THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

An thiếu, người xuất xắc trong thế hệ tuổi trẻ Thái gia, tên là Thái An, cách Phân Hồn chỉ một bước, không bao lâu nữa liền đi đột phá.

Nhưng mọi người không có một cái kinh hoảng, cho dù Phong Phá Vân không phải đối thủ, không phải còn có Lăng Hàn sao?

Giữa bầu trời, Thái An càng đánh càng kinh hoảng.

Hắn lại còn không có bắt đối thủ?

Cái này hoàn toàn ra khỏi dự liệu, bởi vì ở trong hắn dự đoán, nhiều lắm trăm chiêu liền có thể chiếm cứ thượng phong tuyệt đối, năm trăm chiêu liền có thể thành lập ưu thế tuyệt đối, nhưng hiện tại đã hai ba trăm chiêu, nhưng hắn không những không có chiếm được thượng phong, thậm chí bị áp chế ngược lại.

Hắn không thể nào tiếp thu được, đường đường trẻ tuổi kiệt xuất nhất Thái gia, lại không thể trấn áp một dã nhân?

Phong Phá Vân càng đánh càng thoải mái tràn trề, hắn nguyên bản không có sức chiến đấu mạnh như thế, tất cả là Lăng Hàn đột kích tăng lên mang đến chỗ tốt, để sức chiến đấu của hắn tăng lên gấp đôi!

Mới đầu hắn vẫn chưa thể thích ứng thực lực cường đại như vậy, sau khi chiến đấu lâu, hắn mới thuận buồm xuôi gió, hoàn toàn áp chế Thái An.

Oành! Oành! Oành!

Giữa bầu trời không ngừng lướt qua tia sáng, ầm ầm ầm nổ vang cũng nối liền không dứt.

Qua nửa ngày sau, một bóng người đột nhiên từ giữa bầu trời ngã xuống.

Nam tử trung niên nhất thời cười to:

- Ha ha ha ha, An thiếu thắng… ồ, An thiếu? An thiếu!

Hắn nở nụ cười một trận, sau đó mới phát hiện người rơi xuống lại là Thái An, vội vã chạy qua, nâng Thái An dậy.

Phong Phá Vân bay xuống, hắn tự tin tung bay, chỉ cảm thấy như trở lại tiểu thế giới, trời đất tuy lớn, nhưng hắn có thể tùy ý ngang dọc.

- Cút!

Phong Phá Vân trách mắng.

- Ngươi dám bảo chúng ta cút?

Nam tử trung niên khó mà tin nổi, phải biết Thái gia là có cường giả Phân Hồn cảnh, coi như ngươi đánh thắng Thái An thì đã làm sao, Thái gia có người kiềm chế được các ngươi.

Thái An tự giác trên mặt tối tăm, ngăn cản nam tử trung niên kia quát mắng, điềm nhiên nói:

- Hóa ra Bàn Vân Sơn còn tàng long ngọa hổ, được, lần này Thái mỗ nhận thiệt thòi!

Hắn đẩy nam tử trung niên ra, muốn tự mình đi đường.

- An thiếu! An thiếu!

Nam tử trung niên vội vã đi theo.

Nhưng hắn mới đi vài bước, đã thấy phía trước có một người, hắn không khỏi tức giận, trách mắng:

- Cút ngay!

Lăng Hàn mỉm cười:

- Người này miệng quá thối, không giáo huấn ngươi một hồi, xem ra ngươi là không nhớ được!

Hắn vung tay lên, đùng, một bạt tai đánh tới, đánh cho thân thể nam tử trung niên kia xoay chuyển vài vòng, một chùm máu tươi cùng mười mấy cái răng vỡ phun ra ngoài.

- A!

Nam tử trung niên kêu thảm thiết, thật vất vả đứng vững, hắn mới nhìn về phía Lăng Hàn nói.

- Ngươi, ngươi dám đánh ta?

Lăng Hàn kinh ngạc:

- Ngươi vẫn không có học được giáo huấn?

Nam tử trung niên vội vàng đuổi theo Thái An, hắn đối với Lăng Hàn đã tràn ngập hoảng sợ, một chưởng liền đánh hắn xoay tròn, hoàn toàn không thể là đối thủ.

Thái An nhìn về phía Lăng Hàn cùng Phong Phá Vân, sau đó không quay đầu lại liền đi.

Hắn nhất định sẽ trở lại.

Lăng Hàn không có ngăn cản, ngược lại hắn muốn ở lại nơi này một thời gian, Thái gia coi như là tiêu khiển đi.

Lần này Thái gia phản ứng liền nhanh hơn nhiều, cũng kịch liệt hơn rất nhiều.

Một thế lực Trảm Trần nho nhỏ, không chỉ từ chối “ý tốt” của bọn họ, lại còn đả thương sứ giả của bọn họ?

Sau một ngày, Thái gia phát động lượng lớn nhân mã, có hai cường giả Phân Hồn mang đội, phân phối mười một tên Trảm Trần Cảnh, lại thêm một số Sáng Thế Cảnh, đội ngũ này có thể nói là mênh mông cuồn cuộn.

- Vân thiếu, để ngươi chế giễu.

Ở giữa đoàn người Thái gia, còn có một người ngoài, nếu Lăng Hàn nhìn thấy, khẳng định có thể nhận ra được.

Phó Cao Vân, người nắm quyền Ly Hận Thành, đời sau của dòng chính Phó gia, là một trong mấy người thừa kế gia tộc… trước đây, hiện tại là duy nhất.

Bởi vậy, Thái gia đương nhiên cực kỳ cung kính Phó Cao Vân.

Phó Cao Vân là thích để ý chuyện không đâu, hắn vừa vặn được Thái gia mời đi vào làm khách, kết quả gặp phải chuyện này, tâm huyết dâng trào, thấy nhàn rỗi cũng nhàn rỗi, liền tới xem một chút đi.

Hắn cũng thật là nhàn, đường đường người thừa kế Phó gia, lại còn đi chơi lung tung như thế.

Đã nhiều năm như vậy, tu vi của hắn ngược lại cũng có tăng trưởng rất lớn, đạt đến Địa Hồn cảnh, vô cùng tốt.

Đoàn người khí thế hùng hổ, giết tới trên trấn.

Bọn họ quá mạnh mẽ, kiêu ngạo ngút trời, những thương khách trên trấn không ai không tìm một chỗ trốn đi, chỉ lo gặp phải vạ lây.

- Người phụ trách nơi đây đâu, đi ra cho ta!

Một tên cường giả Phân Hồn của Thái gia lớn tiếng quát.

Phong Phá Vân, Mộ Dung Thanh, Lăng Hàn cùng một chỗ đi ra, nhất thời, Phó Cao Vân trợn mắt, thật giống như thấy quỷ.

- Dám đả thương người của Thái gia ta, các ngươi cũng thật là to gan lớn mật!

Tên cường giả Phân Hồn của Thái gia kia lạnh lùng nói.

Tuy hắn chỉ là Dương Hồn cảnh, nhưng trấn áp Trảm Trần còn chưa đủ sao?

- Bình thường thôi.

Lăng Hàn cười nói.

- Hừ, ngày hôm nay Vân thiếu cũng có mặt, cho các ngươi một cơ hội, dập đầu bồi tội, lại đáp ứng điều kiện lúc trước, có thể tha các ngươi không chết!

Cường giả Dương Hồn cảnh của Thái gia kia nói.

- Bằng không, bình định trấn này, không phân biệt nam nữ già trẻ, toàn bộ xử tử!

- Xử xử xử, xử cái đầu ngươi a!

Phó Cao Vân đột nhiên tức giận, bắt lấy cường giả Dương Hồn của Thái gia đánh mãnh liệt.

Thứ nhất hắn cao hơn hai cảnh giới nhỏ, thứ hai là Vương giả, đối phương sao có thể là đối thủ của hắn? Thứ ba, cũng là trọng yếu nhất, Phó gia thiếu chủ muốn đánh người, hắn dám không cho đối phương đánh sao?

Chỉ là mọi người Thái gia không ai biết vì sao vị thiếu gia này lại đột nhiên tức giận, lẽ nào bị động kinh?

Nhưng Phó đại thiếu đang tức giận, ai dám khuyên, không ai không hoảng sợ, chỉ mong Phó đại thiếu mau mau đình chỉ phát rồ, bằng không vạn nhất còn có hành vi càng thêm quái lạ, tỷ như… cái gì đó, vậy ai nhận được?

- Lăng ca!

Phó Cao Vân đánh cường giả Dương Hồn của Thái gia một trận, sau đó gương mặt lập tức chất lên nụ cười, chạy vội về phía Lăng Hàn.

Xong, xong, lần này Phó gia đại thiếu thật bị bệnh không nhẹ, lại gọi người là ca!

Phó gia đại thiếu a, người thừa kế thế lực tam tinh, lại gọi một người thế lực Trảm Trần nho nhỏ là ca, bệnh này có thể nhẹ sao?

Nhưng cũng có người thông minh phản ứng lại, chỉ cảm thấy hai đùi run rẩy, hoảng sợ đến không cách nào hình dung.

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc

Báo lỗi