THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 677

Vừa nghĩ tới những chuyện Vương Bác Thần làm trước đó, Bạch Liên Thành biết, chỉ cần cho Vương Bác Thần cơ hội, anh có thể thật sự hóa thành thần long cửu thiên, nói không chừng còn có thể được Thần Thiên Các chọn trúng, trở thành người bên cạnh thần chủ.

Nhưng người trẻ tuổi này quá manh động, vậy mà đến nhà họ Vương báo thù, đây không phải là tự hủy tiền đồ hay sao?

Trần Tiểu Băng lắc đầu, thầm thở dài.

Ngày hôm đó cô ta ở nhà họ Chu nhìn thấy Vương Bác Thần, tuy bị dọa sợ nhưng cũng đồng thời để lại ảnh hưởng sâu sắc cho cô ta.

Sau đó còn thường xuyên nghĩ tới, nếu mình có một người bạn trai như vậy thì tốt rồi.

Vừa rồi khi nhìn thấy Vương Bác Thần, trong lòng cô ta còn có chút vui mừng. Sau khi biết thân phận của Vương Bác Thần, không khỏi sinh ra đồng cảm. Khi biết được Vương Bác Thần có con gái, không khỏi rầu rĩ buồn bã.

Bây giờ, Vương Bác Thần vậy mà là một vị chiến thần, đem tới bất ngờ cho cô ta đồng thời lại khiến cô ta thương cảm.

Vừa rồi nếu Vương Bác Thần khuất phục, nói không chừng có thể giữ được một mạng.

Nhưng bây giờ, Phó tướng Bắc và tướng quân Trình là không thể tha cho anh rồi.

“Tiểu Băng, người mà những ngày nay cậu nói không phải là anh ta chứ?”

Bạn thân của Trần Tiểu Băng – Ngô Mai Mai thấp giọng hỏi, từ sau chuyện bên phía nhà họ Chu, Trần Tiểu Băng cứ hay có vẻ mất tập trung, lúc thì ủ rũ buồn bã, lúc thì cười ngốc.

Là bạn thân của cô ta, Ngô Mai Mai rất hiểu, Trần Tiểu Băng chắc chắn là cố người trong lòng rồi.

Nhưng mặc kệ Ngô Mai Mai dò hỏi như nào, Trần Tiểu Băng không chịu nói.

Hôm nay nhìn thấy Vương Bác Thần, Ngô Mai Mai ngồi bên cạnh Trần Tiểu Băng, nhìn thấy biểu cảm vừa phức tạp vừa mừng rỡ đó của Trần Tiểu Băng, lập tức biết là chuyện gì.

Nhưng điều này cũng khiến người làm bạn thân như cô ta đau đầu không thôi, là cô chủ của nhà họ Ngô ở kinh đô, cô ta quá rõ chuyện năm đó.

Cũng chính vì quá rõ, cho nên mới biết giữa hai người căn bản là không thể, Vương Bác Thần cũng căn bản không có cơ hội sống sốt.

Nghe thấy lời của Ngô Mai Mai, Trần Tiểu Băng lặng lẽ gật đầu, nhỏ giọng nói: “Mai Mai, cậu, cậu có thể giúp tớ nói giúp không? Anh ấy cũng là bị ép tới bước này.”

Ngô Mai Mai mếu mặt nói: “Tiểu Băng, lần này tớ không giúp được cậu rồi. Nếu là những người khác, tớ kiểu gì cũng làm trung gian, nhưng Vương Bác Thần này… cậu, cậu vẫn là đừng nghĩ nữa, chuyện trong này quá phức tạp, hơn nữa chuyện của gia tộc đỉnh lưu nước R như nhà họ Vương, một khi bị cuốn vào là chết. Tớ chỉ cần dám đứng ra nói thêm một câu, cậu có tin tối nay nhà tớ sẽ bị điều tra không?”

Thần sắc của Trần Tiểu Băng trở nên ủ rũ.

Bắc Vinh Long khí thế bức người nhìn Vương Bác Thần, tiếp tục nói: “Vương Bác Thần, cho dù cậu là chiến thần, nhưng lệnh của thần chủ không phải là điều cậu có thể làm trái.”

Sự việc xuất hiện thay đổi, đám người Bắc Vinh Long đều không ngờ thực lực của Vương Bác Thần vậy mà rất có thể là chiến thần!

Cho nên chuyện bây giờ ông ta và Trình Lâm phải làm là kéo dài thời gian, kêu những chiến thần khác của nước R đến.

Người có thể đối phó với chiến thần chỉ có chiến thần!

“Vương Bác Thần, cậu vô duyên vô cớ ra tay với người bình thường, là chiến thần còn lạm sát người vô tội, đây là tội gì!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi