THẦN KHỐNG THIÊN HẠ

Nghe Ma Đế giải thích, Lăng Tiếu chợt hiểu ra.

Sau một khắc, hắn lại thấy lão ẩu kia động thủ.

Mục tiêu lần này của nàng là người dẫn đầu của Ma Ảnh môn.

Ở trong cái thế giới mù mịt cùng không biết này, người dẫn đầu của Ma Ảnh môn cũng giống như là Đan Trần Đạo, căn bản không thể làm ra phản kháng gì liền thân vẫn rồi.

Kế tiếp, lại đến Phó minh chủ kia của Thần Đạo Minh.

Từng cái cường giả liên tiếp chết đi, để cho Lăng Tiếu kinh xuất ra một thân mồ hôi lạnh, cứ theo đà này chỉ sợ hắn cũng không có cơ hội còn mạng.

Đúng lúc này, đến phiên Nam Cung Liệt đã bôi qua Phá Huyễn dược thủy.

Hắn có thể trông thấy chỗ ở của lão ẩu rõ ràng, cầm trong tay Phương Thiên Hỏa, hỏa thế cường đại hướng lão ẩu kia oanh kích mà đi.

Hỏa thế ngất trời, hỏa điểu tê minh!

Song ở trong phương đại thế giới này của nhân gia, phảng phất chỉ là công dã tràng.

Lão ẩu kia vung tay lên, liệt hỏa kia lập tức bị che lại, trở nên ảm đạm vô quang, bàn tay trắng nõn lại một chiêu, thân thể của Nam Cung Liệt không tự chủ hướng về phía trước bay đi.

Đang ở lúc Lăng Tiếu muốn ra tay, một ngọn Cổ Đăng hướng lão ẩu kia đập tới.

Bấc đèn bất diệt lóe lên, từng trận hấp lực cường đại để cho lão ẩu kia dừng lại động tác.

Thất giai Tụ Hồn Đăng, lại là môn đồ của Ma Ảnh môn kia xuất thủ.

Hắn mắc dù không nhìn thấy phương thế giới này, nhưng mà Tụ Hồn Đăng lại có thể dẫn dắt cho hắn biết chỗ của cường hồn.

Cho nên, hắn nhất định phải xuất thủ đem oan hồn kia hấp thu, bằng không hắn cũng chỉ có một con đường chết.

Lão ẩu nhìn đến Tụ Hồn Đăng kia, thần sắc trở nên có chút ngưng trọng, thân ảnh của nàng dần dần trở nên có chút hư vô.

Lăng Tiếu thầm hô:

- Tụ Hồn Đăng này thật là linh khí đáng sợ!

Song, đang ở lúc Lăng Tiếu cho là lão ẩu kia sẽ bị Tụ Hồn Đăng thu lại, lão ẩu đơn cước đem tiểu đỉnh kai đá lên.

Tiểu đỉnh giống như một khối đá tảng bay ra ngoiaf, hưng hăng đụng vào trên Tụ Hồn Đăng kia.

Đinh đương!

Tụ Hồn Đăng bị nện bay ra ngoài, thân thể lão ảu lại lần nữa ngưng thực lên.

Lão ẩu hướng về phía môn đồ kia của Ma Ảnh môn lộ ra sát cơ nồng đậm, hắc mạc không gió mà bay, một cái hắc chưởng cường hãn đem môn đồ kia của Ma Ảnh môn bắt đến.

Sưu!

Lão ẩu há miệng, lại trực tiếp đem linh hồn của môn đồ Ma Ảnh môn kia mạnh mẽ hút ra ngoài.

Sau khi nuốt vào linh hồn này, lão ẩu đem thân thể kia tùy ý ném ra ngoài.

Thanh âm của Ma Đế vang lên trong thức hải Lăng Tiếu:

- Thiếu gia, nhanh dùng thiên hỏa đối phó nàng, bằng không chúng ta đều phải chết!

Lăng Tiếu bỗng nhiên tỉnh ngộ, địa hỏa của Đan Trần Đạo không đối phó được lão ẩu, nhưng mà thiên hỏa của hắn hẳn là có thể a!

Nghĩ tới đây, song chưởng của Lăng Tiếu đánh ra vô số hỏa ảnh oanh hướng lão ẩu kia.

Hỏa ảnh tuy nhỏ nhưng mà hỏa thế lại cực kỳ mạnh, hắc mạc ở chung quanh cũng bị đốt đến tan rã rất nhiều.

Lão ẩu chú ý đến Lăng Tiếu tồn tại, trong mắt bắn ra hung mang âm sâu, song thủ khẽ vẫy, vô số hắc mạc hướng Lăng Tiếu oanh áp mà đến.

Lăng Tiếu căn bản không chỗ có thể trốn, thân thể bị phách đến khớp xương đứt đoạn, lam sắc Giao Long cũng phát ra tiếng trường khiếu liên tục, nó cũng bị phách đến đau đớn không dứt, nếu không phải thân thể của nó mạnh mẽ, chỉ sơn cũng đều bị phách chết rồi.

Lăng Tiếu chỉ cảm thấy cả người đều mệt rã rời, thất khổng cũng chảy ra máu tươi, tạng phủ trong cơ thể đều lệch vị trí.

Hắn hét lớn một tiếng, Cổ Hoàng thần công cấp tốc vận chuyển, thân mang vàng óng ánh tản mát ra quang mang nồng đạm.

Nam Cung Liệt đã thấy Lăng Tiếu bị trọng thương, hắn nhân cơ hội xuất thủ, Phương Thiên Hỏa hóa xuất ra một đạo cự ảnh hướng lão ẩu nện xuống.

Lão ẩu tựa hồ mất đi tính nhẫn nại, trực tiếp từ tại chỗ bắn ra, trong miệng phát ra trận trận tiếng kêu bi ai thê lương, lão chưởng khô khốc đem Phương Thiên Hỏa kia đánh bay ra ngoài.

Nam Cung Liệt hỏa hổ chấn phá, thân thể cuống quít rút lui.

Lão ẩu kia hung mang đại lộ, hắc mạc đại thủ tái khởi, Nam Cung Liệt bị bắt trụ thân thể, vận hạn sợ rằng khó chạy thoát.

Đúng lúc này một cỗ tinh thần lực vô hình vô ảnh hóa ra vô số đao quang kiếm ảnh hướng lão aair kia giảo sát mà đi.

Thân thể của lão ẩu trong nháy mắt bị cắt phân tán ra.

Tuy nói lão ẩu ngưng hình so với bất kỳ oan hồn nào đều chân thật hơn, nhưng nàng vẫn là oan hồn, đồng dạng bị tinh thần công kích khắc chế.

Hắc mạc kia dần dần biến mất, mấy người may mắn còn sống sót cuối cùng thấy rõ mình đang ở chỗ nào.

- Mới vừa rồi là chuyện gì xảy ra, thật giống như vào trong thế giới hắc ám.

- Mau... Mau nhìn đây không phải là Đan đại sư sao? Hắn.... Hắn như thế nào lại chết rồi.

- Không chỉ là hắn, còn có người dẫn đầu của Ma Ảnh môn, Phó minh chủ của Thần Đạo Minh, bọn họ... Bọn họ toàn bộ đã chết.

...

Mấy người may mắn còn sống sót thần sắc trở nên vô cùng trắng bệch, bọn họ cũng không rõ những cao thủ đứng đầu này tại sao vô duyên vô cớ lại chết rồi?

Ngay tại khi bọn họ đang kinh hãi hết sức, Lăng Tiếu hướng về phía Ma Đế kinh hô:

- Ngươi nhanh đi đoạt lấy cỗ thân thể kia, mới vừa chết đi, hẳn là còn có thể sống lại được.

Lăng Tiếu chỉ chính là cái thi thể của môn đồ Ma Ảnh môn.

Đây đã từng là tù đồ của Tử Thiên tông, lại ở trong hai năm ngắn ngủi trở thành cao cấp Vương giai, điều này khiến cho hắn cảm thấy bất khả tư nghị.

Bất quá hắn không phải là quan tâm cái này, mà là để ý đến sinh tồn của Ma Đế cùng Tụ Hồn Đăng.

Ma Đế là võ giả Ám thuộc tính, hắn cần đoạt lấy một cái thân thể võ giả phù hợp với thuộc tính của chính mình mới có thể phát huy ra thực lực của hắn, đồng thời cũng là chuẩn bị vì ngày sau khôi phục đến trạng thái cường thịnh nhất.

Mặt khác, Tụ Hồn Đăng kia chỉ là bị đánh bay mà thôi, còn không có bị phá hủy.

Hắn muốn Ma Đế khống chế Tụ Hồn Đăng kia cùng hắn đem lão ẩu kia tịch thu.

Lúc này, oan hồn lão ẩu kia bị Lăng Tiếu oanh tán lại một lần nữa trọng tổ lên, chỉ bất quá độ ngưng thực của thân thể lại không hoàn thiện như mới vừa rồi.

Lăng Tiếu lần nữa đánh ra tinh thần lực công kích.

Đáng tiếc lão ẩu kia tựa hồ có thể cảm ứng được công kích vô hình của Lăng Tiếu, hóa ra tốc độ giống như là u linh lách mình tránh ra, đồng thời hướng Lăng Tiếu đánh tới.

May là Lăng Tiếu sớm đã ngưng tụ thành thiên hỏa hộ thân, lão ẩu kia mới vừa đến gần liền bị hỏa diễm cưỡng bức dừng lại.

Lão ẩu kia không cam lòng, một cái hắc chưởng hung hăng vỗ xuống.

Hắc chưởng đem Lăng Tiếu đánh bay ra thật xa, trực tiếp phá vỡ quỳnh lâu, rơi ra ngoài quảng trường.

Lão ẩu không có lập tức đuổi theo ra, nàng đem mục tiêu chuyển dời lên người còn đang may mắn sống sót, trong nháy mắt liền giết mấy người, cắn nuốt linh hồn của bọn hắn, thân thể một lần nữa lại trở nên hoàn mỹ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi