THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Đàm Bá Đào suy nghĩ, con rể thật sự có hiềm nghi mượn đao giết người.

Hắn biết, Lưu Long chán ghét chính mình, nhưng mình thế nào cũng là nhạc phụ của đối phương, tâm tư của hắn quá độc ác.

Lưu Long biến sắc, hắn thật sự có suy nghĩ mượn đao giết người, nhưng bị Đại Hắc Cẩu nói lộ ra trước mặt mọi người, mặt mũi của hắn bị hao tổn.

- Muốn chết!

Hắn giết tới gần, toàn thân tỏa ra tiên khí đáng sợ giống như thiên thần hạ phàm.

Lăng Hàn và Đại Hắc Cẩu không làm gì, Lưu Long chỉ vừa mới Trúc Cơ mà thôi.

Lưu Long cười lạnh, hừ, lại dám xem thường chính mình, ta sẽ đánh một kích diệt sát các ngươi, ta cũng đánh chết cả tên nhạc phụ kia, hắn có thể lấy cớ quang minh chính đại, bởi vì sẽ có ngộ thương khó tránh khỏi.

Đàm Bá Đào đã không dám nhìn, hắn nhắm mắt lại.

Ba, hắn lại nghe tiếng vật nặng rơi xuống đất.

Hắn mở hai mắt ra, lại kinh ngạc phát hiện, Lưu Long đang quỳ dưới đất.

Đã xảy ra chuyện gì?

Kỳ thật, Lưu Long còn sợ hãi hơn cả hắn.

Hắn đánh một kích vào mặt đất, đồng thời hắn cảm thấy sợ hãi, sau đó hắn quỳ đến trên mặt đất, hoàn toàn không hiểu xảy ra chuyện gì.

Bởi vì nam nhân trước mặt?

Hắn ngước nhìn Lăng Hàn, chỉ thấy Lăng Hàn cùng tuổi với hắn, thậm chí còn trẻ hơn một chút nhưng có thực lực rất đáng sợ, từ đó làm nội tâm của hắn không dám phản kháng?

Hắn không thể tin nổi.

- Thật to gan, dám nhục thiên tài Lưu gia ta!

Một tiếng hét lớn vang lên, một lão giả ngự không bay tới, hắn đáp xuống, tuổi lão giả rất cao, mặt đầy nếp nhăn, ngay cả tóc cũng biến thành màu xám trắng.

Đây là người mạnh nhất Lưu gia, tên là Lưu Khôi, đã bước vào Chú Đỉnh.

Nhưng tuổi thọ của hắn sắp hết, thật vất vả chờ tới khi gia tộc xuất hiện một thiên tài, bước lên Tiên Đồ, làm cho Lưu gia có người kế tục, hắn cũng có thể an tâm hưởng phúc.

Không ngờ hôm nay có người dẫn một con yêu thú tới cửa làm ác nhân, cũng giẫm thiên tài Lưu gia dưới chân.

Đại Hắc Cẩu không để ý tới, hắn nhìn sang Đàm Bá Đào, nói:

- Lão ca, ngươi nói, nên xử trí tiểu tử này thế nào?

Đàm Bá Đào cảm thấy xấu hổ, hắn nghĩ tới đứa con rể này định giết mình, với tâm tính bạc bẽo của hắn sẽ giải quyết đối phương. Nhưng địa vị của hắn hiện tại dựa vào Lưu gia và Lưu Long, hắn có thể làm gì?

- Xin giơ cao đánh khẽ với khuyển tử, thả ta và con rể ra.

Hắn vội vàng cười bồi.

- Lão Đàm, ngươi thật nhát gan.

Đại Hắc Cẩu lắc đầu, nói:

- Ai, cùng lắm thì làm lại từ đầu, ngươi còn trẻ, sinh một đứa con gái xinh đẹp còn kịp, hơn nữa, cùng lắm con gái của ngươi tái giá đi.

Sắc mặt Đàm Bá Đào, Lưu Long biến thành màu xanh, cái miệng của con chó chết này quá tiện.

- Còn không thả người!

Lưu Khôi không nhịn được, nếu không phải Lưu Long còn trong tay Lăng Hàn, hắn đã sớm xuất thủ.

- Nếu không thả thì sao?

Đại Hắc Cẩu miệng tiện không quan tâm đối phương là ai.

Xoát, Lưu Khôi tấn công Đại Hắc Cẩu, hắn không dám động Lăng Hàn, bởi vì sợ ném chuột vỡ bình, nhưng Đại Hắc Cẩu không nắm con tin trong tay, hơn nữa, hắn cũng có thể bắt lấy Đại Hắc Cẩu, sau đó dùng con chó chết này trao đổi Lưu Long với Lăng Hàn.

Gừng càng già càng cay, hắn biết tuyệt đối không thể bị Lăng Hàn nắm mũi dắt đi.

- Dám xuất thủ với Cẩu gia, ngươi lấy dũng khí ở đâu ra thế?

Đại Hắc Cẩu hừ một tiếng, oanh, khí tức Cửu Đỉnh bộc phát.

Ba!

Thân thể Lưu Khôi chấn động, hắn cũng quỳ xuống đất.

Hắn chỉ là Địa Đỉnh, khoảng cách Cửu Đỉnh quá xa, chẳng những không chịu nổi một kích, thậm chí hắn còn không chịu nổi một đạo khí tức của Đại Hắc Cẩu.

Lần này, cho dù là Lưu Khôi, Lưu Long hay Đàm Bá Đào đều sợ hãi, không tốt, thực lực của con chó chết này quá mạnh, Kim Thai thành không có người nào ngang hàng với nó, nhất định phải cầu viện đế đô.

- Đến, Cẩu gia hỏi một câu, các ngươi trả lời một câu, nếu không đừng trách Cẩu gia không khách khí, cắt mệnh căn của các ngươi đút cho ngươi ăn!

Đại Hắc Cẩu hung tợn nói ra.

Ba người Lưu Khôi khuất phục hoàn toàn, đều chết lặng gật đầu.

Đại Hắc Cẩu hỏi những tin tức liên quan tới bí cảnh, ví dụ phân bố thế lực, cấp độ võ đạo, có bảo vật gì…

Ba người Lưu Khôi biết gì nói nấy.

Thổ dân không có đặt tên cho bí cảnh, địa bàn nhân loại chiếm cứ gọi là Liệt Phong quốc, khu vực yêu thú thống trị không có hình thành vương quốc thống nhất, mà là chia làm mười thế lực rải rác.

Nhưng mỗi yêu thú thống trị thế lực đều không kém Nhân tộc, cho nên, tình cảnh Nhân tộc không tốt đẹp lắm, chỉ có thể tự bảo vệ mình, căn bản không dám xông vào vào lãnh địa yêu thú.

Bởi vì yêu thú cường thế, cho nên yêu thú thường xuyên tấn công quốc gia Nhân tộc, ý đồ đánh hạ địa bàn Nhân tộc, từ đó biến Nhân tộc thành nô lệ và lương thực, qua nhiều năm như thế, Nhân tộc vẫn sừng sững không đổ, từ đó có thể thấy tính dai của Nhân tộc.

Ở chỗ này, người mạnh nhất chính là Chân Ngã cảnh, cho dù là Nhân tộc hoặc yêu thú, tất cả không vượt qua thành luỹ này.

Đại Hắc Cẩu truyền âm với Lăng Hàn:

- Tiểu Hàn tử, ngươi cảm thấy nơi này sẽ có Tổ Vương truyền thừa sao?

Lăng Hàn nhíu mày, mặc dù nơi này là tiểu thế giới nhưng cương vực rộng lớn, hắn không đủ thời gian tìm kiếm.

- Nếu như Thiên Vũ Tôn Giả thực sự lưu lại truyền thừa, vậy khẳng định sẽ có manh mối.

Hắn chậm rãi nói.

- Chúng ta đi đế đô?

Đại Hắc Cẩu hỏi.

- Đúng.

Lăng Hàn gật gật đầu.

- Đám người này làm sao?

- Tiểu nhân vật, không cần để ý tới.

- Được.

Đại Hắc Cẩu lấy đạo tệ của đám người này, đó là tiền tệ do kim loại hiếm chế tạo thành, rất khó giả tạo, bởi vì chi phí của hàng giả còn cao hơn hàng thật.

Ba người đạt được ba vạn đạo tệ, đầu to đến từ Lưu Khôi, hắn có năm sáu ngàn đạo tệ..

- Đi, Tiểu Hàn tử, Cẩu gia mang ngươi đi ăn no, uống say.

Đại Hắc Cẩu quơ quơ móng vuốt.

Lăng Hàn cười ha ha, hắn theo Đại Hắc Cẩu rời đi.

Bọn họ hiện tại đã hiểu rõ về Liệt Phong quốc, tự nhiên biết rõ đi đế đô như thế nào, trên đường có yêu thú hoành hành, chúng phát động công kích nhắm vào bọn họ, hoàn toàn không để mắt tới Đại Hắc Cẩu.

Không có biện pháp, một người một chó đi với nhau, đều không phải người mình, đã bị Nhân tộc xem là phản đồ, lại không được Yêu tộc tiếp nhận.

Còn tốt, bọn họ đủ mạnh, bỏ ra nửa ngày thời gian, bọn họ đã đi tới đế đô của Liệt Phong quốc.

Đại Hắc Cẩu lắc mình biến hoá, nó biến thành tráng hán, bởi vì nó không muốn gây thêm chuyện.

Hai người đi vào cửa thành, vừa định giao đạo tệ vào thành, một tia sáng màu bạc bắn vào người Đại Hắc Cẩu.

Lúc này Đại Hắc Cẩu lộ nguyên hình.

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc

Báo lỗi