THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Thanh Vũ Thành, ở cực kỳ lâu trước đây kỳ thực là một dãy núi, không có dấu chân người.

Sau đó, tứ đại gia tộc định cư ở đây, trải qua vô số năm phát triển, cuối cùng mới hình thành Thánh Địa đan đạo này, được vô số Đan Sư ngóng trông.

Nghiên cứu nguyên nhân, chính là bởi vì lối vào Dược Vương Quật ở chỗ này, mà chính vì che lấp nơi căn bản, Bảo Lâm Các mới thành lập Thanh Vũ Thành, ai có thể nghĩ tới, dưới thành thị này trấn áp lối vào của một thượng cổ bí cảnh?

Lăng Hàn, Trương Phong đều bị yêu cầu phát ra Đạo thề, tuyệt không nói bí mật của Dược Vương Quật cho người khác, bằng không bọn họ sẽ không được phép tiến vào.

Sau đó, mấy vị đại nhân vật xuất hiện, là cường giả Hằng Hà Cảnh, lấy Bảo khí mở ra đại môn của Dược Vương Quật.

Vô số năm trước, tổ tiên của tứ đại gia tộc chính là được chìa khoá mở ra Quỷ Vương Quật, mới có Bảo Lâm Các sau này.

Đường nối hiện, là một cánh cửa ánh sáng xoay tròn, chỉ có người phù hợp điều kiện mới có thể tiến vào, nếu không sẽ bị bài xích, chí ít Hằng Hà Cảnh là không cách nào cậy mạnh tiến vào. Bởi vậy có thể thấy được, lúc trước chủ nhân của Quỷ Vương Quật chí ít cũng là Sáng Thế Cảnh.

Cân nhắc đến Quỷ Vương Quật truyền thừa tất cả là đan dược, vậy vị này chí ít cũng là Thánh Đan Sư cấp mười bảy!

Truyền thừa của hắn, tự nhiên quý giá.

Lần này đương nhiên không chỉ Lâm gia, còn có ba gia tộc lớn khác của Bảo Lâm Các, dựa theo tứ đại gia tộc quy định, lần này do Hàn gia vào trước, sau đó là Lâm gia, Thi gia cùng Hoàng gia.

Đến phiên Lâm gia, mọi người từng nhóm tiến vào, nhóm đầu tiên đương nhiên là Bắc Sa chi mạch, bọn họ là quán quân lần này, nhóm thứ hai là An Viễn chi mạch, do Lâm Tử Hoành mang đội, mặt đầy ngạo khí, thật giống như toàn bộ thiên địa nằm rạp ở trước mặt của hắn.

Xèo, Lăng Hàn chỉ cảm thấy thân thể sản sinh một luồng cảm giác lôi kéo, tiếp đó, hắn liền đến một nơi khác.

Đây là một thiên địa hoàn toàn mới, trong không khí tràn ngập mùi thuốc.

Tầng thứ nhất Dược Vương Quật!

Phóng tầm mắt đánh giá, nơi này là từng mảng đồi núi, mà trong đồi núi thì lại khắp nơi trồng dược thảo, có thể nhìn thấy có rất nhiều người ở trong vườn thuốc tới tới lui lui, tỉ mỉ chăm sóc.

Nơi này... Lại có thể có người?

Không đúng!

Lăng Hàn lập tức lắc đầu, hắn phát động Chân Thị Chi Nhãn nhìn thật cẩn thận, kia không phải là người, mà là từng bộ khôi lỗi, chỉ là hình thái tương đối chân thực, nên mới nhìn không khác người thật.

- Dược Vương Quật chín tầng, mỗi một tầng đều có tuyệt thế bảo dược, nhưng rất không dễ lấy.

Lâm Vũ Khởi xuất hiện, nhìn Lăng Hàn giải thích.

- Cũng bởi vì những khôi lỗi kia chăm sóc, bởi vì chúng ta chỉ có thể mỗi mười vạn năm đi vào một lần, liền phải dựa vào chúng nó quản lý vườn thuốc, tuyệt không thể phá hoại bọn chúng.

- Bởi vậy, muốn ở dưới điều kiện không thương tổn bọn chúng hái thần dược, cực kỳ khó khăn.

Lăng Hàn gật đầu, nếu quét dọn sạch sẽ những khôi lỗi này, vậy hái thuốc đương nhiên đơn giản, nhưng đây là chỉ thấy lợi trước mắt, lẽ nào vì lần này, sau này liền không lấy?

Tứ đại gia tộc nghiêm lệnh không được phá hoại khôi lỗi bảo vệ thảo dược, đây là rất sáng suốt, cũng rất nhìn xa.

- Có điều, chúng ta nhiều nhất chỉ có thể lên tới tầng tám, tầng thứ chín... từ trước đến giờ không ai có thể tiến vào.

Lâm Vũ Khởi lại nói.

