Trong đám người có một cô gái xinh đẹp đáng yêu, mặc váy màu trắng đang nhìn về phía Nhạc Trọng.
Ánh mắt của Nhạc Trọng đảo qua trên người cô gái kia, cô gái hốt hoảng cúi đầu, gương mặt đột nhiên đỏ ửng.
Nhạc Trọng cười nhẹ, đi nhanh vào trong Chu gia.
Chu Vọng đứng một bên cẩn thận quan sát Nhạc Trọng, hai mắt thoáng nheo lại, đem mờ ám giữa Nhạc Trọng lẫn cô gái kia thu vào trong mắt.
Bên trong phòng khách, Nhạc Trọng ngồi trên chủ vị, Chu Vọng ngồi một bên.
Nhạc Trọng dứt khoát nói thẳng:
- Chu gia chủ, lần này tôi đến Chu gia là hi vọng ông có thể gia nhập vào nội các, dốc sức cho tôi!
Chu Vọng nhướng mày hỏi:
- Nội các như thế nào?
Nhạc Trọng cười đem việc hình thành cùng quyền lực của nội các giải thích với Chu Vọng.
Chu Vọng nghe xong trong lòng mừng như điên càng thêm cung kính nói:
- Đa tạ bệ hạ, Chu Vọng nhất định sẽ không cô phụ lòng chờ mong của bệ hạ!
Nội các nắm giữ đại bộ phận quyền lực dân chính, mỗi một thành viên nội các đều tương đương như tể tướng, trong tay có được quyền lực thật lớn.
Chế độ trước kia của Vân Châu là chế độ vương triều phong kiến, toàn bộ quyền lực đều nắm giữ trong tay Ngụy Minh Thanh, đại bộ phận binh quyền đều nằm trong tay Ngụy gia. Hiện tại Nhạc Trọng lại đem quyền lực dân chính phóng cho nội các, tự nhiên làm trong lòng Chu Vọng mừng như điên.
Trong lòng Chu Vọng lấy lại bình tĩnh liền hỏi:
- Bệ hạ, thành viên nội các có mấy người?
Nhạc Trọng nói:
- Mười một người. Tạm thời xác định là năm người, theo thứ tự là ông cùng gia chủ tứ đại gia tộc. Những người còn lại sau này sẽ bổ sung đông đủ!
Tứ đại gia tộc ngoan ngoãn giao ra binh lực, hơn nữa chủ động giúp Nhạc Trọng khôi phục trật tự trong hoàng thành, Nhạc Trọng cũng cần cấp ngon ngọt cho bọn họ.
Trong lòng Chu Vọng liền đồng ý, hắn thừa nhận cách làm này của Nhạc Trọng thật tốt đẹp.
Hiện tại Thiên Đô cần ổn định, cho phép gia chủ tứ đại gia tộc tiến vào nội các là có thể làm tứ đại gia tộc đạt được quyền lực, ổn định bọn họ. Đồng thời mười một thành viên nội các có thể cam đoan sự đoàn kết của tứ đại gia tộc cũng không thể lấy được ưu thế địa vị tuyệt đối. Sáu vị trí bỏ trống còn lại có thể làm cho vô số đại quý tộc động tâm, hướng Nhạc Trọng dựa dẫm.
Nhạc Trọng nhìn thẳng Chu Vọng trầm giọng hỏi:
- Chu gia chủ, lần này tôi tới đây còn có một chuyện muốn hỏi. Nghe nói tổ tiên Chu gia từng tiến hành qua việc thiết kế xây dựng cả Thiên Đô hoàng thành. Tôi muốn biết bảo khố của Ngụy Minh Thanh nằm tại nơi nào?
Nội thành Thiên Đô hoàng thành là nơi ở của hoàng tộc Ngụy gia, địa phương kia Nhạc Trọng đã cho người tìm kiếm, tìm được không ít tinh hạch biến dị thú, vũ khí hạng nặng, thậm chí đạn đạo năng lượng, nhưng không phát hiện được bảo khố của Ngụy Minh Thanh.
Có người tiết lộ Ngụy Minh Thanh có được một viên tinh hạch biến dị thú lục giai thật trân quý, có thể sử dụng nó để vận chuyển chung cực vũ khí Lôi Thần Pháo.
Tinh hạch biến dị thú lục giai đối với Nhạc Trọng cũng thập phần trọng yếu. Nếu có thể lấy được tinh hạch, hắn có thể làm cho bốn biến dị thú tứ giai dưới tay hắn tiến thêm một giai, trở thành biến dị thú ngũ giai. Hoặc sử dụng tinh hạch lục giai chế tạo Khôi Lỗi Phù lục giai, tìm cơ hội khống chế biến dị thú lục giai hoặc cường giả lục giai.
Ngoại trừ tinh hạch lục giai, trong bảo khố của Ngụy Minh Thanh còn có đủ loại dị bảo quý hiếm mà Ngụy gia tích lũy mấy trăm năm, một khi lấy được, thực lực của hắn có thể tiến hóa nghiêng trời lệch đất.
Chu Vọng nhướng mày, lẳng lặng suy nghĩ về điển tịch ghi chép trong nhà, cuối cùng ánh mắt sáng lên nói:
- Nằm tại Bích Ba hồ trong nội thành. Nếu nơi nào là bảo khố, như vậy rất có khả năng nằm trong Bích Ba hồ!
Nhạc Trọng nhận được tin tức liền lập tức đứng dậy:
- Bích Ba hồ sao? Cáo từ!
Nhạc Trọng tận mắt nhìn thấy Ngụy Minh Thanh từ dưới một đáy hồ bay ra, hắn vốn cho rằng đó chỉ là nơi tu luyện. Hiện tại xem ra Ngụy Minh Thanh hẳn là tránh dưới mật thất ở đáy hồ tu luyện tiến giai.
Sau khi Nhạc Trọng rời đi, hai mắt Chu Vọng chợt híp lại, trầm giọng nói:
- Gọi Chu Tân tới cho tôi!
Không bao lâu sau Chu Tân đi tới nói:
- Gia chủ, ngài gọi tôi có chuyện gì?
Chu Vọng trầm giọng nói:
- Hiện tại anh lập tức đem Chu Huyên đưa tới Thiên Nhai cung!
Chu Tân kinh hãi nói:
- Gia chủ, trước đó không phải đã thương lượng chờ đại cục ổn định một chút mới đưa Chu Huyên qua đó sao?
Chu Vọng chậm rãi nói:
- Hiện tại bất đồng. Nhạc Trọng là một đời anh chúa, không bao lâu sau đám hồ ly trong hoàng thành sẽ nhìn ra điểm này. Bọn hắn sẽ vì vị trí trong nội các mà không từ thủ đoạn. Nếu Huyên nhi qua trễ, chỉ sợ bên cạnh Nhạc Trọng đã không còn vị trí của nàng. Ta xem hiện tại Nhạc Trọng có chút thích Huyên nhi, nên rèn sắt khi còn nóng, đem nàng tặng qua cho thỏa đáng!
Không lâu trước đó các quý tộc trong hoàng thành bên ngoài quy thuận Nhạc Trọng, nhưng trong lòng vẫn ôm tâm tư xem chừng. Muốn xem rốt cục Nhạc Trọng là người như thế nào, người có được vũ lực cường đại chưa chắc là một thượng vị giả đủ tư cách, nếu Nhạc Trọng bất tài, bọn hắn cũng không cần đặt hắn lên bảo vị.
Một khi thấy rõ ràng Nhạc Trọng là người có thể làm đại sự, các quý tộc sẽ liên tục dâng lên nữ nhân xuất sắc, cùng đám hỏi với hắn đổi lấy vinh hoa phú quý. Tuy rằng Chu Huyên thật thanh thuần đáng yêu, nhưng chưa chắc tranh thủ được tình cảm của Nhạc Trọng hơn những cô gái khác. Nếu nàng có thể lập tức lưu được chút dấu vết trong lòng Nhạc Trọng, như vậy sẽ thập phần có lợi cho cuộc sống ngày sau của nàng.
Chu Tân cung kính đáp:
- Dạ!
Rời khỏi Chu gia, Nhạc Trọng ngồi xe quay về Thiên Nhai cung.
Thiên Nhai cung trải qua loạn lạc thật nhiều kiến trúc bị hủy diệt, nơi nơi đều nhìn thấy những hầm hố bị năng lượng đạn đạo oanh phá. Nhưng cho dù là như thế kiến trúc vẫn xa hoa, hùng vĩ tráng lệ.
Nhạc Trọng không hề lưu ý tới những kiến trúc sụp đổ, vẫn lựa chọn Thiên Nhai cung ở lại. Dù sao nơi này suốt mấy trăm năm đều là trung xu hoàng thành, cũng không còn địa phương nào khí phái hơn nơi này.
Xuyên qua những hành lang trùng điệp, Nhạc Trọng đi tới Bích Ba hồ nằm trong Thiên Nhai cung.
Bích Ba hồ chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, so với Tây Hồ ở Hoa Hạ quốc còn lớn gấp đôi. Mặt hồ màu xanh biếc, liếc mắt nhìn lại trong hồ như dựng dục mãnh thú thật khủng bố.
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Bích Ba hồ khẽ cau mày, hắn mơ hồ cảm giác được bên dưới thật nguy hiểm.
Thoáng chút do dự, Nhạc Trọng đeo vào Hải Dương diện cụ, khởi động ám hắc đấu khí thả người nhảy vào trong hồ nước.
Hồ nước không biết sâu tới cỡ nào, hoàn toàn bị hắc ám bao phủ, không có chút ánh sáng, làm người nhìn thấy đã khiếp sợ.
Nhưng Nhạc Trọng có năng lực nhìn trong bóng tối, xuyên qua mặt nước hắn thấy được dưới đáy có một con mãnh thú hình dáng như con rắn dài chừng mười thước, toàn thân phủ lân giáp màu đen, lại không hề có mắt đang nằm bên dưới.
truyện hay hệ thống hợp lý