THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Nhưng tiệc vui chóng tàn, sau khi tinh hoa của Bất Diệt Chân Dịch tan hết, thân thể của hắn lại bắt đầu phá hoại.

Vì sao vẫn chưa ngộ ra Kiếm Tâm?

Lăng Hàn chấn động mạnh một cái, hắn quá gấp! Võ đạo há là gấp có thể gấp ra? Dục tốc bất đạt, hắn lạc lối rồi. Điều này cũng chẳng trách, ở dưới khí tức của Phá Hư Cảnh áp bức, ai không gấp chứ?

Hắn thả lỏng tâm thái, không cố gắng theo đuổi Kiếm Tâm nữa, mà chỉ chăm chú đối kháng áp lực.

Đùng đùng đùng... trên thân hắn có lượng lớn vết thương, như bị chém ngàn đao, như ác ma đẫm máu.

Từng bước từng bước, dưới chân Lăng Hàn cực kỳ kiên định.

Huyết chảy, mồ hôi cũng chảy, nhưng ánh mắt của hắn sáng quắc, trong lòng phát lên một luồng ngạo khí, dù không tu thành Kiếm Tâm thì đã làm sao, hắn dựa vào bản thân cũng có thể đối kháng khí tức của Phá Hư Cảnh.

Cùng lắm vết thương đầy rẫy, nhưng bị thương đối với võ giả lại coi là gì?

Hắn nhanh chân đi tới, cách Chân Long huyết thạch càng ngày càng gần.

Rốt cục, hắn chạm được.

Lòng hắn vui sướng, mà ngay trong nháy mắt ấy, cảm giác cơ thể như đánh vỡ một loại gông xiềng nào đó, một cảm giác không cách nào hình dung xông lên đầu, trong đầu có vô số kiếm ý phun trào.

Kiếm Tâm!

Hắn sững sờ, sau đó mới phản ứng được.

Ở thời điểm bước ra bước cuối cùng, tâm linh của hắn hoàn thành một lần lột xác, một bước bước vào Kiếm Tâm.

Hắn hiểu ra, có chút đạo lý là không thể cố sức theo đuổi, đạo pháp tự nhiên, tự nhiên mới hợp đạo.

Trong lòng nghĩ, động tác của hắn cũng không chậm, đưa tay đặt lên Chân Long huyết thạch, tuy cái này lớn thái quá, nhưng sau khi tu thành Kiếm Tâm, thần hồn của hắn cũng thoát thai hoán cốt, trở nên cực kỳ cứng cỏi, như lưới cá mở ra, bao vây lấy Chân Long huyết thạch, thu lại, đã tiến vào trong Hắc Tháp.

Quyết định!

Hắn xoay người lại, rời khỏi nơi này.

Lúc này, hắn không còn cảm giác vất vả, Kiếm Tâm bảo vệ, thần hồn ổn định, dù khí tức của Phá Hư Cảnh cũng không quá tổn thương hắn, còn bị thương, này là bởi vì hắn chỉ vừa tu ra Kiếm Tâm, tiểu thành cũng không tính, huống chi là Kiếm Tâm Thông Minh.

Một lúc sau, hắn đi ra khu vực này, Kim Cương Thể phát huy, xương gãy trên người liền khép lại. Hắn lấy quần áo mới ra thay, cả người hoàn hảo như lúc ban đầu.

- Khà khà, giao Chân Long huyết thạch ra, có thể tha cho ngươi một mạng!

Nhưng vào lúc này, chỉ thấy sau mấy khối xích thạch đi ra năm tên nam nữ trẻ tuổi, đều dùng ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn hắn.

Ồ, lại không có phát hiện bọn họ!

Lăng Hàn sững sờ, không khỏi tỉnh lại, ở trên đường trở về hắn vẫn phỏng đoán diệu dụng của Kiếm Tâm, quên mất hoàn cảnh chung quanh. Mà nơi này xác thực hạn chế thần thức rất lớn, mới để hắn không phát hiện đối phương tồn tại.

Nếu như bọn họ là đội ngũ của Từ Tu Nhiên, lại đột nhiên ám sát, chỉ sợ hắn sẽ luống cuống tay chân.

Bất cẩn rồi, sau này bất luận lúc nào cũng phải duy trì lòng cảnh giác, bằng không chỉ cần ngươi một ngày không đạt đến cực hạn võ đạo, đều có khả năng vì một ít chi tiết nhỏ mà chết.

Thấy Lăng Hàn lại dám không để ý tới bọn họ, năm người này ai cũng giận dữ.

Một nam tử thân mang cẩm bào quát lên:

- Nhân tộc, ta đang nói chuyện với ngươi đấy!

Lăng Hàn thu hồi tâm tư, lạnh nhạt nói:

- Chân Long huyết thạch là ta đoạt được, dựa vào cái gì giao cho các ngươi? Nếu muốn, tự mình tìm đi, bây giờ tâm tình của ta thoải mái, các ngươi tốt nhất không nên phá hoại.

- Ha ha ha ha!

Người trẻ tuổi này cười to.

- Thực buồn cười, chỉ là một Nhân tộc cũng dám làm càn! Ngươi có biết chúng ta là ai không?

Lăng Hàn khẽ mỉm cười nói:

- Tự nhiên biết.

Năm người này không khỏi đắc ý, uy danh của bọn họ ngay cả một Nhân tộc cũng biết, đây là trâu bò cỡ nào, nhưng kế tiếp Lăng Hàn lại để da mặt của bọn họ co giật, lộ ra biểu tình tức giận.

Bởi vì Lăng Hàn chỉ vào bọn họ, từng cái nói:

- Ngươi là a miêu, ngươi là a cẩu, ngươi là a ngưu, ngươi là a trư, ngươi là a dương.

Người trẻ tuổi cẩm bào không nhịn được quát lên:

- Ta chính là Mặc Nguyên Minh, thiên tài của Mặc thị Vương tộc Tây Hải!

- Há, hóa ra ngươi gọi Mặc Nguyên Minh, ta biết rồi, a cẩu.

Lăng Hàn gật gù, có vẻ biết nghe lời phải.

Một nam tử quần áo tím hừ lạnh nói:

- Không nên phí lời, giết hắn, cướp đoạt Chân Long huyết thạch.

- Vâng, Chính Tín Vương huynh!

Bốn người khác đều nghiêm khắc tuân theo.

Tuy bọn họ đều là người tài ba trong thế hệ trẻ tuổi của Mặc gia, nhưng người nào cũng không thể so với Mặc Chính Tín, đây là thiên tài siêu cấp mấy ngàn năm, thậm chí hơn vạn năm mới có thể xuất hiện, tổ huyết tinh khiết, chính là một trong tam đại vương giả trẻ tuổi của Bắc Hải, có khả năng rất lớn ở trước năm mươi tuổi bước vào Phá Hư.

Bốn người Mặc Nguyên Minh đều xông tới, Mặc Chính Tín thì đứng chắp tay, xem thường ra tay.

Hải tộc kiêu ngạo, dưới cái nhìn của bọn họ, đối phó một Nhân tộc còn muốn bốn người liên thủ, cái này đã quá để mắt hắn. Dù sao, Lăng Hàn toát ra khí tức là Hóa Thần, mà trong bốn người lại có một người là Thiên Nhân Cảnh cấp thấp.

- Một cơ hội cuối cùng, giao ra Chân Long huyết thạch, bằng không... chết!

- Chẳng muốn phí lời với các ngươi!

Nhưng Lăng Hàn lại ra tay trước tiên, tay phải kết ấn đập tới bốn người, nhất thời kim quang bắn ra bốn phía, đây chính là thần thông Phúc Địa Ấn!

Lúc nào con bọ chét kia cũng có thể trở về, hắn không muốn dừng lại ở chỗ này a.

Hắn tu ra Kiếm Tâm, có thể đối kháng lực áp bách của Phá Hư Cảnh, nhưng không có nghĩa là hắn có thể ngang hàng Phá Hư Cảnh. Đặc biệt là nhân vật như Khiêu Tảo Vương, ngay cả đám người Thái Âm Vương thấy cũng đau đầu.

- Lớn mật!

Bọn người Mặc Nguyên Minh hừ lạnh, chỉ là một Nhân tộc Hoá Thần Cảnh lại còn dám cướp công?

Bọn họ huy động binh khí, phách, chém, đập, đâm về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn không khỏi ngứa ngáy, diệu dụng của Kiếm Tâm chính là có thể khống chế binh khí trong thiên hạ, vì lẽ đó người xưng Kiếm Vương, Đao Vương, Quyền Vương, không ai không nắm giữ võ đạo chi tâm, như ngồi ở trên vương tọa, có thể hiệu lệnh thiên hạ.

Hắn vươn tay trái ra, nhẹ nhàng vồ một cái, nhất thời, binh khí trong tay bốn người Mặc Nguyên Minh đều phát ra tiếng kêu, nhẹ nhàng run rẩy, thật giống như muốn thoát ly khống chế, bay về phía Lăng Hàn.

Bốn người Mặc Nguyên Minh đều kinh hãi, đây là tình huống thế nào? Bọn họ liên tiếp lui về phía sau, cầm lấy binh khí trong tay thật chặt, chỉ lo thật bay mất.

---------------

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc

Báo lỗi