THẦN CHỦ Ở RỂ

Chương 1130

“Bảy đại gia tộc mà so với bọn họ thì cũng chỉ là đứa trẻ con. Cổ tộc ẩn thế hoàn toàn không tham dự vào sự đổi thay của quyền lực thế tục, thứ duy nhất bọn họ quan tâm là sự tiếp nối của gia tộc. Ta sống lâu như vậy nhưng cũng chỉ biết hai cổ tộc ẩn thế là nhà họ Dạ và họ Phong. Những gia tộc khác quá kín tiếng, mặc dù ta có biết bọn họ tồn tại nhưng không biết cụ thể thế nào.”

“Cổ tộc ẩn thế?”

Vương Bác Thần chau mày, anh nhớ tới Thiên Tuyệt, đây cũng là một tổ chức không ai biết đến như cổ tộc ẩn thế.

Nước R có hàng ngàn năm lịch sử, một số thứ tồn tại mà người bình thường không thể nào tưởng tượng được.

Cho dù là Vương Bác Thần cũng chỉ từng nghe nói chứ chưa từng tiếp xúc qua.

Mà những cổ tộc ẩn thế này không tồn tại trong lịch sử, bọn họ dùng mọi cách để xóa bỏ dấu vết của mình.

Cổ Nhật Long thở dài nói: “Những gia tộc này là người thật sự quyết định sự tồn vong của một vương triều, cậu có hiểu không? Bọn họ xóa bỏ hết tất cả mọi ghi chép về mình nên được gọi là cổ tộc ẩn thế.”

“Hơn nữa thủ đoạn của bọn họ vô cùng thần bí, với thực lực hiện giờ của cậu e rằng cũng khó có thể chống lại bọn họ. Những gia tộc đó có khả năng đã tồn tại hơn 2000 năm, đến một cổ tộc như gia tộc của ta còn có một người như ta tồn tại thì cậu có thể tưởng tượng được những gia tộc kiểu cổ tộc ẩn thế này sẽ có thực lực mạnh như thế nào!”

“Thậm chí ta còn nghi ngờ rằng những công pháp tu luyện hiện giờ trong giới võ đạo chẳng qua cũng là chút rác rưởi mà những cổ tộc ẩn thế đó truyền ra ngoài. Hách, cậu về trước đi, những thứ này không biết thì tốt hơn.”

Cổ Hách vội vàng gật đầu rồi đi ra.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Nhưng trong lòng vô cùng chấn động.

Ông ta cho rằng bảy đại gia tộc đã là lâu đời lắm rồi, không phải là ông ta không nghi ngờ sự tồn tại của những gia tộc kia trong lịch sử, những mỗi lần vương triều thay đổi là một lần tráo bài, bảy đại thế tộc kia tồn tại được hoàn toàn là do may mắn.

Nhưng không thể ngờ được là những gia tộc kia thật sự tồn tại.

Những gia tộc tồn tại hơn ngàn năm, thậm chí còn hơn hai ngàn năm, những gia tộc như vậy sẽ đáng sợ đến mức nào nữa?

Ông ta không dám nghĩ tiếp nữa, biết những chuyện này không có lợi cho ông ta.

Về cơ bản thì ông ta có thể xác định người họ Ngô kia đến từ một thế lực như vậy.

Đợi Cổ Hách đi rồi, Cổ Nhật Long mới nói tiếp: “Cậu có biết vì sao năm đó ta giả chết để thoát thân không?”

Vương Bác Thần nheo mắt: “Chẳng lẽ là vì những cổ tộc ẩn thế kia?”

“Không sai.”

Cổ Nhật Long thở dài một hơi nói: “Lúc đó ta đã ở đỉnh cao của Võ Hoàng ngũ tinh, linh căn đã thành, lúc chuẩn bị vượt qua Siêu Phàm Cảnh thì cảm giác có người đang rình mò. Lúc đó ta còn tưởng rằng mình nhầm nên không để ý.”

“Nhưng về sau mỗi lần định vượt cảnh thì cảm giác đó lại xuất hiện, thế là ta nhân cơ hội vượt cảnh lúc đó để giả chết, không ngờ là thật sự có người. Ta không biết người đó trông thế nào, chỉ nghe tiếng thở dài cũng biết thực lực của người này vượt qua sức tưởng tượng của ta.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi