THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 1062

Trong mắt Trần Quốc Cường hiện lên tia hung ác, lúc này đây, ông ta muốn cho Vương Bác Thần chết không có chỗ chôn!

Giờ phút này, Vương Bác Thần nhận được tin tức của Nhạc Ẩn Long: “Thần chủ, Trần Quốc Cường muốn động thủ, vị võ vương ông Chu của nhà họ Cổ kia, hiện tại đang ở nhà họ Trần, có muốn động thủ hay không?”

Vương Bác Thần đằng đằng sát khí nói: “Tôi muốn cái đầu của Ông Chu kia, Trần Quốc Cường bên kia chờ ông ta động thủ hẵng ra tay.”

Ông Chu còn đang ở nhà Trần Quốc Cường chờ tin tức.

Chuyện lần này, nhà họ Cổ rất coi trọng, cho nên mới phái ra một vị võ hoàng, hai vị võ vương đến xử lý việc này.

Chuyện này một khi xử lý không tốt, sẽ biến thành một lỗ hổng bên quốc chủ ra tay với nhà họ Cổ.

Nhà họ Tống có thể diệt, nhưng không thể ảnh hưởng đến nhà họ Cổ.

Nhưng mà, ba người ông Chu cũng không có đem chuyện bên Ma Đô để ở trong lòng, bọn họ xem ra, cũng là một sự kiện ngoài ý muốn, chỉ cần bọn họ ra tay, có thể mau chóng giải quyết.

Một nhà họ Trần mà thôi, còn không dậy nổi sóng lớn gì.

Chỉ cần giải quyết xong người một nhà Vương Bác Thần, xử lý xong tất cả manh mối, đè ép chuyện này xuống, quốc chủ bên kia cũng sẽ không có cớ.

Nếu không phải lo lắng tiêu diệt nhà họ Trần, sẽ khiến cho quốc chủ bên kia chú ý, một nhà họ Trần còn không xứng để cho ông Chu đến đây.

“Là ai?”

Ông Chu đang uống trà, bỗng nhiên sắc mặt trầm xuống, nhìn về phía cửa.

Ông ta cảm nhận được một cỗ sát khí nồng đậm, quả nhiên người giết chết Tống Nguyên Lễ kia, đang núp ở nhà họ Trần.

Ông ta còn chưa đi tìm đối phương, không nghĩ tới ngược lại tìm tới cửa, như vậy thì tiết kiệm rất nhiều phiền toái.

Bằng không nếu đối phương giấu đi, ông ta thật đúng là không có cách tìm ra.

“Lão già, tôi tới lấy đầu của ông.”

Nhạc Ẩn Long cà lơ phất phơ đi đến, khóe miệng vẫn treo một nụ cười tà mị, cộng thêm đôi mắt tam giác tà khí nghiêm nghị kia, khiến cho người ta có một loại cảm giác yêu tà.

“Là cậu giết Tống Nguyên Lễ?”

Sắc mặt ông Chu có chút ngưng trọng, thực lực của đối phương không kém, hơn nữa mang theo một tia sát khí trên chiến trường.

Nhạc Ẩn Long tà mị nói: “Nhà họ Cổ lá gan thật lớn, ngay cả Anh Vương cũng dám đắc tội. Những điều mà anh Vương nói quả nhiên không sai, mấy người chính là một đám sâu mọt, phải thanh lý sạch sẽ.”

Ông Chu đã chuẩn bị động thủ, cười lạnh nói: “Đồ không biết trời cao đất rộng, chuyện của nhà họ Cổ, cậu cũng có thể xen vào sao?”

“Để cho ông chết minh bạch một chút ha.”

Nhạc Ẩn Long đem một khối lệnh bài ném tới trước mặt ông Chu, thản nhiên nói: “Đồ chó này, ngay cả chị dâu tôi mà cũng dám đụng, chết chưa hết tội. Nhà họ Cổ nếu muốn tham gia, vậy cũng phải xem có thể mạnh hơn Thần Thiên Các hay không.”

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi