng chút nào, thậm chí còn muốn cười, đồng thời ta còn trộm đút lót ngân phiếu cho huyện lệnh, nhưng đám sứ giả của Đại Lý Tự lại từ hành vi đút lót của ta mà ngộ ra chân lý.

Người làm quan chính là người thay vua thi hành luật pháp, vậy nên càng không thể làm việc thẹn với lòng giống như trước cũng như không được làm việc cẩu thả.

Đám sứ giả của Đại Lý Tự thấu hiểu sâu sắc và cảm động trước phẩm chất của ta nên đã trò chuyện rất vui vẻ với ta.

【 Sự kiện thứ hai trong nhật ký, tội ác -6】
Ngoài ra: Hôm nay lại ức hiếp Tiểu Đậu Hoa.

【 Sự kiện thứ ba trong nhật ký, tội ác +1】”
Khép lại sổ tay nhân vật phản diện, La Hồng đau lòng vô cùng, nhìn thấy trị số tội ác là số âm, hắn khổ sở đến mức không thở nổi.


Nếu cứ như vậy thì hắn khi nào mới có thể đổi giải đặc biệt, trở thành ngôi sao sáng của làng phản diện, bước lên đỉnh cao của cuộc đời đây.

La Hồng lật đến trang khen thưởng một lần nữa, nhìn chằm chằm vào phần thưởng giải đặc biệt, nhìn đến nghiện.

Càng nhìn càng thấy rung động.

“Không được, ta không thể từ bỏ.


“Ta phải sắp xếp và lên kế hoạch một chút cho hành động tiếp theo của vai phản diện.


“Không phải chỉ là ức hiếp người khác thôi sao? Có gì khó đâu.


La Hồng hít sâu một hơi, trong lòng thầm tính toán một phen.

“Mỗi ngày ức hiếp Tiểu Đậu Hoa một chút, đây là tội ác cố định được tính vào, nhưng lấy lông cừu thì không thể chỉ lấy một con duy nhất, đúng rồi, ta có thể đi tìm Cổ Tư Đạo!”
“Ức hiếp thành phần tri thức thì hẳn là càng vui hơn.


Mắt La Hồng sáng ngời lên nhưng hắn rất nhanh lại rơi vào trầm tư.

“Đương nhiên là ức hiếp Cổ Tư Đạo thì cũng không tính là tội ác gì lớn, bởi vì bản thân Cổ Tư Đạo cũng không phải người tốt, muốn tăng tội ác thì chắc phải chăm chỉ ức hiếp người tốt nhiều hơn.


“Ý tưởng muốn tìm tổ chức người xấu lúc trước thật ra cũng không tồi, tổ chức người xấu …… Có tổ hợp người xấu nào ở huyện An Bình không nhỉ?”
“Thiên Địa Tà Môn? Không được…… Chỗ đó quá thần bí, hơn nữa lại quá nguy hiểm.


La Hồng dựa vào ghế bành, nhíu mày lại, không ngừng tự hỏi.


Đột nhiên có một ánh sáng chợt lóe qua đầu hắn.

Hắn nhớ tới cuộc trò chuyện với sứ giả Lạc Phong của Đại Lý Tự vào tối hôm qua, cuộc trò chuyện đó có đề cập đến đến nhóm mã phỉ ở ngoài huyện An Bình.

“Đúng vậy, nhóm mã phỉ còn không phải là tổ chức người xấu đã có sẵn hay sao?!”
La Hồng không khỏi phấn khích, gia nhập nhóm mã phỉ, thông đồng làm tội ác, tuyệt đối có thể nhẹ nhàng lấy được trị số tội ác cực cao.

“Bản công tử đúng là thiên tài!”
Nghĩ vậy, La Hồng không khỏi cười ha hả.

La Hồng lấy giấy Tuyên Thành ra đặt lên bàn rồi trải phẳng.

Hắn cầm cây bút lông sói lên, chấm vào nghiên mực mà nha hoàn đã mài sẵn, rồi bắt đầu ‘vẽ rồng vẽ rắn’ trên giấy Tuyên Thành.

Cuối cùng, trên giấy Tuyên Thành trắng tinh xuất hiện hai chữ “Mã phỉ”.

Hạng mục tiếp theo trong kế hoạch của nhân vật phản diện đã định!
Trở thành mã phỉ, gia nhập vào nhóm mã phỉ, thông đồng làm tội ác, La Hồng hắn còn có thể có tiếng tăm tốt hay sao? Còn có thể làm việc tốt hay sao?
Đương nhiên là không có khả năng!
Tuyệt đối không có khả năng!
Sau khi vạch ra kế hoạch xong, tâm trạng La Hồng rất vui vẻ.

Nhưng hắn cũng không ra khỏi thành tìm bọn mã phỉ ngay, mà trước tiên hắn phải đi tìm Cổ Tư Đạo.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi