THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Đại Hắc Cẩu dùng hai chân trước bò, cả người bắt đầu dựng ngược lên, nhưng tốc độ vẫn cực nhanh.

Hiệu quả trào phúng này tuyệt đối là tiêu chuẩn nhất định, một Đại Hắc Cẩu bò đi, lại còn nhanh hơn tất cả mọi người, đùng đùng đùng làm mất mặt a.

- Chó hoang chết tiệt!

- Nhất định phải nắm lấy nó, chém thi thể vạn đoạn!

- Từ trước tới nay chưa từng gặp qua yêu cẩu vô liêm sỉ như thế, không mặt mũi không xấu hổ.

- Giết! Giết! Giết!

Điều này làm cho người truy đuổi phía sau càng thêm phẫn nộ, mỗi một người đều bốc lửa rồi.

Tốc độ của Đại Hắc Cẩu cực nhanh, hơn nữa thân hình cực kỳ linh hoạt, ở trong đám người như cá gặp nước, trái lại những người khác, gặp phải tầng tầng ngăn cản, khoảng cách cùng Đại Hắc Cẩu càng ngày càng xa.

- Ồ, cái này không phải tiểu Hàn Tử sao, đến, kêu tiếng đại gia nghe chơi!

Đại Hắc Cẩu nhìn thấy Lăng Hàn, không khỏi dừng một chút, về phía hắn giơ giơ móng vuốt. Chỉ là hiện tại nó đứng chổng ngược, cái bắt chuyện này cũng khiến người ta thổ huyết.

Lăng Hàn càng không nói gì, phẩm tính của Đại Hắc Cẩu vẫn như cũ, chung quy phải chiếm chút tiện nghi.

- Ồ, Đại muội tử này không tệ, dáng dấp thật xinh đẹp, làm thị nữ cho bản tọa đi!

Đại Hắc Cẩu nhìn chằm chằm Loạn Tinh nữ hoàng, cho dù nó là con chó cũng bị mị lực của nữ hoàng lay động, trong miệng chó tất cả đều là nước miếng.

- Lớn mật!

Nhiếp Thiên Thành lập tức trách mắng, hắn có ý nịnh nọt Loạn Tinh nữ hoàng, một chưởng lập tức đập tới, nhất thời, một ngôi sao hiện lên, đây cũng không phải Tinh Thần trong đan điền hắn, mà là công pháp gây nên, nằm dày đặc đầy trời.

- Xấu xí kêu la cái gì, xem cẩu gia làm sao trừng trị ngươi!

Thân hình của Đại Hắc Cẩu duỗi ra, phá tan Nhiếp Thiên Thành phong tỏa, nhắm tay của hắn tàn nhẫn cắn.

- A!

Nhiếp Thiên Thành nhất thời kêu thảm thiết.

Răng của Đại Hắc Cẩu là lúc trước cắn đến Lăng Hàn mơ hồ đau đớn, Nhiếp Thiên Thành có thể so với thể phách của Lăng Hàn sao? Vừa cắn, nhất thời thấy máu, hơn nữa, hắn làm sao cũng không cách nào thoát khỏi Đại Hắc Cẩu.

- Nhả miệng! Mau nhả miệng!

Nhiếp Thiên Thành muốn khóc, Đại Hắc Cẩu này quá không nói lý, lại cắn người! Thiên hạ cao thủ, có người nào đánh như thế a?

Cạch cạch một tiếng, xương cánh tay của Nhiếp Thiên Thành bị cắn đứt.

Đại Hắc Cẩu ngậm một cánh tay hạ xuống, tiếp tục bỏ chạy, bởi vì truy binh phía sau đã đến rồi.

- Chó chết, trả tay của ta!

Nhiếp Thiên Thành cũng bắt đầu đuổi, tuy hắn còn có thể phục sinh, nhưng điều này cần tiêu hao bản nguyên nhất định, bởi vậy, hắn tự nhiên muốn đoạt lại tay đứt, lại nối tiếp tiêu hao có thể nhỏ hơn nhiều.

- Đến đuổi cẩu gia a!

Đại Hắc Cẩu lần thứ hai đứng người lên, dùng hai cái chân sau chạy vội.

- Không phải cẩu gia mắng các ngươi, nhưng các ngươi chính là một đám phế vật.

- Chó chết!

- Chó hoang!

Mọi người vô cùng phẫn nộ, đuổi tận không buông.

Đan Kinh Nghĩa không khỏi âm thầm vui mừng, may nhờ hắn ra tay chậm một chút, bằng không người đứt tay sẽ phải là hắn. Tuy hắn tự phụ, nhưng không cho là mình mạnh mẽ hơn Nhiếp Thiên Thành, tự nhiên là lòng vẫn còn sợ hãi.

Con Đại Hắc Cẩu kia muốn nói lợi hại ngược lại cũng không hẳn, nhưng quả thật có chỗ thần kỳ, thật giống như nguyên lực rất khó ngăn cản nó, lại thêm răng nanh đáng sợ, cắn một phát, ai cũng có khả năng chịu thiệt.

Hơn nữa, tên này tốc độ cực nhanh, chiếm tiện nghi xong liền chạy, căn bản không cho ngươi cơ hội trả thù.

Lần này Nhiếp Thiên Thành thực sự là ngã gãy răng.

Bị Đại Hắc Cẩu quấy rối, tình cảnh vốn rất nghiêm nghị nhất thời biến thành một trò khôi hài, mọi người thấy Đại Hắc Cẩu nhảy nhót lung tung, khắp nơi kéo cừu hận, đều cười ha ha, nhưng nếu mình cũng bị chọc, liền tức giận đến bốc khói.

- Cẩu gia nhất định phải đăng lâm thiên hạ, hiện tại bắt đầu thu thị vệ, cơ hội hiếm có, bỏ qua lần này sẽ không có lần sau.

Đại Hắc Cẩu một bên chạy một bên kêu la, cái tay gãy không biết bị nó ném tới nơi nào.

- Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi, cẩu gia cho các ngươi cơ hội.

Nó không ngừng chỉ vào mọi người.

Người bị điểm tên tự nhiên nổi giận, đại bộ phận người nơi này đều là Vương giả, bây giờ lại bị một con chó điểm danh muốn thu làm nhân sủng, điều này để cho bọn họ làm sao chịu nổi? Vương giả tôn nghiêm đương nhiên không thể xúc phạm, có mấy người còn tốt, chỉ nở nụ cười, không coi là chuyện to tát, nhưng càng nhiều người thì gia nhập hàng ngũ truy sát.

Đại Hắc Cẩu này quả thực chính là trời sinh gây sự, muốn nói hiện tại ai nổi tiếng cao nhất, vậy khẳng định là con chó hoang này, trong nháy mắt liền vượt qua Cổ Đạo Nhất cùng Loạn Tinh nữ hoàng, chỉ là nó ‘tiện danh lan xa”, như chuột chạy qua đường, người người hô đánh.

- Ai, cẩu gia thực sự là quá ưu tú, bị người đố kị a!

Đại Hắc Cẩu đầy mặt tự yêu mình.

- Chó chết, có bản lĩnh đến quyết một trận thắng thua!

Tất cả mọi người bị tức điên rồi.

Đại Hắc Cẩu vẫy móng vuốt một cái nói:

- Cẩu gia không muốn bắt nạt các ngươi.

Hai chân chạy vội, cũng không dừng lại.

Đuổi nửa ngày, nhưng không có một người bắt được, tốc độ của Đại Hắc Cẩu thực quá nhanh, hơn nữa con đường chạy trốn có thể nói quỷ dị, chẳng trách nó dám trêu chọc nhiều người phẫn nộ.

Muốn làm được một đấu một vạn, trước tiên phải luyện đôi chân tốt a.

Sau ba ngày, Đại Hắc Cẩu vẫn cực kỳ phong tao chạy, mà nó hầu như trêu chọc vượt qua một phần mười người ở đây, hình thành đội ngũ mênh mông cuồn cuộn, một đường truy sát.

Đúng lúc này, trong cốc đột nhiên dâng lên một cột sáng, một khối nham thạch màu vàng to lớn phóng lên trời, trong nháy mắt liền lên tới độ cao trăm trượng, sau đó ngừng lại, thả ra thần quang vô lượng.

- Trầm Uyên Cốc mở ra!

Trầm Uyên Cốc mở ra, mọi người nhất thời không còn tâm tư chiến đấu.

Con chó hoang này có thể sau này lại giết, nhưng cơ duyên của Trầm Uyên Cốc bỏ qua, vậy khả năng cả đời cũng không có lần sau.

Tất cả mọi người đều tuôn vào trong cốc, trước đó thời điểm Trầm Uyên Cốc phát sáng, trong cốc có một luồng lực lượng thần bí che đậy, bất luận người nào cũng không thể đi vào.

Người thứ nhất đã giẫm lên một tảng đá, nhất thời, tảng đá này thăng lên, nhưng nhiều nhất chỉ có thể cách mặt đất hai trượng mà thôi, không cách nào lại lên cao hơn. Người thứ hai, người thứ ba đi tới, từng khối từng khối phù thạch bay lên.

Đại chiến lập tức bạo phát, rất nhanh thì có tảng đá nổ tung, nhưng không có rơi xuống đất, mà bị phù thạch dưới chân người thắng hấp thu, trở nên càng to lớn hơn, từ đó có thể bay lên càng cao hơn.

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc

Báo lỗi