THẦN KHỐNG THIÊN HẠ

Bọn họ đi hay không di trở thành bước ngoặt mấu chốt của tràng chiến đấu này!

Diệp Thủy Thanh song quyền nắm lại chặt chẽ, đôi môi cũng cắn ra vết máu, mỹ mâu của nàng không nháy mắt nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, trong lòng hối hận tới cực điểm.

Lúc này Diệp Vân Phong bị áp tải mở miệng kêu lên:

- Đại ca ngươi đi nhanh đi, đây là chuyện nhà của tiểu đệ, tuyệt đối không thể liên lụy đến ngươi.

Lăng Tiếu nhìn thoáng qua Diệp Vân Phong, không nghĩ tới tên này lại còn có chút nghĩa khí.

- Các ngươi còn không đi, còn muốn ở lại chỗ này xem cuộc vui sao?

Trương Cơ vô cùng khó chịu nhìn chằm chằm vào đám người Lăng Tiếu quát lên.

Hắn thật sự nghĩ mãi mà không rõ sư phụ hắn tại sao muốn đem những người này bỏ qua, bên phía bọn họ có tứ đại Thiên Tôn a, chẳng lẽ còn sợ bọn họ hay sao?

- Ngươi đã muốn chúng ta đi như vậy, vậy chúng ta thật đúng là không đi, mau đem tiểu đệ của ta và những người khác thả ra đi.

Lăng Tiếu mang theo cười nhạt nói.

Trương Cơ sửng sốt, tiếp theo chỉ vào Lăng Tiếu quát to:

- Ngươi đừng không biết điều, sư phụ của ta đã khoan dung đại lượng, nếu là tiếp tục không đi thì đừng trách chúng ta không khách khí.

Hiện tại hắn nhưng là một chút cũng không sợ bị người khác khi dễ rồi, bên cạnh hắn thì có hai vị tổ tông của Trương gia bọn hắn, lại còn có sư phụ cùng sư bá của hắn, bốn người đều có thực lực Thiên Tôn, còn sợ một tên Thiên Tôn của đối phương hay sao?

Lăng Tiếu không để ý đến Trương Cơ, ở trong mắt hắn Trương Cơ chẳng qua là một thằng hề nhảy nhót mà thôi.

Lăng Tiếu nhìn đám người Kim Vạn tứ đại Thiên Tôn nói:

- Mấy vị đại nhân, có thể hay không cho kẻ hèn một cái mặt mũi, đem người của Diệp gia toàn bộ thả ra, chuyện này cứ như vậy quên đi thì như thế nào?

Kim Vạn, Đàm Quang, Trương Đại Đồng cùng Trương Bất Đồng bốn người đều là sững sờ nhìn Lăng Tiếu.

Tiếp theo mấy người ha ha phá lên cười, phảng phất đây là bọn họ nghe được chuyện cười lớn nhất.

Kim Vạn nhíu một chút chân mình trầm giọng nói:

- Thật muốn xông vào vũng nước đục này?

- Không muốn vào!

Lăng Tiếu lắc đầu nói.

- Vậy các ngươi còn không đi?

Kim Vạn tức giận nói.

- Ta cũng muốn đi a, nhưng mà các ngươi nhất định phải bỏ qua cho Diệp gia cùng tiểu đệ của ta, ta mới có thể đi a!

Lăng Tiếu nói.

- Vậy ngươi còn nói không muốn xông vào vũng nước đục này?

- Ngươi thả người thì ta cũng không cần xông vào đi?

- Sư huynh, tiểu tử này đùa bỡn ngươi!

Đàm Quang từ một bên nói.

- Động thủ giết bọn họ!

Kim Vạn tức giận nói. Hắn vốn không muốn phức tạo, không ngờ đối phương không có nhận rõ tình thế, vậy chỉ có đem bọn họ tiêu diệt rồi.

- Xem ra là nói không được rồi, Tàn Báo, Tử Tử bọn họ giao cho các ngươi, lão đại ta không thể đánh.

Lăng Tiếu ở phía sau co lại, nhìn bộ dáng giống như là rất nhát gan.

Đàm Quang nhìn Tàn Báo ở đối mặt một cái một thân kim quang thiểm diệu lên, cặp mắt kia mang theo khí thế vô cùng bén nhọn đã tập trung vào Tàn Báo.

Tàn Báo rốt cục nhận được cơ hội xuất thủ, hắn mượn hai khỏa Bổ Hồn đan đã đột phá tới trung cấp Thái tượng trưởng lão, thực lực từ từ khôi phục, tự tin cũng là từ từ mà khôi phục.

Bất quá một mình hắn cũng không dám sơ suất, lập tức đem linh thú mà chính mình vừa mới thu phục được không lâu triệu hồi ra.

- Ông bạn già của ta đi ra ngoài vui đùa một chút đi.

Tàn Báo phát ra nụ cười âm lãnh, tiếp theo một đầu hắc sắc Ma Giáp Báo nhục thứ đầy người xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Hống!

Ma Giáp Báo trải qua một thời gian ngắn nghỉ ngơi, thương tích trên người dã tốt được bảy tám phần.

Nó rống giận một tiếng, đem mọi người đều mang vào trong hầm băng.

Trương Cơ tức thì bị Ma Giáp Báo khiến cho sợ đến lảo đảo ngã ngồi xuống.

- Là... Là Ma Giáp Báo, mọi người cùng tiến lên giết chết người nọ, Ma Giáp Báo tự nhiên sẽ chết!

Kim Vạn nhìn chuyện tương đối thấu triệt.

Hắn biết chỉ cần chém giết Tàn Báo, Ma Giáp Báo tự nhiên sẽ chết đi.

Kim Vạn không do dự, song quyền kéo theo cường quang kim diệu hướng Tàn Báo đập tới.

Đàm Quang cũng không nhàn rỗi, một đoàn tiểu phương thế giới quyền ảnh trong nháy mắt hiện ra oanh hướng Ma Giáp Báo.

Trương Đại Đồng cùng Trương Bất Đồng hai huynh đệ cũng lập tức đem khí thế lần nữa đề thăng lên.

Trong lúc nhất thời, người ở xung quanh bọn hắn vội vàng rút lui cách xa ra sợ tai bay vạ gió.

Tàn Báo vừa lên liền vận dụng toàn lực, một phương huyết trì luyện ngục trong nhất mắt xuất hiện ở trước mắt Kim Vạn cùng Đàm Quang.

- Đây... Đây là Huyết Ma thế giới! Ngươi... Ngươi là người của Hắc Ma môn?

Kim Vạn giống như gặp quỷ kinh hô lên.

Hắc Ma môn, một trong mười tám thế lực đỉnh cấp, hơn nữa còn là Ma môn đứng phía trước nhất của mười tám đại thế lực.

Kim Vạn là căn cứ vào huyết tinh tiểu phương thế giới của Tàn Báo mới suy đoán ra Tàn Báo là ngời của Ma môn, bởi vì hắn biết chỉ có người của Ma môn mới có thế giới diễn sinh tà ác như vậy.

Kim Vạn cắn răng đánh ra vô số kim quyền, người bên cạnh nhìn quang giống như là vạn quyền thế giới.

Ầm!

Đàm Quang cùng Trương Đại Đồng lại là cùng nhau đối phó với Ma Giáp Báo.

Hai người đều là trung cấp Thiên Tôn, nhưng mà muốn đối phó với Ma Giáp Báo lại lộ ra vẻ có chút chưa đủ.

Hai người mấy làn thiếu chút nữa bị Ma Giáp Báo cắn chết.

- Đáng chết, nhị đệ mau giải quyết tiểu tử kia tới đây hỗ trợ!

Trương Đại Đồng chật vật kinh hô.

Trương Bất Đồng nghe được lời kêu gọi này đều muốn khóc.

Hắn rất muốn quát to một tiếng:

- Ngươi cho rằng ta không muốn nhanh a, nhưng mà tiểu tử này thật lợi hại a!

Vốn là Trương Bất Đồng không rõ đối phương vì sao phái một thiếu niên như vậy đi ra ngoài ứng chiến, đây nói rõ là xem thường bọn họ sao!

Hắn cho là mình giơ giơ tay lên thiếu niên này khẳng định chết.

Nhưng mà sau khi hắn cảm nhận được thực lực đáng sợ của thiếu niên này, Trương Bất Đồng liền khiếp đảm, phảng phất hắn đối diện không phải là một thiếu niên mà là một đầu hung thú đáng sợ, khí thế cường đại tản ra kia lại không thấp hơn so với hắn, nhưng mà rõ ràng lại cùng khí thế của Thiên Tôn giai lại không giống.

Hành gia xuất thủ liền biết rõ ràng.

Trương Bất Đồng cùng Bại gia tử lần đầu tiên va chạm, Trương Bất Đồng bị oanh bay ra rất xa, một cái tay bị chấn đến tê dại không thôi.

- Nhị tổ tông, tiểu tử kia trời sinh thần lực đừng cùng hắ cứng đối cứng.

Trương Cơ vội vàng nhắc nhở kêu lên.

- Mẹ nó, thì ra là như vậy!

Trương Bất Đồng bừng tỉnh đại ngộ, tiếp theo không dám cùng Bại gia tử liều mạng, trong tay nhiều ra một thanh trường kiếm đối với Bại gia tử cuồng oanh lên.

Lúc này Lăng Tiếu nhìn Trương Cơ thản nhiên nói:

- Nhanh đem người thả đi, nếu không ngươi khẳng định mất mạng!

- Không... Không thể nào!

Trương Cơ lui về phía sau mấy bước nói.

Hắn thật không nghĩ tới thực lực của đám người Lăng Tiếu đáng sợ như vậy, lại thoáng cái liền đem bốn đại Thiên Tôn bên phía bọn họ đánh trụ rồi, hơn nữa còn chiếm thượng phong, nếu là bọn hắn thua, vậy có thể liền thảm rồi!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi