THẦN MA HỆ THỐNG

Đám người Uy Mạn nhìn thấy một màn này thì mỗi người đều bị chấn động trợn mắt há hốc mồm, quả thực không thể tin vào con mắt của mình. Ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, chỉ thấy thân hình Nhạc Trọng không ngừng chớp động, xuất hiện ở trước mặt đám cự nhân cao hơn năm mươi mét, mỗi một quyền là một tên cự nhân chết đi, tất cả cự nhân bị đánh nát đầu tại chỗ.
Uy Mạn nhìn thấy Nhạc Trọng đuổi giết những cự nhân kia, thở ra một hơi, trong mắt chấn động và phức tạp.

- Quá lợi hại, có thể nhẹ nhõm diệt sát cự nhân cỡ lớn thì chỉ có hoàng đế bệ hạ trong truyền thuyết. Lực lượng của Nhạc Trọng chỉ sợ không khác gì hoàng đế bệ hạ cả.

Nhạc Trọng vừa ra tay thì cự nhân còn sót lại trong trấn Ngả Đức Ni Á đã bị tiêu diệt toàn bộ.

Cho dù sử dụng tay chân máy tác chiến thì những cự nhân thực lực thấp hơn thất giai cũng chẳng phải là đối thủ của Nhạc trọng.

Sau khi nhìn thấy đám cự nhân bị tiêu diệt hoàn toàn, nười trong trấn lúc này mới được trưởng trấn chỉ huy nhanh chóng trở lại gia viên của mình.

Trong nhà nhỏ của trưởng trấn Ngả Đức Ni Á, trưởng trấn Duy Tây Ni cung kính nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:

- Nhạc Trọng đại nhân, thập phần cảm tạ ngài ra tay cứu chúng tôi! Đây là một chút lòng thành nhỏ của người trong trấn, mong đại nhân nhận lấy.

Duy Tây Ni vừa dứt lời thì một tên chiến sĩ bên cạnh mở rương lớn ra, lộ ra từng ánh vàng rực của kim tệ hiện ra trong rương.

Ái Toa, Tây Khiết đứng bên cạnh Nhạc Trọng nhìn xem thấy ánh vàng rực rỡ của kim tệ trong rương thì hô hấp có chút trì trệ, ánh mắt hiện ra một tia tham lam. Các nàng từ nhỏ tới lớn như vậy còn chưa từng nhìn thấy nhiều kim tệ như thế đấy.

Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua cái rương kim tệ, nhẹ nhàng cười cười, hắn vung tay lên và một đạo nguyên khí cuốn lấy cái rương bay vào tay phải của hắn, chui vào trong giới chỉ của hắn.

Nhạc Trọng vung tay lên, mấy ngàn kim tệ này hóa thành một núi nhỏ bay tới bên cạnh Ái Toa cùng Tây Khiết:

- Những cái này là của hai cô, hai người cũng ra không ít khí lực cho trấn Ngả Đức Ni Á đấy.

Những kim tệ này đối với Nhạc Trọng mà nói tác dụng không quá lớn, dù sao hắn không có ý định cắm rễ ở thế giới này

Tây Khiết ôm đống kim tệ của mình, trong mắt hiện ra nét điên cuồng. Hưng phấn cười to nói:

- Quá tốt, lần này phát tài rồi. Ái Toa tỷ, lần này em phát tài rồi. Ha ha!

Ái Toa nhìn qua kim tệ trước mặt, khát vọng trong mất lóe lên rồi biến mất, nhưng mà nàng rất kềm chế tham lam trong lòng của mình, nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:

- Nhạc Trọng, tôi hy vọng có thể dùng số tiền này mua sắm trang bị chiến đấu tiên tiến lúc trước của anh.

Bộ trang bị máy móc đó có thể giúp nàng tiêu diệt cường giả lục giai, làm cho Ái Toa cũng động tâm khoog thôi, nếu như có thể có được trang bị này, trong trấn Ngả Đức Ni Á này nàng có thể tung hoành vô địch.

Trong mắt Duy Tây Ni có quang mang kỳ lạ lóe lên, nói:

- Nhạc Trọng đại nhân, tôi cũng hy vọng có thể mua sắm bộ trang bị tiên tiến đó. Xin ngài ra giá, trấn Ngả Đức Ni Á chúng tôi nhất định sẽ mua lại.

Thiên Thần Đại Thế Giới là thế giới cực kỳ tàn khốc, có đủ loại biến dị thú hung tàn, chỉ có lực lượng cường đại mới có đủ tiền vốn giúp mọi người sống sót.

Trong tay Nhạc Trọng có trang bị máy móc giúp cho cường giả tam giai như Ái Toa và Tây Ni chém giết cường giả lục giai, chuyện này làm bọn họ hâm mộ không thôi. Nếu như có được mấy bộ. Sức chiến đấu của thị trấn bọn họ tăng lên không chỉ mười lần.

Nhạc Trọng không chút do dự cự tuyệt nói:

- Không được. Bộ trang bị như thế tôi không có được mười bộ đấy.

Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì trong mắt Ái Toa cùng Duy Tây Ni hiện ra nét thất vọng.

Trong mắt Duy Tây Ni hiện ra nét ngưng trọng, nói:

- Đã như thế thì đành vậy. Nhưng mà tôi có một yêu cầu quá đáng, hy vọng Nhạc Trọng đại nhân có thể đáp ứng.

Nhạc Trọng nhíu mày hỏi:

- Chuyện gì?

Lúc này đây Nhạc Trọng diệt sát cự nhân xâm lấn trấn Ngả Đức Ni Á, trong đó một nguyên nhân trọng yếu là bao vây trấn Ngả Đức Ni Á tiểu có cự nhân bát giai. Hắn săn bắn cự nhân bát giai có thể tăng thực lực của mình, hơn nữa diệt sát những cự nhân ăn thịt người này chỉ là tiện tay, hắn lúc này mới chịu ra tay. Nếu như trì hoãn ở trấn Ngả Đức Ni Á này quá lâu thì hắn không muốn.

Trong mắt Duy Tây Ni hiện ra nét chờ mong:

- Nhạc Trọng đại nhân, ngài đã đánh lui cự nhân ăn thịt người nhất tộc xâm phạm, có lẽ chúng tôi không nên phiền toái ngài. Thế nhưng mà cự nhân ăn thịt người chính là chủng tộc đoàn kết mười phần, hung bạo, tàn nhẫn. Chúng ta diệt sát một đám cự nhân ăn thịt người, rất có thể sẽ hấp dẫn nhiều cự nhân ăn thịt người tới trấn Ngả Đức Ni Á này. Cho nên mấy chục vạn sinh lệnh của trấn xin ngài ở chỗ này ở lại giúp trấn Ngả Đức Ni Á của chúng tôi.

Nếu như cường giả tuyệt thế như Nhạc Trọng có thể đóng ở trấn Ngả Đức Ni Á này, như vậy trấn Ngả Đức Ni Á sẽ vững như thái sơn.

Nhạc Trọng khẽ chau mày, trực tiếp lãnh khốc cự tuyệt:

- Thật có lỗi, tôi chỉ đi ngang qua trấn Ngả Đức Ni Á này mà thôi, không lâu về sau sẽ rời khỏi. Nếu các người không thể sống được ở đây, Các các người có thể di chuyển tới hướng đế đô, có lẽ đế đô sẽ phái người bảo hộ các người.

Nhạc Trọng căn bản là ở địa cầu, trên địa cầu có quá nhiều chuyện hắn cần lo lắng, hắn tuyệt đối không thể ở lại trấn Ngả Đức Ni Á này, làm bảo tiêu cho cư dân của trấn Ngả Đức Ni Á này được. Nghe được Nhạc Trọng nói tàn khốc như vậy thì sắc mặt của mọi người biến đổi. Nếu như không có Nhạc Trọng, bọn họ căn bản không thể ngăn cản được cự nhân.

Duy Tây Ni hơi lo lắng hỏi:

- Nhạc Trọng đại nhân, có thể thương lượng hay không?

Nếu như dân cư trấn Ngả Đức Ni Á đại di chuyển, như vậy dân chúng trong trấn Ngả Đức Ni Á này sẽ mất đi nhiều tài sản. Hơn nữa dọc đường di chuyển cũng nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nếu như lại gặp chủng tộc ăn thịt người, mấy chọc vạn người bọn họ không đủ cho quái vật ăn tươi.

Nhạc Trọng trực tiếp đứng lên đi ra ngoài.:

- Ý tôi đã quyết. Duy Tây Ni trưởng trấn, cáo từ.

Nhìn thấy Nhạc Trọng rời đi, Ái Toa cùng Tây Khiết hai nữ chợt cầm theo kim tệ rời đi, đuổi theo Nhạc Trọng.

Ái Toa nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt phượng hiện ra hào quang khác thường, trầm giọng nói:

- Nhạc Trọng, anh thật sự không lưu lại sao?

Nhạc Trọng cứu Ái Toa một mạng, đồng thời là đại anh hùng của trấn Ngả Đức Ni Á, trong lòng Ái Toa có một tia tình cảm che giấu với người thần bí như Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng trầm giọng nói:

- Không được, tôi có chuyện cần làm!

Ái Toa nghe vậy cũng trầm mặc.

- Ồ! Đó là!

Bỗng nhiên lúc này Nhạc Trọng ngẫng đầu lên, nhìn qua bầu trời, trong mắt chớp động hào quang kỳ lạ.

Trên bầu trời có mười hai chiến hạm từ xa bay tới đây, hai mươi chiến hạm tạo hình khác nhau, lớn nhỏ khác nhau.

Bình luận


H
Hoang Lien
28-03-2023

truyện hay hệ thống hợp lý

G
Gà phiêu Lưu
28-03-2023

Cho em hỏi main có bao nhiêu cô vợ z

T
Thuy Nguyen
28-03-2023

Ước gì là dam my

T
Thuy Nguyen
28-03-2023

Hu huhu ko phải dam my

Truyện đang đọc

Báo lỗi