- Từ tình huống tầng tám trước đến xem, trong tầng thứ chín tất nhiên có thánh dược!

Đạt đến cấp mười bảy, đan dược mới có thể xưng là thánh dược.

- Vũ Khởi, vì tăng lên hiệu suất, chúng ta vẫn là tách ra mà đi.

Lâm Tử Hoành lập tức nói, hắn đã nhịn hồi lâu, lại không muốn nhìn thấy Lăng Hàn cái gia hỏa làm người ta ghét này.

Lâm Vũ Khởi ước gì như vậy, lúc này gật gù đồng ý.

- Ngươi đi theo ta!

Lâm Tử Hoành chỉ vào Lăng Hàn nói.

- Không được!

Lâm Vũ Khởi vội vã nhảy ra ngoài.

- Hắn là người của ta, phải cùng ta một chỗ!

Trong lòng Lâm Tử Hoành không khỏi tức giận, đi ra ngoài một chuyến, liền có người của nàng?

Hắn hừ một tiếng nói:

- Không nên quên, trước khi lên đường, Tộc trưởng chính miệng nói, chuyến này ta làm chủ!

Trong lòng Lâm Vũ Khởi lắc đầu, nàng tự nhiên biết Lâm Tử Hoành đánh ý định gì, mà nàng mở miệng ngăn cản, kỳ thực là cứu Lâm Tử Hoành!

Lâm Tử Hoành cũng không biết, Lăng Hàn ngay cả Lâm Phong cũng có thể ung dung đánh bại, mà thực lực của Lâm Phong tuyệt không dưới Lâm Tử Hoành.

- Ta đồng hành với ai, kia là chuyện của ta.

Lăng Hàn mở miệng, ngữ khí bình thản.

- Ta chỉ là Trưởng lão vinh dự, các ngươi quản không được ta, nếu tiến vào nơi này, vậy ai đi đường nấy đi.

Nói xong, hắn trực tiếp vọt ra, bước về phía trước, triển khai Trích Tinh Bộ, nhanh như chớp giật.

Xem ở mặt mũi của Lâm Vũ Khởi, hắn tha Lâm Tử Hoành lần thứ hai.

Nhưng sự tình bất quá tam, nếu Lâm Tử Hoành lại không biết điều, hắn tất nhiên sẽ vô tình hạ thủ.

Trong lòng Lâm Vũ Khởi không khỏi thở dài, phải biết giá trị võ lực của Lăng Hàn cao đến kinh người, có hắn ở đây, nhóm bọn họ thu hoạch nhất định sẽ tăng nhiều, ai bảo Lâm Tử Hoành quá thiển cẩn.

Cũng được, như vậy chí ít sẽ không nổi lên xung đột.

- Quỷ nhát gan!

Lâm Tử Hoành giễu cợt một tiếng, nếu Lăng Hàn chạy, vậy phân đội ngũ liền không còn ý nghĩa, nhưng Lâm Vũ Khởi sao chịu đáp ứng, ngược lại là ngươi nói muốn tách ra a.

Cuối cùng, bọn họ vẫn quân chia thành hai đường.

Đoàn người Lâm Sơ Ảnh cũng không có đi xa, thấy cảnh này, nàng không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý, nàng có thể không ngại thừa lúc vắng mà vào, bắt lấy Lăng Hàn. Nàng ném ra một câu, vội vàng đuổi theo Lăng Hàn.

Nhưng tốc độ của Lăng Hàn nhanh bực nào, hơn nữa nàng chỉ vừa bước vào Nhật Nguyệt Cảnh, làm sao có khả năng truy bắt, chỉ một cái chớp mắt liền mất đi hình bóng của Lăng Hàn.

Lại nói Lăng Hàn một thân một mình mà đi, hắn một bên bay lượn, một bên nhìn quét vườn thuốc phía dưới, thần dược phổ thông, hắn căn bản khinh thường lãng phí thời gian đi lấy, trong Hắc Tháp vốn có lượng lớn dược liệu.

Đi hơn nửa ngày, hắn đột nhiên ngừng lại, phía trước hiện ra một cây cao gần mười trượng, toàn thân như phỉ thúy, ánh sáng óng ánh, hiện màu đỏ tím, tán cây mở ra, tràn ngập vẻ đẹp tự nhiên.

Ngoại hình kỳ lạ đương nhiên không phải nguyên nhân để Lăng Hàn ngừng chân, mà bởi vì đây là một cây thần thụ cấp mười!

Tử Ngọc Cửu Đạo Thụ.

Loại thần thụ này hết sức kỳ lạ, trăm vạn năm liền có thể nở hoa kết quả, nhưng trái cây chỉ có thể làm dược liệu cấp hai, về sau hai trăm vạn năm lại mở hoa kết quả, trái cây có thể vào thần dược cấp ba.

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc

Báo lỗi