THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 377

Cậu đẹp hơn tôi thì sao chứ, cậu trước kia là hoa khôi thì sao chứ, bà đây bây giờ sống tốt hơn cậu, cậu tìm một người chồng còn là phế vật, bà đây sống hạnh phúc hơn cậu.

Nhưng cô ta không ngờ, trong nháy mắt thì bị vả lại mặt.

Đạo diễn Bạch và Tôn Liễu, ở trước mặt Vương Bác Thần vậy mà giống như con cháu!

Cô ta không ngốc, cô ta nhìn ra, hai người này thuần túy là vì lấy lòng Vương Bác Thần, không màng hình tượng tự mình ra tay đánh cô ta!!

Cô ta co ro trên đất không dám nói chuyện.

Tuy Vương Bác Thần an ủi một chút, nhưng Triệu Thanh Hà vẫn rất tức giận, rất là thất vọng.

Cô ta không ngờ, cô có lòng tốt, Hồng Kim Phượng vậy mà sẽ là một người như vậy.

Nghe thấy lời mà Vương Bác Thần nói, cô cũng không muốn giúp Hồng Kim Phượng nói chuyện, cô của bây giờ không phải là Triệu Thanh Hà để bất kỳ ai bắt nạt như trước kia.

Bạch Liên Thành run rẩy đứng ở bên cạnh, nở nụ cười nịnh nọt: “Vương đại sư, vừa rồi là chúng tôi không đúng, cậu xem cậu có thể rộng lượng, cho tôi một cơ hội xin lỗi không.”

Vương Bác Thần không quan tâm, Triệu Thanh Hà lại sững người, vừa rồi cô ta bị Hồng Kim Phượng làm cho tức đến hồ đồ, bây giờ mới nhìn rõ đám người này là ai, bỗng nhiên bị dọa rồi!!

Đạo diễn Bạch!!

Đây tuyệt đối là ông trùm của giới giải trí.

Ông ta sao lại ở đây? Còn khách sáo với Bác Thần như vậy?

Còn cả Tôn Liễu, đây tuyệt đối là ngôi sao lớn, cô ta sao có hơi sợ Bác Thần?

“Đạo, đạo diễn Bạch? Tôn Liễu? Thật sự là hai vị sao?”

Lúc này, Triệu Thanh Hà có hơi căng thẳng, những người này đều là người của công chúng rất nổi tiếng, cô thật không ngờ sẽ đụng phải ở đây.

“Chào mợ Vương, cô trông thật xinh đẹp, cô và Vương đại sư hoàn toàn là một đôi trai tài gái sắc, tạo hóa gây dựng.”

Bạch Liên Thành vội gật đầu cúi người chào hỏi, không hề dám kênh kiệu ở trước mặt Triệu Thanh Hà, có điều trong lòng mừng rỡ, chỉ cần có thể nói chuyện được với vợ của Vương đại sư, vậy chuyện này dễ xử lý rồi.

Rõ ràng mợ Vương này dễ nói chuyện hơn Vương đại sư.

“Ông khách sáo rồi.”

Triệu Thanh Hà có hơi ngại ngùng nhìn sang Tôn Liễu, nói: “Chào cô Tôn, xin hỏi cô có tiện ký tên cho tôi không?”

Lời này vừa dứt, đám người Bạch Liên Thành đều bị dọa, vợ của Vương đại sư muốn chữ ký của Tôn Liễu? Đây tuyệt đối là vinh hạnh của Tôn Liễu!

“Mợ Vương, tôi tiện, tôi tiện, tôi bây giờ ký cho cô.”

Tôn Liễu cực kỳ kích động, cô ta không ngu, biết đây là cơ hội của mình, chỉ cần có quan hệ tốt với mợ Vương, chỉ cần mợ Vương giúp cô ta nói chuyện thì Vương đại sư sẽ tha thứ cho cô ta.

Cô ta vội vàng từ trong túi lấy ra một quyển sổ, ký tên cho Triệu Thanh Hà, hai tay đưa lên, nhân cơ hội nói: “Mợ Vương, vừa rồi tôi không cẩn thận khiến Vương đại sư tức giận, thật sự là rất xin lỗi, vì sai sót của tôi khiến Vương đại sư rất không vui, tôi thật sự rất xin lỗi.”

“Thật sự là rất cảm ơn cô.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi