THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 1079

Trần Vinh những người này lại vì lấy lòng nhà họ Tống, chẳng những không đòi lại công bằng, ngược lại còn nối giáo chó giặc, đem người trong nhà đưa ra ngoài, một chút cốt khí cũng không có.

Lúc trước bọn họ không dám nói, chỉ có thể chịu đựng, dù sao tập đoàn Trần thị thật sự đã bị giải phong.

Nhưng hiện tại phát sinh chuyện như vậy, nhất thời có oán khí.

Lần này tập đoàn Trần thị bị niêm phong, nhất định là bị nhà họ Tống ảnh hưởng!

“Ăn cây táo rào cây sung, một đám nhu nhược, thời điểm ông cụ còn ở nhà, chúng ta và nhà họ Tống yên bình, chưa từng nghẹn khuất như vậy!”

“Chó chết, đi, chúng ta đến từ đường đòi một lời giải thích đi!”

Một ít người nhà họ Trần hùng hổ, vô cùng không hài lòng.

Đường đường là nhà họ Trần, một trong tam hùng của Ma Đô, chẳng những thành chó của nhà họ Tống, bây giờ còn trộm gà không được còn mất nắm gạo, khiến cho bọn họ cảm thấy mất mặt!

“Gia chủ không xong rồi, nhà họ Tống bị điều tra, tập đoàn lại bị niêm phong, khiến cho người trong gia tộc bất mãn, bọn họ đều đi đến từ đường.”

“Cái gì?”

Trần Vinh luống cuống, ông ta cũng vừa mới nhận được tin tức nhà họ Tống gặp chuyện không may, cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, trong nhà lại xảy ra nhiễu loạn.

Bản thân nên làm gì đây?

Cái nồi này nên ném cho ai?

Trước kia ông cụ xử lý chuyện này như thế nào?

Lúc đoạt quyền, Trần Vinh hùng hổ dọa người, cái gì cũng muốn nắm trong tay, hiện tại gặp phải chuyện, lại vô cùng bối rối, một chút chủ ý cũng không có, trong đầu trống rỗng một khoảng, nghĩ đều là như thế nào quăng nồi, trốn tránh trách nhiệm.

“Đúng, gọi điện cho ông cụ, để ông ta giải quyết.”

Trần Vinh đã hoang mang lo sợ, tính cách yếu đuối vô tri vào giờ khắc này biểu hiện vô cùng rõ ràng.

“Ba, trong nhà xảy ra chuyện, nhà họ Tống sụp đổ, Tống Tử Lâm bị bắt, chúng ta… Tút…”

Điện thoại cúp rồi.

Sắc mặt Trần Vinh trắng bệch.

Ông cụ không quan tâm nữa!

Bản thân nên làm gì đây?

“Gia chủ, các người trong gia tộc gọi ông đi từ đường, các nguyên lão cũng ở bên kia chờ.”

Có người tới thông báo.

“Tôi… Tôi biết rồi, lát nữa tôi sẽ qua.”

Trần Vinh chột dạ nói, trong đầu chỉ nghĩ làm thế nào để chạy trốn.

Bên khác.

Từ đường Trần thị đã tụ tập đầy người, đầu tiên là một ít người trong tộc bất mãn, ngay sau đó người càng ngày càng nhiều, lúc trước người ủng hộ giao Triệu Thanh Hà ra, hiện tại cũng đổi ý.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi