THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 697

“Là một đứa con riêng, cậu có sở hữu thực lực cấp bậc chiến thần, còn tát mạnh nhà họ Vương một cái, cho dù là chết, cũng rất vẻ quang rồi. Có lẽ, là con trai, là ba, cậu đã đòi lại công bằng cho Lý Kì, cho con gái của cậu, cậu không tồi. Điểm này tôi nói chuyện rất tán thưởng cậu, còn là một người đàn ông, có chút gách nhiệm của người đàn ông! Có điều, cũng chỉ như vậy mà thôi!”

“Cái sai của cậu là sai ở chỗ, cậu là con riêng của nhà họ Vương, sự tồn tại của cậu chính là nỗi nhục đối với nhà họ Vương! Nếu cậu an phận sống cuộc sống bình thường, che giấu thân phận, vậy không ai sẽ quản cậu. Nhưng cậu không nên mang trong mình dị huyết, không nên tới nhà họ Vương!”

“Có lẽ đây cũng không phải là lỗi của cậu, mà là lỗi của mẹ cậu Lý Kì, nếu không phải bà ta lúc đầu lên giường với gia chủ Vương, cũng sẽ không có cậu. Một tiện nữ của gia tộc nhỏ, nghĩ rằng mang thai thì có vốn liếng để bắt chẹt, không biết trời cao đất dày. Mà cậu mang trong mình dị huyết chính là tội của ba con các cậu, bởi vì thân phận của các người thấp hèn, không xứng có được dị huyết của nhà họ Vương!”

Lời của Trình Lâm như một hòn đá mà làm dậy sóng lớn, tuy mọi người đều biết tất cả chuyện này, nhưng nói toẹt trước mặt như này, vẫn rất chấn động lòng người!

Vậy nên, nhà họ Vương sẽ không tha cho ba con Vương Bác Thần!

“Nói xong rồi chứ?”

Giọng điệu của Vương Bác Thần lạnh lùng, trầm giọng nói: “Vậy, ông nên chết rồi.”

Trình Lâm trong dáng vẻ cao cao tại thượng, trong giọng điệu mang theo sự căm ghét đối với mẹ của Vương Bác Thần. Theo ông ta thấy, mẹ của Vương Bác Thần – Lý Kì chẳng qua là vì để bám vào nhà họ Vương, cố ý câu dẫn Vương Hạo mới xuất hiện loại scandal này.

Xét từ gia tộc giàu sang như bọn họ thì thấy, tội của Lý Kì không chỉ có chuyện bà ta câu dẫn Vương Hạo, mà còn cả chuyện bà ta vậy mà một mình sinh ra Vương Bác Thần còn muốn đưa Vương Bác Thần về nhà họ Vương, đây mới là nghiệp của Lý Kì.

Một người phụ nữ ti tiện, chơi thì đã chơi rồi, cho chút tiền là được.

Không ngờ Lý Kì vậy mà còn dẫn đứa con riêng tìm tới cửa, đây mới là tội của Lý Kì.

Vậy nên theo bọn họ thấy, bây giờ Vương Bác Thần vậy mà còn dám tới cửa đòi lại công bằng cho người phụ nữ hạ tiện như Lý Kì, thật sự là nực cười.

Lời của Trình Lâm, bọn họ nghe thì thấy quá là bình thường.

Lời của Vương Bác Thần, Trình Lâm không có để trong lòng, ông ta không cho rằng Vương Bác Thần dám giết ông ta.

Ông ta là tướng lĩnh trung cấp được quốc chủ trao huân chương của nước R, Vương Bác Thần cho dù có thực lực của chiến thần, một khi ra tay với ông ta, đó chính là làm trái lệnh cấm của thần chủ, là tìm chết.

Cho nên, cho dù biết Vương Bác Thần sở hữu thực lực cấp bậc chiến thần, ông ta cũng không sợ.

Trình Lâm tiếp tục thẳng thắn nói: “Vương Bác Thần, đây là quy tắc của trò chơi, mẹ cậu lúc đâu câu dẫn gia chủ Vương, là để trèo cao vào nhà họ Vương, là vì lợi ích mà thôi. Nói trắng ra, chính ra bán thân, không có gì khác biệt với những người phụ nữ ở nhà thổ. Cậu không thể mong chờ người phụ nữ trong nhà thổ mang thai con của quý tộc còn muốn xin quý tộc chịu trách nhiệm chứ?

Một người của gia tộc khác ở bên cạnh mỉa mai nói: “Không sai, đối với loại người có thân phận như chúng tôi mà nói, loại phụ nữ hạ tiện như Lý Kì, chẳng qua chỉ là ‘gái’ thuần khiết một chút mà thôi, chơi thì cũng chơi rồi, vốn là vì tham tiền tài của chúng tôi, còn mong chúng tôi chịu trách nhiệm sao? Mơ đẹp thật.”

Trình Lâm nói với vẻ rất hiển nhiên: “Nghe thấy rồi chứ? Đây là quy tắc của trò chơi, không có ai cho rằng sự tình nguyện của mẹ cậu là tình yêu, đó chỉ là một cuộc giao dịch mà thôi. Năm đó gia chủ Vương chẳng qua chỉ là giải quyết vấn đề si.nh lý mà thôi, mẹ cậu Lý Kì lại muốn nhân cơ hội trèo cao, chẳng qua là người si nói mộng mà thôi, hiểu chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi