THẦN KHỐNG THIÊN HẠ

- Mấy người chúng ta kết minh có được không? Do Thiên Diện huynh đứng đầu, như thế phần thắng càng lớn thêm vài phần

Độc Hạt Tử nhìn thoáng qua Lăng Tiếu thăm dò hỏi.

- Đúng vậy, có Thiên Diện huynh dẫn đầu chúng ta cho dù người Thần Đạo Minh gặp phải chúng ta cũng phải nhượng bộ lui binh.

Cuồng Đạo Nhân lập tức đồng ý nói.

- Ô hắc ha ha, chúng ta không có ý kiến.

Quỷ Bà và Yêu Công liếc nhau một cái cùng kêu lên đáp.

Lăng Tiếu lại uống một hớp rượu nhỏ nói:

- Ta tại sao phải đi cùng các ngươi? Các ngươi đánh chủ ý gì ta lại không biết sao?

- Thiên Diện huynh không thể nói thế được, hôm nay rất nhiều thế lực tề tụ, bọn hắn tự cho mình là chính đạo muốn giệt trừ chúng ta, nếu như chúng ta không đoàn kết, chỉ sợ sẽ bị bọn hắn đánh bại từng người một, hôm nay chúng ta đều tin phục Thiên Diện huynh, cho nên mới đề xuất ngươi tạm thời dẫn đầu chúng ta tiến đếm Cổ Thành, nói không chừng đến lúc đó Thiên Diện huynh cũng có chỗ cần chúng ta cống hiến sức lực cũng nên.

Độc Hạt Tử nói.

- Ngoại trừ Thiên Diện huynh, bổn đạo gia ta ai cũng không phục.

Cuồng Đạo Nhân ở bên cạnh đáp.

Quỷ Bà Yêu Công cũng đồng thời gật đầu tỏ vẻ như thế.

- Đã như vậy, vậy ta cố mà cùng đường với các ngươi vậy, bất quá trên đường nhất định phải nghe ta chỉ huy, ai dám một mình làm việc, hắc hắc, đừng trách ta tâm ngoan thủ lạt.

Lăng Tiếu liếm đầu lưỡi một cái lộ ra vẻ hung hãn nói.

Bốn người cùng lạnh run, đồng thời gật đầu đáp.

Bọn hắn không phải sợ Lăng Tiếu sẽ làm gì bọn họ, mà là sợ đầu Giao Long như đã ngủ kia ah.

- Không biết mấy tên Thần Đạo Minh kia sẽ xuất phát chỗ nào?

Lăng Tiểu hỏi.

- Ở cửa Đông năm dặm.

Hộc Hạt Tử đáp.

- Tốt, vậy năm ngày sau chúng ta cùng xuất phát.

Lăng Tiếu đáp, tiếp theo còn nói:

- Nhớ kỹ, hiện giờ tên của ta gọi là Lăng Tiếu, đừng nhớ lầm.

Dứt lời, đi qua vác Thải Tiên Tử lên trên vai rời đi.

Cuồng Đạo Nhân lộ ra vẻ tiếc nuối, tuy nhiên lại không dám ngăn cản, ký ức vừa rồi vẫn còn mới mẻ.

- Thiên Diện Thư Sinh này dường như thay đổi rất nhiều.

Độc Hạt Tử nghi ngờ nói.

- Mặc kệ nó, chờ đến Cổ Thành, để hắn thay chúng ta tìm đỉnh rồi nói sau.

Cuồng Đạo Nhân khó chịu nói một tiếng, bóng người lóe lên rất nhanh liền rời đi.

- Tiên bà tiên công ta cũng đi đây, năm ngày sau gặp lại.

Độc Hạt Tử chắp tay với Quỷ Bà Yêu Công, bước bộ pháp kỳ dị, vài bước liền không thấy đâu nữa.

...

Lăng Tiếu khiêng thân thể mềm mại kia cực kỳ nhanh chóng quay lại khách sạn.

Gian phòng của hắn vẫn đang bị Huyền Diệu chiếm lấy, chỉ có thể mướn một gian phòng khác.

Hắn đặt Thải Tiên Tử xuống một cái giường lớn hương nhuyễn cười nói:

- Tiên Tử chúng ta lại gặp mặt, không nghĩ tới chúng ta lại hữu duyên vậy ah!

Thải Tiên Tử hiện giờ mặc dù có vài phần suy sụp, nhưng lại khiến nàng tăng thêm vài phầ động lòng người, khiến Lăng Tiếu phải chép miệng liên tục.

Hắn không khỏi nghĩ tới một trảo ở Nam Thiên thành, cảm xúc kia dường như cực kỳ không tệ.

- Có bản lĩnh sẽ giết ta đi, bằng không ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Thải Tiên Tử bi phẫn nói, nàng đầy vẻ không cam lòng.

Cùng lúc đó, hai mắt nàng dần trở nên mê lọan, hô hấp cũng trở nên dồn dập hơn nhiều, hai tay mất tự nhiên lục lọi quần áo của mình.

Nàng lúc ở Nam Thiên Thành thì linh hồn đã bị thương, vốn định dùng dưỡng thần thảođể tu bổ linh hồn, không ngờ lại bị Lăng Tiếu cắt ngang, khiến nàng không cách nào khôi phục thương thế, về sau muốn cường đoạt dưỡng thần thảo, đáng tiếc không phải đối thủ của Lăng Tiếu, chỉ có thể rút lui thay cách chữa thương.

Về sau, nàng đến linh thảo đường và một ít giơi giao dịch linh thảo để tìm một ít linh thảo đê giai chữa trị linh hồn để tạm hoãn thương thế.

Đáng tiếc, làm thế chỉ trị được ngọn không trị gốc, sớm muộn sẽ ảnh hưởng đến cảnh giới tu vị của nàng.

Nàng quyết định tiến vào Man Hoang Vực thử thời vận, xem có thể tìm được linh thảo chữa trị linh hồn cao giai không, tuy nhiên lại gặp phải Cuồng Đạo Nhân, bị hắn bắt lấy.

Cũng may Cuồng Đạo Nhân cũng không lập tức làm nhục nàng, mà muốn bức bách nàng cam tâm tình nguyện làm đạo lữ hắn, chung tu thuật song tu.

Mấy ngày nay, Cuồng Đạo Nhân chạy tới Thần Đạo Thành, trên đường đi sớm đã cưỡng ép khắc pháp môn song tu vào đầu nàng.

Cuồng Đạo Nhân cũng không còn nhẫn nại đợi nàng thuận theo nữa, vì vậy trước đây đã cho nàng ăn một loại linh thảo tên là "Tình kết hoa" .

Đây là một loại ngũ giai cao giai linh thảo hiếm thấy, có thể dần thay đổi bất cứ nữ nhân nào, khiến nữ nhân cuối cùng trở nên ý loạn tình mê, biến thành dâm phụ

Mới đầu tốc độ thôi tình của tình kết hoa cũng không nhanh, phải đợi nửa ngày trời sau mới dần trở nên mãnh liệt.

Tình kết hoa ngoại trừ công hiệu kia, nữ nhân phục dụng sau khi thất thân kết hợp với nam nhân, sẽ có tình căn thâm chủng với nam nhân kia, không kìm lòng được mà ưa thích hắn.

Cuồng Đạo Nhân chính là muốn mượn đó để kết hợp với Thải Tiên Tử, ngày sau cùng nàng cùng tu thuật song tu.

Lăng Tiếu đương nhiên không biết những việc này, hắn thấy Thải Tiên Tử rõ ràng đang tự cơi xiêm y, da thịt trơn bóng dưới tơ lụa cũng dần hiện rõ.

-Đừng... Đừng hấp dẫn bản thiếu gia vậy nữa... Bản thiếu gia thật sự rất thuần khiết.

Lăng Tiếu hai tay che mặt nói. Hắn cho rằng Thải Tiên Tử đang hấp dẫn hắn, từ đó thi triển quỷ ý nào đó để thoát thân.

Lăng Tiếu và Thải Tiên Tử cũng không phải có thâm cừu đại hận gì, hắn ôm nàng về chỉ là xúc động nhất thời, hắn cũng không muốn để Tiên Tử này ở với lão đạo mập mạp kia.

Đạo cô này thật sự đẹp được không gì sánh được, vị nữ nhân thành thục kia khiến Lăng Tiếu mê muội, hắn mang nàng trở về là muốn phục tùng nàng làm thiếp thân nha hoàn cho mình, chứ không lúc ở bên ngoài không có nữ nhân ên người, loại tịch mịch này thật sự không dễ chịu.

Không thể phủ nhận hoa tâm của Lăng Tiếu, nhưng cũng không phải nữ nhân nào cũng khiến hắn động tâm, mà hắn đối với Thải Tiên Tử cũng không phải động chân tình, mà chỉ là dục vọng chiếm hữu mãnh liệt thôi.

Nếu như người ta chết sống không chịu, nói không chừng hắn thật sự sẽ thả nàng đi.

Bất quá, loại tỷ lệ này dường như tương đối nhỏ bé.

- Ôi... Nóng... Nóng quá... Tình độc trong cơ thể Thải Tiên Tử đã bắt đầu phát tác, toàn thân đều cảm thấy du hỏa khó nhịn, hai tay không tự giác kéo y phục mình ra.

Trong chốc lát, hai vai tuyết trắng của nàng lộ ra ngoại, nội y trong cơ thể đều lộ ra, thánh phong cao ngất hiện lên hai điểm đỏ khiến người nhiệt huyết sôi trào.

Lăng Tiếu khẻ nhếch ngón tay một chút, nhìn qua vưu vật nửa thân trần, hai mắt như muốn lồi ra, hầu kết càng không ngừng nhấp nhô.

Trước đó vài ngày hắn ở Thiết Lặc bộ lạc đần độn, u mê mà "thất thân" trong tay hai nữ tử Man tộc, lúc ấy hắn đã say, căn bản nhận thức không được cá nước thân mật nam nữ hoan ái gì cả.

Hiện giờ, bản thân dưới trạng thái thập phần thanh tỉnh, lại có vưu vật như thế ở trước mắt, hắn không động tâm thì cũng không phải nam nhân rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi