THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 173

Triệu Thanh Hà làm sao có thể không sốc chứ?

Cô nhìn chằm chằm Vương Bác Thần: “Ý của anh là, Lão Ngũ bây giờ là nhà thầu lớn nhất ở thành phố Hà Châu? Và chỉ nghe công ty Hoa Nguyên?”

“Là vậy đó.”

Vương Bác Thần mỉm cười, anh rất thích cảm giác này.

Dành cho người yêu của mình một bất ngờ nho nhỏ.

Thật mãn nguyện khi thấy cô chấn kinh như một đứa trẻ.

Triệu Thanh Hà hít thở sâu vài hơi, mới hoàn hồn lại.

Một giờ trước, vẫn còn đang trong tuyệt vọng tột độ, công ty sắp phá sản, nhân viên gây khó khăn, bây giờ sau màn sương dày, đã nhìn thấy ánh trăng, đột nhiên có đội kỹ sư lớn nhất ở thành phố Hà Châu, hơn nữa chỉ nghe lời công ty Hoa Nguyên!

Cảm giác này giống như đang đi tàu lượn vậy, những người có tâm hồn xấu sẽ bị kích thích đến chết.

Thảo nào Tư Mã Chiêu mừng rỡ đến chết đi.

“Cái này, em, em phải cảm tạ Tiểu Canh, nếu không có Tiểu Canh, chúng ta chết chắc rồi.”

Triệu Thanh Hà kích động nói.

Vương Bác Thần chỉ vào mình, u uất nói: “Ông xã em cũng ra sức mà, Tiểu Canh là tùy tùng của anh, anh mới là đại công thần.”

“Được rồi đó, anh mới là tên chạy vặt ấy.”

Triệu Thanh Hà trừng mắt nói.

Lan Tầm nói: “Không phải đâu, chị Hà, anh rể lợi hại lắm đó, nhiều người như vậy, mà anh ấy chả sợ tí nào, còn trấn áp được tất cả mọi người nữa.”

Vương Bác Thần đắc ý nói: “Triệu Thanh Hà, em nghe thấy chưa? Anh cho em một cơ hội để thừa nhận sai lầm của mình.”

Chụt.

Triệu Thanh Hà đột nhiên kiễng chân, hôn lên trên mặt Vương Bác Thần một cái, gương mặt xinh đẹp thẹn thùng nói: “Đừng có mà đắc ý, đây là biểu dương đó.”

Vương Bác Thần sững sờ, đây là lần đầu tiên Triệu Thanh Hà hôn mình một cách táo bạo như vậy.

Được nha, có tiến bộ.

Lan Tầm không có người yêu ở bên cạnh, đáng thương nói: “Chị Hà, đừng có show ân ái chứ, đút em một mồm cơm chó hơi nhiều rồi đó.”

Triệu Thanh Hà tim đập thình thịch như nai tơ đang nhảy, cô đỏ mặt giả vờ bình tĩnh: “Một ngày nào đó, chị sẽ giới thiệu cho em một anh lính, cũng cho em cơ hội phát cẩu lương.”

Bên này, đám người Triệu Thanh Hà đang vô cùng vui vẻ, nhưng người nhà họ Lý bên kia lại đang khó chịu.

Ngay sau khi Trần Thiên Minh chết, Lý Hoàng, ông hai nhà họ Lý, vội vàng đến tiếp nhận việc làm ăn.

Đội ngũ kỹ sư dưới quyền của Trần Thiên Minh đều do nhà họ Lý bỏ tiền gầy dựng nên.

“Dừng lại, làm gì vậy?”

Bảo vệ ngăn lại.

Tài xế lạnh lùng nói: “Mẹ nó mày mù à? Đây là xe của ông hai.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi