THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Hiện tại, chiến tranh hai giới đang kịch liệt, thiên địa Tiên Vực khẳng định không muốn hủy diệt, nhưng lại không thể trực tiếp ra tay, vì lẽ đó nó có một ít sắp xếp, tỷ như một số cơ duyên đặc thù sớm xuất hiện, bồi dưỡng được càng nhiều thiên tài càng mạnh hơn, đối kháng dị vực xâm lấn.

Nhưng cũng có thể, thiên địa đã ở càng sớm hơn trước tiến hành bố cục, thậm chí là mấy kỷ nguyên trước, thời điểm Tiên lộ xuất hiện!

- Thiên địa... Đến tột cùng muốn làm gì?

- Lăng Hàn!

Trong một tiếng quát to, chỉ thấy một nam tử anh tư hơn người đi nhanh tới, hắn có tư thế long hành hổ bộ, phảng phất như một vị đế vương vô thượng, cả người bốc lên ánh sáng màu vàng óng, khiến người ta chỉ có thể quỳ bái.

Tuy Lăng Hàn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng không mảy may sợ, hắn không có sử dụng lực lượng quy tắc của, sức chiến đấu vẫn khủng bố như cũ.

Hắn nhìn về phía người kia, cũng không nói lời nào.

- Ta chính là Đông Phương Duệ!

Nam tử trẻ tuổi này nói, âm phù có thể hóa thành hình thái các loại Tiên Thú, cảnh tượng kinh người.

- Ồ.

Lăng Hàn gật gù, sau đó nhìn về phía Kỷ Vô Danh.

- Kỷ huynh, ngươi có ý kiến gì không?

Hắn không nhìn thẳng Đông Phương Duệ.

- Lăng Hàn!

Đông Phương Duệ giận dữ, oanh, toàn thân run lên ánh sáng vàng, thật giống như một vị Thái Dương Thần, muốn bạo phát.

- Đông Phương huynh kính xin bớt giận!

Già Lan ra mặt khuyên can, vóc người nàng đẹp đẽ, khuôn mặt tinh xảo, phong thái cực kỳ cảm động.

- Nơi đây có nguy hiểm, phải nên đồng sức đồng lòng, đồng tâm hiệp lực.

Thích Thiện Tử cũng khuyên nhủ.

Đông Phương Duệ bị ngăn cản, cũng không có đánh với Già Lan, mà nhìn Lăng Hàn, vẻ mặt càng thêm lạnh lùng:

- Gần mọi người vẫn nói ngươi cuồng ngạo, quả thế!

- Ngươi không phục?

Lăng Hàn nhíu mày, nếu người này mặt đầy địch ý, hắn cần khách khí sao?

- Ha! Ha!

Đông Phương Duệ cười dài, trong tiếng cười tràn ngập xem thường.

- Thời điểm ta tung hoành thiên hạ, lão tổ tông của ngươi cũng không biết ở đâu!

Lăng Hàn lập tức bừng tỉnh:

- Ngươi là đời sau của Tiên Vương tầng chín nào đó, phong ấn ngươi mấy kỷ nguyên, nhưng lại quên phải phong ấn miệng thúi của ngươi một ít thời gian a.

Cái này!

Đông Phương Duệ suýt chút nữa nổi giận, làm sao có người miệng tiện như thế?

Tóc đen của hắn xông thẳng bầu trời, ánh sáng vàng hóa thành thiên đao thuần nhất, xa xa nhắm Lăng Hàn, lúc nào cũng có thể chém xuống.

Đây là một vị Đế Tinh, hiện tại càng tu thành chuẩn Tiên Vương, sinh mệnh lũy thừa thông thường phỏng chừng có bốn ngàn tám, vừa phát uy là cực kỳ đáng sợ.

- Cha ta... Chính là Phong Tình Thiên Tôn!

Hắn đột nhiên đè xuống hỏa khí, trầm giọng nói.

Lăng Hàn kinh ngạc:

- Phong Điểu Thiên Tôn lại còn có con trai?

Hắn trên dưới đánh giá Đông Phương Duệ.

- Ngươi xác định không phải con hoang của lão Vương sát vách nào chứ?

Đông Phương Duệ không thể nhịn được nữa, hắn rít gào một tiếng, liều lĩnh giết về phía Lăng Hàn, cả người ánh sáng vàng dật động, thật giống như đang phun ra nuốt vào từng thanh kim đao, cảnh tượng kinh người.

Không hổ là Đế Tinh quét ngang một thời đại, vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng Lăng Hàn không sợ, hắn đã vượt qua cấp độ của Đế Tinh, lũy thừa tiến hóa cao tới mười một cấp, ngay cả Đế Tinh cũng chỉ có thể ngước nhìn. Hắn cũng không cần thể thuật, dật động lực lượng quy tắc, sinh mệnh lũy thừa cao tới bốn ngàn chín, chính là nghiền ép tuyệt đối.

Hắn nhấn ra một chưởng, Đông Phương Duệ bị cầm cố, mặc hắn giãy dụa làm sao cũng vô dụng, chênh lệch chừng trăm điểm sinh mệnh lũy thừa, chênh lệch lớn đến như Hoàng giả cùng Đế giả.

Lăng Hàn nghiêng người mà lên, vung chưởng muốn đi đánh mặt của Đông Phương Duệ.

- Hừ!

Hai mắt Đông Phương Duệ trợn lên giận dữ, xèo, kim đao từ trong mi tâm của hắn nhảy ra, nhất thời, uy thế đáng sợ như núi.

Tiên Khí!

Kim đao vừa ra, nhất thời phá giải không gian ràng buộc của Lăng Hàn, cũng làm cho Đông Phương Duệ khôi phục năng lực hành động, hắn gầm lên, múa đao chém điên cuồng.

Con trai của Thiên Tôn, nắm giữ một Tiên Khí đó là chuyện quá bình thường.

Có điều, Lăng Hàn chăm chú nhìn một chút, lại kinh ngạc, đây cũng không phải Tiên Khí.

Kim đao đúng là do Tiên Kim tạo nên, nhưng uy năng bản thân giống Tiên Ma Kiếm, chỉ là cấp bậc Thăng Nguyên.

Hiển nhiên, Đông Phương Duệ có hùng tâm tráng chí, không cần lão phụ che chở, hắn muốn tự đúc Tiên Khí, như vậy mới có thể để hắn phát huy ra uy năng mạnh nhất.

Lăng Hàn cười ha ha, lấy Tiên Ma Kiếm ra, đón nhận kim đao.

Ầm!

Hai người liều mạng, Đông Phương Duệ vẫn không địch lại như cũ, bị nổ đến náo loạn.

Hắn kinh hãi, không nghĩ tới Lăng Hàn cũng có một Tiên Binh, hơn nữa giống hắn, muốn tự mình luyện hóa thành Tiên Binh!

Thực lực bị áp chế quá nhiều, mặc hắn là thiên tài chiến đấu cũng vô dụng, căn bản vô lực hòa nhau cục diện, chỉ có thể bị động chống đỡ, tình cảnh hoàn toàn là nghiêng về một phía.

Già Lan, Thích Thiện Tử còn có một người thanh niên khác đều khiếp sợ, bọn họ biết Lăng Hàn mạnh mẽ, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới hắn lại đạt tới mức độ như vậy, có thể quét ngang cùng cấp.

Phải biết, bọn họ cũng là Đế Tinh, không thể tiến thêm, nhưng Lăng Hàn rõ ràng mạnh hơn một đoạn dài, cái này làm sao có thể chứ?

Chỉ có Kỷ Vô Danh hai mắt sáng ngời, chiến ý như sôi.

- Cút ngay!

Hắn xông ra ngoài, oành, một cước đạp Đông Phương Duệ qua một bên, Tiên Kiếm từ đỉnh đầu của hắn bay ra, nhưng cũng đồng dạng là Tiên Kim cực kỳ giản dị tạo nên, không phải là Tiên Khí.

Lăng Hàn cũng đã gặp qua hắn có Tiên Kiếm thuần nhất khác, đúc thành Tiên Khí, nhưng hiện tại lại là Tiên Binh thuần nhất!

Hiển nhiên, người có chí lớn đều xem thường dùng Bảo khí của người khác, tự mình ôn dưỡng rèn đúc ra, mới thích hợp bản thân nhất.

Cho dù là kiếp trước tạo nên, cũng nói quăng liền quăng, nếu chuyển thế trùng tu, vậy liền triệt để đoạn tuyệt với kiếp trước.

Kỷ Vô Danh quả nhiên là người như vậy, có đại trí tuệ, quả đoán rất lớn.

Ánh mắt của Lăng Hàn cũng sáng lên, Đông Phương Duệ lại bị Kỷ Vô Danh một cước đạp bay, tuy có thành phần đánh trở tay không kịp, nhưng cũng có thể thấy được thực lực của Kỷ Vô Danh tất nhiên vượt xa.

Đối thủ hắn coi trọng nhất định là Kỷ Vô Danh, thấy đối phương quả nhiên càng cao, không khỏi đại hỉ.

- Đến chiến!

Hắn cười ha ha.

Kỷ Vô Danh hét dài một tiếng, vung kiếm kéo tới, sát khí vô tận bốc lên, đời này, hắn như Ma Tôn, hoàn toàn vứt bỏ Phật đạo kiếp trước hắn tự tay sáng lập.

Chủ giết, chủ phạt, chủ công!

Lăng Hàn chiến Kỷ Vô Danh.

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc

Báo lỗi