THẦN CHỦ Ở RỂ

CHƯƠNG 857

Trần Quốc Vinh nhìn thấy ánh mắt né tránh của mọi người thì hơi thất vọng, nhưng ông vẫn hiểu được. Nhưng nếu thế thì lại bất công với Triệu Thanh Hà quá.

Triệu Thanh Hà cũng không nói gì, cô cũng không muốn làm không công, cô còn gia đình của cô mà.

“Thế nên đề nghị của cháu là lấy ba tháng làm mốc. Nếu trong vòng ba tháng mà Triệu Thanh Hà có thể giúp cho nhà họ Trần trở thành gia tộc số một Ma Đô, vậy chúng ta đều đưa một ít cổ phần của mình ra sao cho đủ hai mươi phần trăm để giao cho Triệu Thanh Hà. Còn nếu không làm được thì sẽ cho Triệu Thanh Hà một khoản tiền bù đắp lại khoảng thời gian vất vả ấy, làm thế thì không ai chịu bất công cả. Ông nội, ông đồng ý không ạ?”

Ánh mắt Trần Yên Nhiên sáng trưng, bởi cô ta biết dù là Triệu Thanh Hà hay ông nội cũng sẽ không từ chối.

Xem ra chiêu của mụ già đó hữu dụng thật.

Vương Bác Thần bình tĩnh nhìn Trần Yên Nhiên ăn nói hùng hồn. Anh muốn biết rốt cuộc người phụ nữ này đang có âm mưu gì.

Anh không tin Trần Yên Nhiên nói ra chuyện này là để giúp Triệu Thanh Hà.

Chiêu này rất cao tay, cao đến mức bắt thóp trúng điểm yếu của người nhà họ Trần và Triệu Thanh Hà.

Lợi ích là thứ mà không ai tránh được.

Nghe thấy lời nói của Trần Yên Nhiên, Vương Bác Thần nhíu chặt mày hơn.

Qua việc vừa đến nhà họ Trần đã bị Trần Yên Nhiên khiêu khích thì có thể thấy, cô ta không thể nào là người phụ nữ thông minh như thế này được.

Thử hỏi một người ngang ngược từ nhỏ, đã thế còn kiêu căng một cách mù quáng và không coi ai ra gì sẽ đổi tính trong ngày một ngày hai sao? Sẽ thông minh sau một đêm sao?

Vương Bác Thần không tin.

Trần Yên Nhiên không thông minh đến thế.

Vậy ai đang âm thầm hướng dẫn cho Trần Yên Nhiên đây?

Hạ Thế Duệ sao?

Hai mắt Vương Bác Thần sáng lên, nếu Trần Yên Nhiên và Hạ Thế Duệ hợp tác với nhau thì chuyện này đã được giải thích.

Trần Yên Nhiên tiếp tục biểu diễn, cô ta thân thiết nói: “Vậy mọi người còn thấy đề nghị của cháu có vấn đề không ạ? Triệu Thanh Hà, Trần Yên Nhiên tôi không giả dối như cô đâu, có chuyện gì thì chúng ta nói thẳng ra đi, thế là tốt cho tất cả đấy. Còn nếu cô không muốn thì coi như tôi chưa nói gì.”

Vốn dĩ Trần Ngọc còn định nói chuyện nhưng lúc này cũng không nói gì, bởi lời mà Trần Yên Nhiên nói không hề có vấn đề gì hết.

Anh em ruột cũng phải tính cho rõ nữa là.

Huống chi đây là cả một đại gia đình, nó liên quan đến cả một nguồn lợi ích khổng lồ.

Trước lợi ích cha con còn trở mặt được, huống gì là họ.

“Được, tôi đồng ý.”

Triệu Thanh Hà hít sâu, đôi gò bồng ngạo nghễ giờ đang nhấp nhô, cô nói: “Ông nội, Yên Nhiên nói đúng đấy ạ. Chúng ta cứ làm kẻ xấu trước để nói thẳng rõ ràng mấy chuyện này.”

Ánh mắt Yên Nhiên đầy vui vẻ. Người phụ nữ lớn tuổi đó nói đúng, chỉ cần cô ta nhắc đến chuyện này thì sẽ không ai từ chối đâu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi