THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 512

Mặc kệ ông là hoàng đế của thế lực ngầm ở Đông Nam Á, hay là gia tộc hào môn đứng đầu của võ đạo Giang Nam, từ nay về sau, cũng sẽ không có nhà họ Chu nữa.

Người không coi mạng của người khác ra gì, mạng của mình cũng sẽ không được người khác coi ra gì!

Khi bạn gây nghiệp thì tất nhiên phải chịu báo ứng!

Là phúc bạn hưởng, là tội bạn chịu!

Không ai ngăn cản bạn hưởng thụ vinh hoa phú quý, nhưng bạn dùng trò không nên dùng, coi người khác là con kiến, bạn ở trong mắt người khác, cũng chỉ là con kiến.

Tòa nhà cao như nhà họ Chu, sập rồi!

Đám người Bạch Liên Thành vậy mà có hai người bị dọa chết, không ít người bị dọa ngất.

Những người khác quỳ ở trên đất, hàm răng va cạch cạch vào nhau, cất đái chảy ra!

Những người được gọi là ông trùm này, chưa từng thấy cảnh tượng như này, cũng chưa từng thấy diệt môn thật sự!

“Người dám tiết lộ thân phận của thần chủ, giết!”

Tư Lam lạnh lùng nói một câu, dẫn Huyết Sát Vệ rời đi.

Đám người Bạch Liên Thành và Trần Tiểu Băng đâu có dám có ý kiến, hận không thể xóa hết những ký ức này ra khỏi đầu mình.

Cho tới khi Vương Bác Thần rời khỏi sảnh tiệc, một số cô gái mới dám bật khóc.

“Đi, đi mau!” Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Chuyện của nhà họ Chu, mãi mãi đừng nhắc tới!’

“Về sau, tôi tuyệt đối không bước chân vào thành phố Hà Châu nữa!”

“Tôi muốn rút toàn bộ số tiền đó về, tôi phải đi tự thú, tôi phải đi tự thú.”

“Trở về tôi từ chức trong thương hội Giang Nam, tôi chỉ mong làm một người giàu, những chuyện đó tôi không làm nữa!”

“Tôi phải đến bộ phận quản lý thẳng thắn về những chuyện mình làm…”

Tất cả mọi người đều bị dọa sợ vỡ mật, tuy Vương Bác Thần không thèm liếc nhìn bọn họ, nhưng bọn họ vẫn có thể cảm nhận được, trên cổ mình còn kề một con dao!

Nghĩ tới những chính lệnh mà phủ thống đốc ban ra, những người này vẫn thầm thấy may mắn, bản thân không bị điều tra.

Nhưng bây giờ bọn họ mới phát hiện, những người bị tra ra đó, may mắn biết bao, không cần đi dạo trước quỷ môn quan.

Bọn họ tin chắc, vừa rồi chỉ cần thần chủ hạ lệnh một tiếng, bọn họ sẽ chết chắc.

Nhưng thần chủ khinh thường giết bọn họ, bây giờ mới có một con đường sống.

Nhưng không biết người trong lòng có quỷ, thần chủ vừa rồi không truy cứu, nhưng bọn họ không dám nữa, loại thổn thức như này đáng sợ hơn chết.

“Vương Bác Thần!”

Tuy nhiên, vào lúc này, bọn họ nghe thấy bên ngoài có người tức giận gầm lên, dường như chặn thần chủ lại rồi!

Bạch Liên Thành nghiến răng, đi ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi