THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

- Được rồi được rồi, vẫn để trẫm đến đi.

Mã Đa Bảo khiêng cái bụng lớn đi ra, cười nói.

- Trận pháp này không phá cũng được, ngược lại chúng ta chỉ là muốn thông qua mà thôi, mở ra một lỗ hổng là được.

- Cái này không phải chui vào sao? Bệ hạ, theo đuổi của ngài quá thấp!

Thái Âm Vương Lập phản đối nói.

- Phải, lão đại không đủ khí phách a!

- Vẫn là đánh nổ đi!

Bảy Vương khác cũng phụ họa nói.

Mã Đa Bảo cười ha ha, một bộ hoà thuận thì phát tài, mắt nhỏ híp thành một cái khe nói:

- Các vị ái khanh, có gì bất mãn với trẫm sao?

- Không có! Không có!

Bát Vương cùng nhau lắc đầu, chỉnh tề như một.

Đùa giỡn, vị lão đại này bình thường rất dễ nói chuyện, nhưng một khi chăm chú là thần cản giết thần, phật chặn giết phật. Lúc trước bọn họ cái nào không phải hạng người kiêu căng khó thuần, còn không phải từng cái từng cái bị Mã Đa Bảo đánh phục sao?

- Không có là tốt rồi!

Mã Đa Bảo cười híp mắt nói, tùy ý vung mấy chỉ, xoảng, hộ sơn đại trận lập tức hiện ra một lỗ hổng. Lồng ánh sáng bị cắt ra một cái miệng lớn, đủ để đại quân tiến vào.

Thật mạnh!

Trong lòng Lăng Hàn âm thầm líu lưỡi, trước đó Kim Hồn Vương là muốn phá trận, mà Mã Đa Bảo chỉ mở đường nối, độ khó không thể giống nhau, nhưng tùy ý vạch một cái thì có lực phá hoại như vậy, Mã Đa Bảo có thể trở thành lão đại của Bát Vương quả nhiên là có đạo lý.

Hắn ngẩng đầu nhìn, Thiên Kiếm Tông đã gần trong gang tấc.

Lần trước tới Thiên Kiếm Tông là lúc nào?

Lăng Hàn không khỏi lộ ra vẻ hoảng hốt, phảng phất về tới vạn năm trước, hắn được Kiếm Đế mời, tới nơi này luyện đan, chính là ở chỗ này lừa gạt được Huyền Nguyên Tam Thức.

Vạn năm trôi qua, ở đây phảng phất không có một chút xíu biến hóa, dường như mới hôm qua.

- Ô!

Tiếng kèn vang lên, chỉ thấy vô số người từ trong mỗi địa phương bay ra. Hộ sơn đại trận bị phá, tự nhiên toàn tông tổng động viên.

Khí tức của cường giả liên tục không ngừng, đáng sợ đến kinh người.

Nếu những người này liên thủ oanh kích, Hằng Thiên Đại Lục có thể trong nháy mắt tan vỡ hay không? Bất quá, có Thiên Đạo Chi Nhãn tồn tại cũng không đến mức như vậy, nhất định sẽ xuất hiện can thiệp, duy trì một giới ổn định.

Đối với Thiên Đạo Chi Nhãn mà nói, chỉ cần trật tự một giới không bị phá hư, vậy quản ngươi giết bao nhiêu người, nó căn bản sẽ không để ý tới.

Thanh Phượng Thần Hậu, Yêu Xà Vương đều ở đây, đếm một chút, số lượng Phá Hư Cảnh lại lấy trăm tính, có thể thấy được năm đại tông chắc là nội tình ra hết, muốn ở chỗ này quyết nhất tử chiến với Tử Nguyệt Hoàng Triều.

Sau trận chiến này, thiên hạ bình định?

Lăng Hàn dâng lên một loại cảm giác không thể tin tưởng, cái này cũng quá dễ dàng ah?

Suy nghĩ một chút, Tử Nguyệt Hoàng Triều quả thực nắm giữ lực lượng tính áp đảo, dù cho Mã Đa Bảo không xuất thủ, Bát Vương cũng đã đánh cho ngũ tông bán sống bán chết, cuối cùng chỉ có thể khốn thủ tổ địa.

Hiện tại phát sinh đại quyết chiến tựa hồ cũng hợp tình hợp lý.

- Quý khách đường xa mà đến, không có nghênh đón từ xa, thứ tội thứ tội!

Một lão giả vẻ mặt hòa khí đi ra, dáng người thon dài, râu tóc bạc trắng, bận áo tang bằng vải thô, tràn đầy tiên phong đạo cốt.

Hắn vừa đi ra, ngay cả Kiếm Vương, Thanh Phượng Thần Hậu cũng không hẹn mà cùng lui về phía sau một bước, tôn lên vị trí của hắn.

Bây giờ có thể ngang hàng lão giả này, chỉ có bốn lão giả tóc bạc phiêu phiêu khác, bốn nam một nữ. Bọn họ tuyệt đối là đồ cổ, có thể rõ ràng nhìn thấy khí huyết đều suy bại.

Rất kỳ quái, ngũ tông rõ ràng đều có Thời Gian Nguyên Dịch, có thể phong ấn sinh mệnh trôi qua, đợi thanh toán qua đi, tiến nhập Thần giới lại tiến hành đột phá, như vậy sau khi trở thành Thần Linh, thọ nguyên sẽ tăng lên kinh khủng.

- Ha hả, đây là vì ứng phó đại địch như chúng ta sao?

Nghĩa Sơn Vương cười lạnh nói.

- Ở phiến Thiên Địa này không thể đột phá Thần Linh, như vậy hao thời gian càng lâu, lại càng có khả năng ở Phá Hư Cảnh đi càng xa, đề thăng chiến lực tới 15 tinh, 16 tinh thậm chí càng cao.

Hỏa Diễm Vương nói tiếp.

- Bất quá, 14 tinh chính là một cửa ải, tiếp tới mỗi một tinh đều khó như lên trời!

- Dù Phá Hư Cảnh cũng chỉ có hơn nghìn năm thọ nguyên, nghiên cứu cả đời thì như thế nào, thiên tư bày ở đàng kia, nếu ở thời kì tráng niên chỉ có thể đạt đến 12 tinh, vậy cho dù đến chết già cũng tối đa 14 tinh.

Bát Vương một người một câu, không thèm để ý chút nào, coi năm lão giả kia như không có gì.

- Ha hả, nghe tiếng Bát Vương hào khí cái thế, thần công vô địch đã lâu, hôm nay rốt cuộc nhìn thấy!

Hắn lại không tức giận, cười cười nói.

- Không bằng chúng ta đánh cuộc!

- Một đám bại tướng dưới tay, có tư cách gì đánh cược?

Bát Vương đều cười nhạt.

- Không dám sao?

Lão giả khích tướng.

Tuy Bát Vương hào khí can vân, nhưng tuyệt không phải loại hành sự lỗ mãng, nên không có ai tiếp lời.

Lần này là tới bình định ngũ tông, đánh cược cọng lông!

Mã Đa Bảo cũng cười nói:

- Đánh cược cái gì?

- Chúng ta làm võ giả, đánh cuộc đương nhiên là thực lực.

Lão giả kia cười nói.

- Hai bên chúng ta, mỗi phương ra 9 người, một đấu một, bên thắng 5 trận, sẽ thắng trận cá cược này!

Bát Vương đều sửng sốt, đánh 9 trận? Ngươi xác định? Lẽ nào ngươi biết Bát Vương bọn họ thêm Mã Đa Bảo vừa lúc là 9 người sao, cũng vừa lúc là chiến lực mạnh nhất của Tử Nguyệt Hoàng Triều.

Một đấu một như vậy, có thể nói là thế mạnh của Tử Nguyệt Hoàng Triều.

Cầm chỗ yếu của mình đi đánh sở trường của người khác, ngu xuẩn như thế? Nhưng ngũ tông có nhiều lão hồ ly như vậy, sao có thể mỗi người đều ngu ngốc?

Mã Đa Bảo tiếp tục hỏi:

- Thắng thì sao, thua thì sao?

Đây mới là then chốt, bằng không thua cũng không đến nơi đến chốn, vậy đánh cược làm gì.

Lão giả kia nói:

- Nếu chúng ta thua, thì quy thuận Tử Nguyệt Hoàng Triều, tùy các vị xử trí!

Vừa nói như vậy, ngay cả Bát Vương cũng động dung.

Đối phương thần kinh sao? Não tàn? Bị lừa đá?

Mã Đa Bảo mỉm cười, tựa hồ không thèm để ý nói:

- Vậy nếu chúng ta thua?

- Trong trăm năm, không được động can qua nữa!

Lão giả kia dựng thẳng lên một ngón tay.

Điều kiện đánh cuộc có thể nói rất không công bình, ngũ tông thua là sinh tử tuỳ ý xử trí, nhưng Tử Nguyệt Hoàng Triều thua chỉ không được khởi binh trong vòng trăm năm mà thôi. Đối với người thường mà nói, trăm năm chính là cả đời, nhưng đối với Phá Hư Cảnh, trăm năm chỉ bằng 10 năm của thường nhân mà thôi.

---------------

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc

Báo lỗi