Lăng Hàn bắt đầu hành trình cuối cùng. Hắn tiến vào vực sâu nguyên thủy, một ngựa đi đầu, sau lưng là đám người Nữ Hoàng, Đại Hắc Cẩu, Đinh Thụ, mỗi người đều là Chuẩn Đế, hơn nữa không thiếu chiến lực Đế cấp. Đội hình như vậy đã khó có thể miêu tả, có thể nói là xa hoa. Bọn họ một đường tiến lên, đương nhiên đi qua thành Chân Long. Nhưng mà, không có thần thú Đại Đế tọa trấn. Tất cả co đầu rút cổ ở nơi nào đó, cũng có khả năng không phục sinh.
Lăng Hàn cũng phớt lờ, hắn đã có tu vi cấp bốn đỉnh phong, Thần thú Đại Đế ở trước mặt hắn không nói giống sâu kiến, nhưng đã không còn là đối thủ của hắn. Mọi người rời đi, cũng không ẩn giấu tung tích, quang minh chính đại, rất thẳng thắn. Với thực lực trước mắt của Lăng Hàn, cho dù gặp được thiên địa phong bạo, hắn vẫn có thể ngạnh kháng, từ đó có thể giải thích hắn mạnh cỡ nào. Mười một năm sau, bọn họ đi tới bên cạnh biển tử vong. Vừa tới nơi này, Lăng Hàn sinh ra một tia cảm ngộ. Hắn nắm giữ quy tắc Tử Vong, mà biển tử vong đối ứng với yếu tố Tử Vong, tự nhiên sinh ra cộng minh với hắn, hắn có rất nhiều cảm xúc. Đương nhiên, muốn ở nơi này ngộ ra yếu tố Tử Vong là chuyện không thể nào, nếu không, lão Thần thú cần gì bỏ gần cầu xa? Lúc này, Lăng Hàn không dừng lại, hắn thu tất cả mọi người vào trong cơ thể mình, chỉ còn lưu lại ba người Đinh Thụ, Tỉnh Hạo Nhiên cùng Thủy Thanh Sưởng, bởi vì bọn họ đã có chiến lực Đế cấp.
Lăng Hàn đi tới Đế đảo. Sau khi bước lên cấp thứ tư, tốc độ của hắn tăng thêm vài phần nhưng đối mặt biển tử vong, Lăng Hàn cũng không dám không đặt trong lòng. Cho dù hắn nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh, nhưng biển tử vong có thể tiêu diệt sinh cơ, nếu bị oanh kích vài lần, hắn vẫn có thể bỏ mạng. Bởi vậy, bỏ ra thời gian bảy năm, rốt cuộc hắn đi tới Đế đảo. Sau khi lên đảo, Lăng Hàn thả tất cả mọi người ra ngoài, lúc này đầu người nhấp nhô. Tất cả mọi người cảm thấy mới mẻ, đây chính là Đế đảo, có thể nói là hạch tâm trong hạch tâm của vũ trụ. Lăng Hàn dẫn bọn họ đi tới động Sinh Mệnh, Chuẩn Đế đột phá Đại Đế, đây là nơi tốt nhất, sinh cơ bừng bừng, cho dù tổn thương nặng hơn nữa cũng có thể chữa trị. – Hầu ca, ngươi nên chuẩn bị tư tưởng. Lăng Hàn nói. Hầu ca mặt đen lại, hắn nghe nói lão tổ tông luôn bị thương, nói thế nào cũng không khác gì bị đánh chết.
Bọn họ vào sơn động, sau khi đi vào, quả nhiên, bên trong Sinh Mệnh trì có một người đang ngâm mình. – A, Đa Gia Phật! Lăng Hàn sững sờ, không nghĩ tới lần này nhìn thấy cũng không phải là Đấu Chiến Thánh Hoàng, mà là Đa Gia Phật. – Các ngươi đã tới! Đa Gia Phật gật đầu, trên mặt lộ ra thần sắc chấn kinh, bởi vì những người bên người Lăng Hàn đều là Chuẩn Đế. Trời ơi, lúc nào Chuẩn Đế biến không đáng giá như vậy? Nhưng mà, hắn lại vui mừng, những người này chính là sinh lực mới, chỉ cần đột phá Đế vị, đây là sinh lực cường đại. Đương nhiên, từ Chuẩn Đế đến Đại Đế quá khó khăn, cho dù ở nơi này có cơ hội vô tận, nhưng nơi này nhiều lắm chỉ có một nửa người, thậm chí càng ít hơn mới có thể đột phá Đại Đế/ Hắn chắc chắn sẽ không mở miệng đả kích, hắn cười với mọi người. – Đa Gia, ngươi xong chưa, giờ đến phiên ta đấy! Giọng nói của Đấu Chiến Thánh Phật vang lên, lão Thánh Hoàng chậm rãi đi vào trong động, trên người đầy tổn thương.
Quả nhiên, hắn đánh giá cao vị này. Lăng Hàn thở dài, vốn cho rằng lần bị thương này không có Đấu Chiến Thánh Hoàng, kết quả đối phương chỉ không ngâm mình trong Sinh Mệnh trì. – Cái ao này đủ cho hai người. Đa Gia Phật nói, vẻ mặt cứng đờ như gỗ. – Phi, ta nhìn ngươi không vừa mắt, không muốn ngâm chung với ngươi. Đấu Chiến Thánh Hoàng quả quyết cự tuyệt. – Lão tổ tông! Hầu ca kích động kêu lên. – A, ngươi chính là hôi cháu trai của ta? Đấu Chiến Thánh Hoàng nhìn về phía Hầu ca, hắn ngạc nhiên và mừng rỡ. Hầu ca lại mặt đen lần nữa, có ai nói với hậu đại của mình như thế không? Nhưng từ bối phận mà nói, hắn cũng không phải hôi cháu trai của đối phương hay sao?
– Ta... đúng. Hầu ca gật đầu, mặt xám như tro. Phốc, bên cạnh, Đại Hắc Cẩu cùng Tiểu Thanh Long bật cười. Hầu ca hiếm khi có vẻ mặt như vậy. – Ngươi cũng đừng nhịn, muốn cười thì cười đi. Hầu ca nói với Lăng Hàn, hắn nói chuyện có cảm giác bi thương như chết. Phốc! Lăng Hàn cười to đi ra ngoài, hắn thật sự khó nén cười. – Lũ tiểu gia hỏa, không cần lãng phí thời gian, nhanh tu hành đi, tranh thủ sớm ngày đột phá Đế cấp. Đấu Chiến Thánh Hoàng đi đến bên cạnh ao, hắn xách Đa Gia Phật ra. – Thời gian của ngươi đến, nên đến phiên ta. Đa Gia Phật im lặng, ở trước mặt Đấu Chiến Thánh Hoàng, hắn chỉ là hàng tiểu bối. Tính tình Đại Đế như vậy thật hiếm thấy, nhưng cũng bỏ đi cảm giác khoảng cách.
– Tất cả mọi người nắm chặt thời gian đi. Lăng Hàn cũng gật đầu, lão Thần thú thế không thể đỡ, không biết lúc nào có thể đào Tử Vong động để nhìn thấy yếu tố Tử Vong, cho nên, nếu có càng nhiều Đại Đế xuất hiện, sẽ có khả năng kiềm chế lão Thần thú càng lớn. Thành Đế, đây là hấp dẫn cực lớn với mọi người, mọi người đều chạy đi bế quan. Lăng Hàn cũng tu hành bên cạnh Sinh Mệnh trì, hắn đã đạt tới cấp thứ tư đỉnh phong, nhưng vẫn còn kém một ít mới có thể nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh, vẫn còn chưa đạt tới viên mãn. Sau mười mấy ngày, Đấu Chiến Thánh Hoàng cùng Đa Gia Phật cũng khôi phục thương thế. – Đi, chúng ta lại đi chiến đầu với lão Thần thú. Đấu Chiến Thánh Hoàng nâng Đế binh, hỏa nhãn kim tinh bắn ra hào quang. – Tốt! Lăng Hàn hào khí vượt mây.
Trước đó hắn bị lão Thần thú đánh một kích trọng thương, đó là động lực khích lệ hắn tiến tới, mà hắn cũng muốn biết, mình bây giờ kém lão Thần thú bao nhiêu. – Đúng rồi, những gia hỏa gọi là tuyệt địa chi chủ cũng tới. Đấu Chiến Thánh Hoàng lại bồi thêm một câu. Hả? Mặc dù Lăng Hàn sớm có sở liệu, nhưng vừa nghe cũng gật đầu. Đa Gia Phật nói tiếp: – Bọn họ vừa đến đã thành chuột chạy qua đường, bị chúng ta nhằm vào, nhưng lão đầu Thần thú xuất thủ bảo hộ những Đại Đế kia. Hiện tại, bọn họ cũng bị yếu tố Sinh Mệnh tẩm bổ, giành lấy tân sinh, có mấy người đã nắm giữ yếu tố Sinh Mệnh. Lão Thần thú xuất thủ, mặc dù có chút khiến người ngoài ý muốn nhưng lại hợp tình hợp lí. Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu. Mà những Đại Đế thượng cổ cũng không phụ uy danh của bọn họ, có mấy người đột phá và bước vào cấp thứ tư. Đại Đế xưa nay đều là mạnh nhất một thời đại, thật sự không thể xem thường.
Chỉ cần cho bọn họ một đường hi vọng, có thể sáng tạo ra khả năng vô tận. Chiến lực của Lăng Hàn mạnh như vậy, hơn xa cùng giai, đó là bởi vì hắn nắm giữ uy năng của bốn yếu tố, nhưng nếu như tất cả mọi người nắm giữ bốn yếu tố, có ai yếu hơn người khác? Hắn đặc thù, hắn tu hành mỗi cảnh giới đạt tới cực hạn, đây là ưu thế không đánh mất, đánh nhau cùng cấp, hắn sẽ càng mạnh. – Vậy lần này, cũng nên tiêu diệt bọn họ! Lăng Hàn nắm chặt nắm đấm. Ba người sóng vai mà đi, cũng nhanh chóng đi tới chiến trường. Lăng Hàn nhìn, quả nhiên nhìn thấy thân ảnh của tuyệt địa chi chủ.
Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.