THẦN CỐ

< Ý chí của quần chúng là thành trì kiên cố >

Edit & Beta: Nguyệt Bạch

Chính xác, giết chết quân chủ của một trong hai đại cường quốc quả thật là một chuyện cực kỳ uy phong, thế nhưng…

Quốc vương Senlisja sắp hỏng mất: “Đây là cái lý do khỉ gió gì thế, cõi đời này có ai lại vì uy phong mà đi giết hoàng đế Shamanlier hả!”

Harvey nói: “Ta sẽ.”

Quốc vương Senlisja càng cảm giác càng thấy Harvey càng giống như hung thủ giết người. Hắn không thể không hoài nghi hai người này không phải cố ý đến hãm hại chính mình. Quốc vương nói: “Không phải ngươi bị bệnh thần kinh thì toàn bộ người trên đại lục đều phải hùa theo ngươi cùng lên cơn điên! Ta không có giết Reg III, cái gì sứ giả, ta cơ bản không biết. Ta không có phái bất luận người nào đi Shamanlier, dù cho Reg III có tự mình đến trước mặt của ta, ta cũng vẫn nói như vậy!”

Harvey nói: “Ngươi đang bình tĩnh Reg III không có cách nào tự mình đến trước mặt ngươi nên mới nói như vậy.”

Quốc vương phát điên nói: “Rốt cuộc muốn ta như thế nào các ngươi mới tin tưởng?”

Harvey nói: “Người không phải ngươi phái thì là ai phái?”

Quốc vương nói: “Ta biết làm sao được?”

Harvey nói: “Nhiều quốc gia như vậy, tại sao hắn không giả mạo những quốc gia khác mà lại cứ giả mạo Senlisja?”

Quốc vương nói: “Nói không chừng hắn quăng kim tệ trên bản đồ, tiện tay quăng phải!”

Harvey nói: “Đế quốc Kanding, Đông Côi Mạc, Tây Côi Mạc… Chỗ nào mà chẳng lớn hơn  miếng đất của ngươi, rơi vào trong biển tính khả thi còn cao hơn quăng vào trong Senlisja.”

Quốc vương sắp khóc: “E rằng hắn yêu thích tên nước Senlisja, thuận miệng.”

Harvey nói: “Langzan càng thuận miệng hơn.” Nhìn một chút sắc mặt của Ningya, lại nói, “Nhưng mà quốc vương của Langzan thiện lương lại anh minh, vừa nhìn đã biết sẽ không ra tung ra chiếu đánh lén này. Có phải là bởi vì ngươi lúc bình thường làm người không quá thuận, đầu óc choáng váng, mới khiến cho người khác muốn giá họa cho ngươi?”

Nếu như Harvey vừa bắt đầu đã nói như vậy, quốc vương nói không chừng còn có sức lực cùng ngươi tranh luận một phen, đến bây giờ, hắn đã bị hành hạ đến mệt bở hơi tai, mặc Harvey ấn cho lý do gì, chỉ cần không ép hắn thừa nhận sai thích khách giết Reg III là được rồi.

Nhìn quốc vương liều mạng gật đầu thừa nhận, Ningya ở bên tai Harvey nói một câu lương tâm: “Em cảm thấy hắn không nói láo.”

Harvey nói: “Ta biết.”

Ningya trợn mắt lên: “Thế sao anh còn…” Quốc vương Senlisja  sắp bị hắn chất vấn đến tắt thở.

Harvey nói: “Chơi vui mà.”

Ningya: “…”

Quốc vương nửa đêm trần truồng bị kéo đến trong kho hàng bồi chơi nửa ngày sau khi trở lại trong vương cung chuyện đầu tiên làm chính là dùng tiếng gầm gừ đánh thức toàn bộ người trong vương cung đang chìm trong mộng đẹp, truy nã toàn thành hai người đến từ Shamanlier. Tức giận đến nỗi lý trí hoàn toàn không cân nhắc sau khi đắc tội Shamanlier hắn sẽ có kết quả gì, hắn hiện tại chỉ muốn tìm ra hai người kia, khiến cho bọn họ khuya khoắt trần trụi ngồi trong kho hàng, một bên nói mát một bên bị tra xét.

Có điều ý nghĩ của hắn chú định không có cách nào thực hiện.

Hai người bị hắn truy nã thừa dịp bóng đêm từ Senlisja đi ra, cưỡi ngựa tiến vào Đông Côi Mạc.

Đông Côi Mạc ban đêm rất lạnh, Harvey ôm Ningya ngồi trước ngực ngồi, hai tay vòng qua eo cậu, mặt thỉnh thoảng lại ở trên mặt dài nhỏ của Ningya trên cổ làm phiền đến làm phiền đi.

Ningya không khỏe giãy giụa mấy lần: “Em không lạnh.”

Harvey nói: “Ta lạnh.” Trong miệng còn cố ý phát ra từng tiếng từng tiếng một.

“…” Ningya muốn lấy thảm đắp lên người hắn, “Em lấy thảm cho anh nhé?”

Harvey nói: “Đừng nhích tới nhích lui.”

Thanh âm mất tiếng trầm thấp dựa vào gió đêm, từng tia từng sợi thổi vào trong taiNingya, nhẹ nhàng, hơi ngứa, có chút câu người.

Ningya tóc gáy dựng đứng, từ sau cổ đến hai má, đều cảm thấy hơi tê dại. Cậu không còn dám động, đàng hoàng ngồi trên lưng ngựa, tùy ý Harvey hai tay cọ tới cọ lui.

Phía đông sáng dần.

Sống lưng Ningya càng ngày càng cong, cuối cùng hoàn toàn dựa vào trong lồng ngực Harvey, đôi môi phấn nộn lại khô khốc ngỏng lên, hơi ấm từ bên trong từ từ phun ra lại hít vào, ngủ được cực hương. Harvey nhàm chán, liền cúi đầu nhìn mặt cậu giải buồn, nhìn một chút, lại không kiềm chế được, thỉnh thoảng cúi đầu mổ mấy lần.

Động tác không lớn, sẽ không đánh thức người trong lòng, lại có một phen lạc thú đặc biệt thâu hương.

Thế nhưng, hắn không đánh thức Ningya không phải người khác sẽ không đánh thức Ningya.

Bỗng ——

Dưới đất gầm lên một tiếng.

“Ngươi đang làm gì?!”

Bé ngoan cát vàng nằm trên mặt đất đột nhiên bất an xáo động, xa xa, xuất hiện một chuỗi vết chân, dùng tốc độ cực nhanh đi về hướng Ningya cùng Harvey, bất quá chớp mắt, đã đến trước mặt.

“Ngươi đang làm gì?” Hai mắt Siton đỏ lên, tàn bạo trừng Harvey, “Đó là chị của ngươi!”

Ningya bị đánh thức, kinh ngạc nhìn hắn.

Siton chỉ vào Ningya cùng Harvey, giận không nhịn nổi: “Các ngươi, các ngươi là chị em, vậy mà…”

Harvey nói: “Các ngươi mới là chị em.”

“Cái gì?” Siton sửng sốt một chút, “Ngươi là nói ta và Rena, không, cái này không thể nào! Thần Sáng Thế rõ ràng nói ngươi với Rena là chị em, Thần Quang Minh cùng Thần Hắc Ám, không đúng, phụ thân ta là Chiến Thần, mẫu thân là Đại Địa Nữ Thần, ta là đứa con đầu tiên của bọn họ, làm sao có khả năng còn có chị gái!” Hắn bỗng nhiên nhớ ra, khác nhau Harvey, Rena loại quan hệ này là Thần Sáng Thế đè xuống thành thân thuộc, hắn và cha mẹ mới có liên hệ máu mủ thật sự.

Harvey nói: “Em ấy không phải Rena.”

Siton nói: “Nói bậy, ta rõ ràng cảm giác được thần cách của nàng…” Hắn đổi sắc mặt, “Thần cách của em ấy đâu?”

Harvey nói: “Bị Rena lấy lại.”

Siton nói: “Lấy về? Ngươi đang muốn hoa chiêu đùa giỡn cái gì?” Không phải hắn cẩn thận, mà là Harvey làm người thực sự không có bảo đảm!

Harvey một mặt vô tội nói: “Lẽ nào ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Rena rõ ràng là nữ, nhưng đây lại là nam. Rena rõ ràng bề ngoài xấu xí, em ấy lại lớn lên tú sắc khả xan?”

Ningya: “…”

Siton: “…” Không trách là Thần Hắc Ám, mù.

Hắn cũng lười cùng hắn so đo ai đẹp ai xấu, hỏi: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”

Harvey nói: “Em ấy là Quang Chi Tử. Rena vì trốn tránh nguyền rủa của Thần Công Chính cùng Thần Báo Ứng, đem thần cách đặt ở trên người em ấy, gây nên hiểu lầm. Ta cũng phải bỏ ra thời gian rất lâu, trải qua nhiều phương diện nghiệm chứng mới tìm được chân tướng.”

Cũng không có.

Hắn rõ ràng một khắc nhìn thấy tướng mạo Ningya kia đã biết chân tướng.

Đương nhiên, lời này dùng để dao động dao động Siton vẫn dư sức có thể.

Quả nhiên, Siton nửa tin nửa ngờ.

Harvey nói: “Là ngươi tìm người ám sát hoàng đế Shamanlier đi?”

Siton nói: “Shamanlier không phải là quốc gia cường thịnh nhất Mộng đại lục sao? Ta chỉ là tìm một tên, tùy ý thôi miên hắn một chút, khiến cho hắn ám sát vua của nước to lớn nhất Mộng đại lục.”

Đế quốc Kanding cùng Shamanlier đến cùng ai mạnh hơn một ít? Cái vấn đề này trong thời gian ngắn rất khó có đáp án, kia tên thích khách đại khái là ngại phiền phức, tìm một cái gần.

Siton nói: “Ta chỉ là muốn thông báo ngươi, Ofi bọn họ đã đi ra từ bên trong tầng thứ nhất kết giới, đang chuẩn bị phá tan tầng kết giới thứ hai. Một khi bọn họ phá được tầng kết giới thứ hai, bất kể là ngươi hay là Rena, hoặc là ngươi liên thủ với Rena, đều rất khó vây khốn bọ họ lần nữa.”

