Tuy vẫn như cũ rét lạnh, nhưng đã không còn lực lượng hàn băng khủng bố có thể khiến cường giả cấp bốn cũng có thể bị đóng băng kia nữa. Đồng thời những khối băng nhốt người loại nhỏ cũng bắt đầu tan chảy với tốc độ quái dị. Nhưng sáu khối băng lớn kia thì vẫn như cũ như băng cứng, hoàn toàn không có dấu hiệu sẽ tan chảy nào cả.
- Thật có lỗi! Tôi phải dùng cách thô bạo một chút để cứu tỉnh các anh ra rồi! Nhạc Trọng vung tay lên. Sáu ngọn lửa bắn thẳng về phía sáu khối băng lớn kia, khiến cho sáu khối băng lớn từ từ bắt đầu tan chảy, hóa thành một lượng lớn nước. Răng rắc!!
- Rốt cuộc đã ra!! Ta còn nghĩ mình sẽ bị đóng băng ở đây cả đời chứ! Khi khối băng lại được tan còn lại một tầng băng mỏng thì tầng băng bỗng nhiên bị đánh vỡ thành từng mảnh rơi xuống, một gã đàn ông trung niên có dáng người khôi ngô, hai mắt lợi hại từ trong khối băng bước ra, thở dài một hơi. Gã đàn ông trung niên kia duỗi duỗi thân thể, sau đó nhìn về phía Nhạc Trọng, nở một nụ cười sang sảng, nói:
- Tiểu tử, là cậu cứu tôi ra phải không? Cám ơn! Tôi tên là Lôi Vĩnh Phong, là người có thể tay không đồ long!
- Ha ha ha! Lão tử rốt cuộc cũng thoát khỏi địa phương quỷ quái chết tiệt này rồi!! Ha ha ha!! Một khối băng nữa lại bị đánh nát, một gã đàn ông dáng người bình thường, tướng mạo bình thường cất tiếng cười to bước ra băng lao. Người đàn ông tướng mạo bình thường kia nhìn Nhạc Trọng cười nói:
- Tiểu tử, Lôi Bạc tôi thiếu cậu một nhân tình!
- Tôi tên là Nhạc Trọng! Vài vị, chỗ này liền giao cho các vị rồi, tôi đi trước đây! Có duyên sẽ gặp lại! Nhạc Trọng mỉm cười, lập tức xoay người rời khỏi chỗ này. Hắn mở ngục băng ra là vì muốn thả tất cả những tù phạm trong ngục băng ra, nhiễu loạn tầm nhìn của ngục giam Đặc Mỗ Long, để nhân cơ hội này chạy thoát khỏi ngục giam. Bây giờ mục đích của hắn đã đạt đến, tự nhiên là không muốn đứng chôn chân ở đây rồi. Lôi Vĩnh Phong nhìn bóng dáng Nhạc Trọng rời đi, nhẹ nhàng cười:
- Một tiểu tử rất có ý tứ! Nhạc Trọng vừa mới từ trong ngục băng bước ra thì một khối thi thể bỗng bay về hướng hắn. Hắn chuyển người né tránh một bên, khối thi thể đó liền giống như đạn pháo đánh lên trên cửa ngục băng kia. Khối thi thể ấy giống như bị xe tải rất lớn nghiền áp qua, biến thành một đống thịt vụn. Một gã kị sĩ mặc áo giáp màu ngân bạch, có khuôn mặt khủng long, hai mắt lạnh như băng, gã cầm trong tay một cây thương lớn dài đến ba mét, cưỡi một con Velociraptor lớn hơn một nửa một con Velociraptor bình thường, cả người màu đỏ đậm, trên đầu có sừng nhọn, hai mắt cực kỳ hung lệ, xuất hiện trước mặt mọi người. Tên kị sĩ kia chỉ lẳng lặng ngồi trên lưng con Velociraptor màu đỏ kia, đứng ở một chỗ, nhưng lại tỏa ra một luồng hơi thở không thể địch lại, hung phách tuyệt luân, khuếch tán rộng ra xung quanh, khiến cho người ta sinh ra ý nghĩ không được chống lại người này.
- Long tướng Khủng Lý Thái Nhất!! Hắn đã đến đây rồi ư!! Xong rồi!! Lần này chúng ta đều xong hết rồi!! Ngưu Mông nhìn kị sĩ kia vừa xuất hiện thì sắc mặt đã tái nhợt, lẩm bẩm nói. Những tù phạm khác bên cạnh Ngưu Mông cũng áp chế vẻ sợ hãi hiện lên trong mắt họ, vô cùng hoảng sợ nhìn gã Long tướng kia. Long tướng Khủng Lý Thái Nhất chính là một tồn tại đáng sợ trong ngục giam Đặc Mỗ Long này. Nó không biết đã từng giết hại qua bao nhiêu nhân loại có ý muốn vượt ngục, trấn áp vô số bạo loạn. Hai tay của nó dính đầy máu tươi của nhân loại, là tồn tại mà tất cả phạm nhân trong ngục giam Đặc Mỗ Long đều sợ hãi. Hai mắt tên Long tướng Khủng Lý Thái Nhất kia lạnh như băng, nhìn chằm chằm Nhạc Trọng.
- Người đó rất mạnh! Tuyệt đối là cường giả cấp bốn hoặc trên nữa!! Trong tầm nhìn quan sát của Khủng Lý Thái Nhất kia, trong lòng Nhạc Trọng bỗng vang lên tiếng báo động ầm ĩ, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên trong lòng hắn. Hắn suy đoán được đối phương chính là một cường giả cấp bốn hoặc trên nữa. Đúng lúc này, từ trong ngục băng chạy ra hơn mười người tù phạm bị nhốt ở trong những băng lao nhỏ, bọn họ vừa nhìn thấy Khủng Lý Thái Nhất, thì đã tức giận rít gào:
- Khủng long chết tiệt, ta muốn xé xác ngươi ra! Một người tù phạm cả người phát sáng, có một mái tóc màu bạch kim nhún người một cái, dùng tốc độ có thể so sánh với cường giả cấp bốn sơ giai bay về phía Khủng Lý Thái Nhất. Một gã người da đen tay phải chém xuống, một lưỡi đao không gian có thể chém giết cả cường giả cấp bốn trống rỗng xuất hiện, rồi lao về phía Khủng Lý Thái Nhất. Một gã đàn ông tóc đen da vàng dùng sức đạp mạnh lên đại địa, từng cột đá nhọn từ trong đại địa đâm thẳng lên, tấn công về phía Khủng Lý Thái Nhất. Một cô gái vung tóc mình lên, tóc của cô liền giống như đạn pháo bắn ra bay về phía Khủng Lý Thái Nhất. Hơn mười tù phạm nhân loại thi triển dị năng, cơ hồ là không có người nào không có lực lượng của thần chiến sĩ cấp ba đỉnh cao nhất, bất cứ người nào cũng mạnh hơn gấp mấy lần khi Nhạc Trọng đi vào thế giới thứ hai. Ở trong ngục băng này, giam giữ chính là những cường giả nhân loại mạnh mẽ giống như quái vật vậy.
- Tốt! Có hy vọng! Chỉ cần tất cả mọi người trong ngục băng liên thủ lại, cho dù là quái vật như Khủng Lý Thái Nhất cũng không phải là đối thủ của chúng ta. Thật quá tốt, lúc này rốt cuộc có hy vọng chạy thoát khỏi ngục băng rồi!! Ngưu Mông nhìn mười gã tù phạm ở trong ngục băng thi triển đủ loại công kích tấn công Khủng Lý Thái Nhất, trong mắt lóe lên một tia hy vọng. Trong hiểu biết của bọn họ, nhân loại căn bản không thể ngăn cản những đòn công kích như vậy được.
- Một đám rác rưởi! Các ngươi muốn chạy khỏi ngục băng này ư, chỉ là nằm mơ mà thôi! Để cho ta giúp các ngươi đập tan nát giấc mộng đẹp đẽ này nhé. Hai mắt Khủng Lý Thái Nhất lạnh như băng, thúc giục con Velociraptor hung dữ dưới thân cử động, trong chớp mắt thì đã biến mất tại chỗ. Một cây thương từ trong hư không đâm ra, rất dễ dàng thì đã xỏ xuyên qua đầu gã tù phạm tóc bạch kim kia. Một cái miệng to đỏ như máu đột nhiên xuất hiện trước mặt gã người da đen kia, một ngụm thì đã cắn dập nát nửa người trên của gã người da đen kia rồi. Cơ thể của Khủng Lý Thái Nhất bỗng lóe sáng, thương kị sĩ trong tay hắn giống như lưỡi liềm tử thần sắc bén đoạt mệnh vậy, liên tiếp đâm nát đầu của những tù phạm. Còn con Velociraptor hung dữ mà hắn cưỡi trong quá trình chiến đấu cũng không ngừng cắn nuốt những tù phạm này thành mảnh nhỏ rồi nuốt vào bụng. Trong một cái hít thở đó, phía trước cánh cửa khổng lồ của ngục băng bỗng nhiều ra mười ba thi thể tù phạm, trong đó có chín người bị bắn nát đầu, bốn người còn lại thì bị cắn đứt thành hai. Khủng Lý Thái Nhất vẫn như cũ lẳng lặng đứng một chỗ, thương kị sĩ khổng lồ trong tay không ngừng nhỏ máu, còn con Velociraptor bạo liệt phía dưới thì không ngừng nhấm nuốt, tiếng xương vỡ vụn chói tay từ trong miệng con Velociraptor bạo liệt truyền đến, khiến cho hai người này thoạt nhìn như là ác ma vậy.
truyện hay hệ thống hợp lý