Trần Diệu nói tự đáy lòng:
- Nơi này tốt lắm, so với Trần gia thôn thật tốt hơn nhiều!
Sau khi đi vào Thạch Mã trấn, toàn bộ nam tử trưởng thành của Trần gia thôn đều gia nhập vào đội ngũ của Nhạc Trọng, trở thành chiến sĩ dưới trướng của hắn. Thôn dân Trần gia thôn chẳng những là thợ săn, còn có kinh nghiệm dùng vũ khí lạnh chiến đấu với tang thi, Nhạc Trọng có chút chờ đợi biểu hiện của bọn họ. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn
Nam tử Trần gia thôn sau khi gia nhập đội ngũ của Nhạc Trọng, mỗi ngày đều có cơm ăn no bụng, còn có thể ăn được một ít cá tôm, rau dại vân vân. Đối với việc ở lại bên trong Trần gia thôn, ngay cháo bắp cũng ăn không đủ no, bọn họ đã hết sức hài lòng.
Nhạc Trọng phân phó:
- Đi gọi cha của em chuẩn bị một chút, hôm nay chúng ta cần xuất động quét sạch tang thi, để cho ông ấy dẫn đội tới quảng trường chờ đi!
Thu phục Thạch Mã trấn chưa lâu Nhạc Trọng vừa an bài đủ loại công việc, nhưng hành động quét sạch tang thi khắp chung quanh chưa từng dừng lại. Mỗi ngày Trì Dương cùng Nhạc Trọng đều luân phiên dẫn đội ra ngoài quét sạch tang thi chung quanh, tìm tòi người sống sót gia nhập vào dưới trướng của mình. Lúc này trong Thạch Mã trấn đã có hơn tám trăm dân cư, đội viên chiến đấu lên tới một trăm năm mươi người.
Trần Diệu gật gật đầu, dựa theo lời phân phó của Nhạc Trọng xoay người rời đi.
Tiểu đội trực thuộc của Nhạc Trọng cùng hai tiểu đội chủ lực do thôn dân Trần gia thôn mới xây dựng nhanh chóng tập kết trong sân rộng.
Hai đội trưởng tiểu đội mới xây dựng của Trần gia thôn là Trần Thạch Đầu cùng Triệu Tinh. Trong tiểu đội của Triệu Tinh còn có một đội phó là thôn trưởng Trần Trữ của Trần gia thôn trước kia. Trần Vọng không hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh làm Nhạc Trọng rất thất vọng, bởi vậy hắn dựa theo ước định cho Trần Trữ một vị trí, nhưng chỉ là vị trí đội phó.
- Đây là muốn đi chiến đấu với tang thi sao?
- Nhưng vì sao chỉ có tấm chắn cùng đại đao mà không có súng?
- …
Nhưng khác với tiểu đội trực thuộc Nhạc Trọng chính là chiến sĩ trong hai tiểu đội còn lại đều cầm tấm chắn cùng đại đao trong tay, điều này làm cho họ có chút bất an, thì thầm nghị luận không ngừng, chỉ có tiểu đội trực thuộc Nhạc Trọng vẫn im lặng không nói chuyện đứng yên ở đó.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Nhạc Trọng đi tới trên đài cao.
Nhạc Trọng đi lên đài tiếng nghị luận mới ngừng lại.
- Tôi là Nhạc Trọng! Hôm nay là ngày các anh xuất phát tác chiến cùng tang thi. Không sai, hôm nay trang bị cho cuộc chiến chính là tấm chắn cùng đại đao. Đối phó tang thi bình thường những trang bị này càng thêm thích hợp hơn dùng súng ống. Sau này toàn bộ tiểu đội chiến đấu đều phải tiến hành huấn luyện cận chiến, dùng tấm chắn cùng đại đao tiến hành chiến đấu. Các anh đồng thời nhận việc huấn luyện bắn súng cùng huấn luyện cận chiến. Chỉ trong vòng trăm thước, những thần xạ thủ có bảy thành khả năng bạo đầu tang thi cùng binh chủng điều khiển hỏa lực hạng nặng cùng kỹ thuật xe thiết giáp không cần sử dụng tấm chắn cùng đại đao chiến đấu!
- Đương nhiên, sử dụng tấm chắn cùng đại đao chiến đấu với tang thi sẽ có tính nguy hiểm rất cao, người không muốn chiến đấu đều có thể đứng ra, tôi không miễn cưỡng!
Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng, trong hai tiểu đội do Trần gia thôn tạo thành đều vang lên thanh âm xôn xao.
Một thôn dân trong tiểu đội của Triệu Tinh do dự một lúc, đi nhanh ra nói:
- Tôi rời khỏi!
- Tôi rời khỏi!
Thôn dân kia vừa lui ra, giống như đốt lên nỗi lòng những người khác, lại có tám người lựa chọn thối lui ra khỏi chiến đấu.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn chín người kia, lạnh lùng nói:
- Người rời khỏi hủy bỏ toàn bộ biên chế cùng đãi ngộ, đều đi sửa tường thành!
Nghe được lời nói của Nhạc Trọng, sắc mặt chín người kia lập tức biến thành tái nhợt. Đãi ngộ của nam nhân sửa tường thành còn không bằng cả nhân viên ngoài biên chế, mỗi ngày đều phải làm việc nặng nề, chỉ quản cơm nước no bụng, không có bất kỳ thực phẩm phụ càng không nói tới tiền lương.
Mà trong đội ngũ của Nhạc Trọng cho dù là nhân viên ngoài biên chế mỗi ngày đều được ăn uống no đủ, còn được cấp thực phẩm phụ. Nếu đi ra ngoài chiến đấu tìm tòi vật tư lấy được vật tư phong phú, cho dù là nhân viên ngoài biên chế cũng đạt được ban thưởng, so với nhân viên công vụ trước cuối thời còn làm cho những người sống sót khác hâm mộ.
Trong chín người một người đột nhiên đổi ý nói:
- Nhạc đội! Tôi nguyện ý chiến đấu! Đừng đem tôi sung quân đi sửa tường thành!
- Tôi cũng nguyện ý chiến đấu! Tôi không muốn đi sửa tường thành!
-…
Trong chín người lại có ba người đổi ý. Nếu đi sửa tường thành chẳng khác gì là bị đi đày, cả ngày phải làm khổ lực. Nếu là nhân viên ngoài biên chế ngoài lúc chiến đấu được nhàn hạ, còn được dùng vật tư phát xuống đi tìm nữ nhân giải trí. Bên trong Thạch Mã trấn nghiêm cấm cưỡng gian, nhưng chỉ dùng một hộp đồ hộp là có thể tìm một nữ nhân xinh đẹp trong Thạch Mã trấn giải trí vui vẻ một buổi tối.
Hơn nữa sau khi trở thành nhân viên ngoài biên chế, rất nhiều nữ nhân đều nguyện ý trở thành nữ nhân của bọn họ, không có mấy nữ nhân nguyện ý đi theo người làm khổ lực sửa tường thành.
Nhạc Trọng cũng không nhìn những người kia, lạnh băng nói:
- Tất cả mang đi!
Hai gã đội viên cầm súng trường trong tay đi tới, áp giải chín người kia về hướng tường thành.
Nhạc Trọng nhìn lướt qua người của hai tiểu đội kia, trầm giọng nói:
- Còn có người nào muốn rời khỏi hay không?
Nhạc Trọng tiếp tục nói:
- Nếu muốn sống thật tốt nhất định phải dùng mạng đi hợp lại. Người không muốn mạo hiểm thì thành thật đi làm khổ lực, sửa tường thành, sửa công sự tôi cũng cam đoan các anh có thể sống sót. Nhưng khi người khác sống đầy đủ thoải mái thì các anh cũng đừng đố kỵ, đó là do người khác dùng cố gắng của mình cùng sinh mạng mình mạo hiểm đổi lấy!
Nhạc Trọng dứt lời, bên dưới một trận yên tĩnh, không còn ai nói muốn rời khỏi. Bọn họ vừa vượt qua cuộc sống mà kẻ khác hâm mộ, không ai muốn dễ dàng buông tha.
- Vậy thì xuất phát!
Nhạc Trọng ra lệnh một tiếng, mọi người trên quảng trường liền chui vào từng chiếc xe, hướng bên ngoài phóng đi.
Nam Đông thôn khoảng cách Thạch Mã trấn chừng mười lăm cây số, đoàn xe của Nhạc Trọng dừng trước thôn nhỏ, từng người cầm đại đao cùng tấm chắn trong tay nhảy xuống xe, đứng xa xa nhìn vào thôn yên tĩnh như quỷ vực.
Ở trong đội xe còn có một chiếc bộ binh chiếc xa áp trận. Bộ binh chiến xa một khi chiến đấu thật quá mức hao xăng cùng đạn, bởi vậy mỗi lần Nhạc Trọng chỉ mang theo một chiếc phòng ngừa vạn nhất.
Đợi sau khi tất cả mọi người xuống xe, Nhạc Trọng trực tiếp đem túi máu tưới lên người Bạch Cốt, cho hắn lao vào trong thôn.
Ngửi được mùi máu tươi, tang thi trong Nam Đông thôn lảo đảo đi ra.
Nam Đông thôn cũng có vài trăm nhân khẩu, mấy trăm tang thi đồng thời di chuyển hình thành một thi đàn khiến người sợ hãi.
Bên trong thi đàn có một con tang thi S2 cùng vài con tang thi L1 nhanh chóng xuyên qua thi đàn, hướng Bạch Cốt đánh tới.
Nhạc Trọng xung phong tới trước, cầm Đường đao phảng chế trong tay hướng con tang thi S2 cùng L1 vọt tới.
Con tang thi S2 ngửi được mùi vị người sống trên người hắn liền bỏ qua Bạch Cốt hướng Nhạc Trọng vọt qua.
Nhạc Trọng nghênh đón tang thi S2, song phương vừa lướt qua nhau một nét hàn quang chớp động, đầu của tang thi S2 bị một đao chặt đứt, một đoàn linh quang liền nhập vào trong thân thể hắn.
Cho em hỏi main có bao nhiêu cô vợ z
Ước gì là dam my
Hu huhu ko phải dam my
truyện hay hệ thống hợp lý