Harvey giống như đã sớm biết đáp án này, nên không quá hồi hộp, ngược lại bám vào một chuyện khác không tha: “Nhất định phải dùng phương thức này thông báo à?”

Nói đến cái này, Siton một mặt căm giận: “Lẽ nào ngươi còn để lại cách thức tháo báo nào khác à?”



Harvey tự giác thông minh tuyệt đỉnh cũng ngây ngẩn cả người.

Hắn thành công thuyết phục Siton nằm vùng, hai người còn thương thảo kế hoạch hợp tácnửa ngày, đến cuối cùng, vậy mà quên mất phân đoạn quan trọng nhất là liên lạc, chuyện này quả thật có thể xưng tụng trong lịch sử sử dụng âm mưu quỷ kế của hắn, tối đen một lần.

Siton nói: “Ta còn có thể giúp ngươi kéo dài một hồi, nhưng mà ngươi phải nói cho ta trước tung tích của Rena.”

Harvey rất sảng khoái: “Chị ta ở Đảo Song Tử, con đường thí luyện.”

Chuyện Harvey xây dựng con đường thí luyện Siton biết, nhưng hắn đối với đáp án Harvey đưa ra có hoài nghi: “Nếu như ngươi gạt ta, ngươi biết hậu quả.”

Harvey cười như không cười: “Ngươi uy hiếp ta?”

Siton nói: “Rena là uy hiếp của ta, ngươi hẳn phải cảm giác bị bắt lấy uy hiếp đi?”

Harvey nói: “Ngươi chỉ cần cẩn thận không để bị bắt lấy uy hiếp là được rồi.”

Siton không yên tâm lại xác nhận lại một lần: “Nàng thật sự ở Đảo Song Tử, con đường thí luyện?”

Harvey nói: “Sau khi tìm thấy chị ta, ngươi tốt nhất có thể đem thần cách Quang Minh đoạt lấy ném đi. Lấy dã tâm của chị ta, chỉ cần cho một chút năng lượng, thì chị ta có thể làm đến long trời lở đất. Ngươi muốn cùng chị ta cẩn thận sinh sống, thì không được cho chị ta một tí năng lượng nào là được.”

Đây coi như là từ lúc Harvey sinh ra tới nay, lời tâm huyết hiếm thấy.

Hắn không có thời gian giải quyết Rena, hi vọng Siton có thể phụ một tay. Còn Quang Minh thần cách ở trong tay của mình, vấn đề Siton làm sao tìm lấy được… Không tìm được mới tốt, chỉ có Siton vĩnh viễn không tìm được thần cách Quang Minh, mới có thể vĩnh viễn phòng bị Rena.

Vừa nghĩ tới Rena bị Siton quản lý gắt gao, Harvey liền biểu lộ cả người vui vẻ.

Tuy rằng Siton hận không thể mọc thêm cánh bay đến bên người Rena, nhưng là hắn cuối cùng cũng coi như có chút nghĩa khí, biểu thị nguyện ý cam kết khi nãy, chạy đi ngăn cản Ofi.

Harvey nói: “Không cần, cứ để bọn họ đi ra đi.”

Các thần đầu độc Mộng đại lục, áp bức nhân loại càng nhiều, nhân loại lại càng cần thiết Chúa cứu thế.

Xem Ciro người ra dáng chuẩn bị đối phó các thần, Harvey nội tâm lo lắng hơi nhỏ, vạn nhất các thần bị giam quá lâu, đầu óc không dễ xài, tay chân khó dùng, thật sự bị loài người thu phục, vậy phần diễn hắn cứu vớt đại lục sẽ không có chỗ thi triển.

Cho nên, tốt nhất là dưới tình huống nhân loại vẫn chưa hoàn toàn chuẩn bị xong, cho bọn họ một đòn trí mạng.

“Tại sao?” Ningya vẫn luôn lắng nghe không nhịn được lên tiếng hỏi.

Harvey nói: “Ta đương nhiên có dụng ý của ta.”

Siton đang ước sớm một chút rời khỏi Đông Côi Mạc, lập tức đồng ý, quay đầu tìm Ofi bọn họ thương lượng cách phá vỡ đạo phong ấn cuối cùng của Đông Côi Mạc.

Ningya mắt lom lom chờ Harvey giải thích.

Harvey bịa chuyện: “Các thần đóng tại Đông Côi Mạc lâu như vậy, thực lực không lớn bằng lúc trước, chúng ta nhất định phải đối với bọn họ tốc chiến tốc thắng, càng kéo dài lâu, thực lực của bọn họ khôi phục càng nhiều, tình thế đối với chúng ta càng bất lợi.”

Tuy rằng Ningya cảm thấy được cớ này dắt rất mạnh, trong thời gian ngắn không tìm được lý do phản bác, lại nói, coi như cậu tìm được lý do phản bác, Siton cũng đã đi xa, phản bác thắng cũng vô dụng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi