THẦN CHỦ Ở RỂ

Chương 1138

Cổ Hách cười khổ nói: “Bảy đại thế gia mặc dù có mâu thuẫn, chỉ khi nào có áp lực từ bên ngoài, sẽ lập tức liên thủ ngay. Tôi nghĩ quốc chủ bên kia đã sớm phát hiện mâu thuẫn giữa bảy đại thế gia, sở dĩ không ra tay, cũng là vì bảy đại thế gia có thể nhanh chóng liên hợp lại, nhất trí đối ngoại.”

Vương Bác Thần vỗ vỗ bả vai Cổ Hách, khà khà cười nói: “Ông Cổ, tôi đây không phải còn có ông sao, hai ta là anh em kết nghĩa mà, ông nội nuôi cũng nói rồi, để ông giúp tôi giải quyết phiền phức này, nếu không ông ấy sẽ không nhận đứa cháu này.”

Cố Hách biết tên nhóc này cười rộ lên là không có chuyện gì tốt, bây giờ ông ta cũng không có cách nào đến hỏi ông cụ xem có thật hay không, Vương Bác Thần sẽ không cho ông ta cơ hội này.

“Tôi chỉ có thể nói hết sức, có thể thành công hay không tôi không đảm bảo.”

Cổ Hách bất đắc dĩ nói, là ông ta biết lên phải thuyền giặc, nhưng này trách ai được chứ, không mượn sức Vương Bác Thần, ông ta sẽ không cách nào đoạt quyền, mượn rồi thì không vứt đi được.

May mắn ông ta đã sớm có chuẩn bị tâm lý.

“Vậy chúng ta vỗ tay thề.”

Vương Bác Thần bước lên một bước nói, không cho Cổ Hách cơ hội đổi ý nào, anh chính là muốn kéo nhà họ Cổ lên chiếc thuyền này của mình, anh cũng không tin thời điểm mấu chốt, ông già Cổ Nhật Long kia lại ngồi nhìn mặc kệ.

Bạch bạch bạch.

Cổ Hà không thể tránh được vỗ tay thề với Vương Bác Thần, lúc này anh mới hài lòng nói: “Bây giờ chúng ta đi xử lý nghiệt long kia đi. Ừm, con gái của tôi tháng sau sắp sinh nhật rồi, ông làm bác, tôi phải mời ông. Nhưng ngàn vạn đừng chuẩn bị quà, vừa rồi ông cụ đưa cho tôi Khóa Trường Mệnh huyền cấp làm quà nói là quà gặp mặt, ài, thật là, con nít nào cần quà cáp gì chứ.”

Cổ Hách: “…”

Cậu còn có thể thể hiện rõ ràng hơn chút nữa không?

Quá không biết xấu hổ.

Ông cụ cũng đã tặng Khóa Trường Mệnh huyền cấp, lễ vật của tôi nếu kém hơn có thể lấy ra được sao?

Vẻ mặt Cổ Hách cứng ngắc nói: “Con nít sao có thể không thích quà chứ, quà gặp mặt vẫn là phải có, tôi làm bác, sao có thể đến tay không, cậu đừng để ý đến.”

“Ha ha, ông đã kiên trì như vậy thì tùy ông vậy, ai nha, đi thôi đi thôi, đi thu thập nghiệt long.”

Tâm tình Vương Bác Thần vô cùng sảng khoái.

Làm cháu nuôi, sao có thể làm không thế được?

Một bên Ninh Danh yên lặng nhìn Vương Bác Thần, thầm thở dài, khó trách người ta có thể trở thành Thần chủ, trình độ không biết xấu hổ này, mình đây không làm được.

Nếu da mặt mình có thể dày như vậy, sao bao nhiêu năm rồi mới đột phá Võ Hoàng nhị tinh chứ.

Ba người đi đến phần mộ tổ tiên nhà họ Cổ, Cổ Hách lo lắng hỏi: “Còn cách nào khác sao? Sáu trăm năm sau tình thế phong thủy hỗn loạn, phúc long biến thành nghiệt long, là kiếp nạn của nhà họ Cổ. Sẽ có người từ phía nam tới, xem nhà họ Cổ có bắt lấy cơ hội này không. Không bắt được, cửa nát nhà tan, chết không có chỗ chôn.

“Hiện tại đã là năm 650, năm đó có một vị tiên sinh phong thủy đến từ phía nam, cha tôi để cho ông ta giải quyết việc này, kết quả cha mẹ tôi đột tử, vị tiên sinh phong thủy kia cũng đột tử cùng lúc đó. Một lần đó nhà họ Cổ đã chết ba mươi lăm người, cuối cùng là lão gia tử mạnh mẽ ngăn chặn long khí, mới kéo dài được đến hôm nay.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi