- Nhạc Trọng, anh dẫn người đánh lén quân doanh của tôi, giết một trăm sáu mươi hai chiến sĩ của tôi. Phá hư đủ loại vật tư quân dụng của tôi vô số kể. Sau đó còn ngang nhiên đánh lén quân tôi, anh thật to gan, quả thật là khi dễ SSY thị không người hay sao?
Chân mày Nhạc Trọng nhíu lại, đồng dạng đối chọi gay gắt quát lớn:
- Tô Đông Minh! Ông nói tôi đánh lén quân doanh của ông, có chứng cớ sao? Ông không có chứng cớ đừng ngậm máu phun người! Về phần đánh lén quân của ông, thật buồn cười, ông phái binh công kích tôi, tôi bất quá chỉ là tự vệ phản kích thôi! Chẳng lẽ cho phép ông đánh tôi mà không cho tôi đánh trả, trong thiên hạ làm gì có đạo lý như vậy? Nhưng Tô Đông Minh, vì sao ông phải phái người ám sát tôi! Nếu không phải tôi mạng lớn, chỉ sợ lúc này đã chết trong tay của ông. Khi dễ tôi dễ ức hiếp hay sao? Chọc tới tôi, cho dù liều mạng ôm nhau cùng chết tôi cũng phải tập hợp bảy doanh của tôi, hơn bốn ngàn hảo huynh đệ đến tiêu diệt cẩu tặc như ông!
Trong những cuộc đàm phán thế này, khí thế tuyệt đối không thể yếu. Chỉ cần khí thế yếu, sẽ bị đối phương áp đảo. Lúc này Nhạc Trọng căn bản không có tính toán điều động đại quân cùng SY thị quyết chiến sinh tử, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không biểu lộ ra ý nghĩ này.
Sắc mặt Tô Đông Minh phát lạnh, lạnh băng nói:
- Anh nói tôi phái người ám sát anh, anh có chứng cớ sao? Không có chứng cớ đừng nên ngậm máu phun người!
- Chứng cớ! Đương nhiên có! Người đâu, đem hắn dẫn tới!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Tô Đông Minh, lạnh lùng cười nói.
Rất nhanh Trình Ngọc áp giải một nam tử trẻ tuổi thân hình gầy yếu đi vào.
- Người này nói vậy ông hẳn là nhận thức đi, Tô Đông Minh!
Nhạc Trọng nhìn Tô Đông Minh, trong mắt thoáng hiện nét châm chọc.
Tô Đông Minh nhìn người kia, sắc mặt biến đổi, hắn đương nhiên nhận thức người nọ. Người nọ chính là liên trưởng nhị liên đệ tam doanh Từ Quang mà hắn chính miệng đề thăng!
- Tôi giới thiệu cho mọi người một chút, vị này chính là liên trưởng Từ Quang do chính miệng Tô Đông Minh đề bạt!
Nhạc Trọng mỉm cười, lấy ra một xấp hình đưa cho Ôn Báo Quốc nói:
- Ôn chủ tịch, những thứ này là ảnh chụp thi thể thích khách, đúng hay không!
- Đúng vậy!
Ôn Báo Quốc liếc mắt nhìn xấp hình, xác nhận tính chân thật của xấp ảnh.
- Từ Quang, người này là ai vậy?
Nhạc Trọng chỉ lên xấp hình chụp thi thể thích khách hỏi Từ Quang.
Từ Quang không chút do dự nói thẳng:
- Người này tên là Văn Vũ, là lão binh nhập ngũ cùng năm với tôi, sau đó lại gia nhập bộ đội đặc chủng do Tô sư trưởng thành lập!
- Vậy người này đây?
Nhạc Trọng lấy ra ảnh chụp cường hóa giả có được năng lực điều khiển súng ống hỏi Từ Quang. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Từ Quang nói:
- Người này tên Quách Minh, tinh thông các loại súng ống, thuật bắn súng thật chuẩn xác. Sau đó cũng gia nhập vào bộ đội đặc chủng do Tô sư trưởng thành lập!
- Đủ rồi! Đây đều là lời nói một bên của anh, tất cả đều là anh buộc hắn nói! Anh đang vu cáo hãm hại tôi!
Tô Đông Minh hét to một tiếng cắt đứt lời nói của Từ Quang, trừng mắt nhìn Nhạc Trọng hung tợn quát.
Nhạc Trọng lạnh lùng liếc mắt nhìn Tô Đông Minh, thản nhiên nói:
- Ôn chủ tịch, Bành bí thư, các vị sư trưởng, tôi đã đệ trình đầy đủ bằng chứng chính xác, chứng minh Tô Đông Dương sai khiến người ám sát tôi. Mời các vị chủ trì công đạo, nếu không để cho tôi tự mình đến chủ trì công đạo tốt nhất!
Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng, bốn đầu sỏ quân đội cùng hai đầu sỏ bên chính phủ đều nhướng mày, lời ngầm của Nhạc Trọng là nếu họ lấy không ra câu trả lời thuyết phục cho hắn, hắn sẽ tự mình động thủ xử lý Tô Đông Minh.
Hiện tại Tô Đông Minh còn nắm trong tay một ngàn năm trăm chiến sĩ, nếu dùng nhân số kia quyết chiến với Nhạc Trọng hết sạch, đối với SY thị cũng là một tổn thất thật lớn, điều này không phù hợp với lợi ích của SY thị.
Tô Đông Minh liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, lạnh lùng nói:
- Muốn mạng của tôi, có bản lĩnh chính anh tới lấy là được!
Tô Đông Minh phán đoán bốn đầu sỏ quân đội cùng hai đầu sỏ chính phủ sẽ không khoanh tay ngồi yên không lý hắn.
Trong mắt Nhạc Trọng chớp động hung quang, một cỗ sát khí cuồng bạo từ trên người của hắn trào ra:
- Ông thật nghĩ tôi không dám sao?
Môi Tô Đông Minh mấp máy vài cái, nhưng bị kinh nhiếp bởi khí thế của Nhạc Trọng nên không dám ném xuống lời thách thức lần nữa, chỉ hung hăng trừng mắt liếc hắn không lên tiếng.
Không khí trong phòng hội nghị biến thành vô cùng băng sương, cục diện hết sức căng thẳng.
Các cao thủ đứng sau lưng bốn đầu sỏ đều gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, lo lắng hắn đột nhiên bạo lên đả thương người.
Ôn Báo Quốc liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, thản nhiên nói:
- Nói ra điều kiện của anh đi! Nhạc Trọng, anh nghĩ muốn cái gì?
Ôn Báo Quốc nhìn ra Nhạc Trọng cũng không có ý muốn trở mặt với SY thị, hiện tại bão nổi chỉ là vì muốn lấy thêm chỗ tốt mà thôi.
- Bắn chết Tô Thiên Dương! Chuyện này cứ như vậy bỏ qua. Tôi sẽ đem hơn trăm chiến sĩ tù binh trả lại cho các vị toàn bộ!
Tô Đông Minh như đinh đóng cột cự tuyệt nói:
- Không có khả năng! Chỉ cần còn Tô Đông Minh này một ngày, tôi tuyệt đối sẽ không cho bất luận kẻ nào động con tôi!
Tô Đông Minh chỉ có một đứa con trai là Tô Thiên Dương, nếu Tô Thiên Dương bị bắn chết, Tô gia xem như sẽ tuyệt hậu.
- Hai chiếc võ trực cửu cùng phi công!
Sức chiến đấu cường đại của võ trực cửu làm Nhạc Trọng thèm nhỏ dãi, trong trú địa bộ binh lữ của hắn chỉ có tàn hài của võ trực cửu, hơn nữa hắn cũng không có phi công chuyên nghiệp điều khiển.
Hai mắt Tô Đông Minh phun lửa, cự tuyệt:
- Võ trực cửu cùng phi công của tôi đều bị anh làm hỏng!
Nhạc Trọng lại đưa ra mấy điều kiện bồi thường về vũ khí đạn dược đều bị Tô Đông Minh cự tuyệt. Sáu người còn lại cũng yên lặng ủng hộ Tô Đông Minh, bọn hắn không muốn chứng kiến Nhạc Trọng lấy được đạn dược vũ khí càng thêm trở nên cường đại.
Nhạc Trọng trực tiếp đem Đại Cẩu Tử ngồi bên cạnh đẩy đi ra:
- Nếu là như vậy tôi đem toàn quyền đàm phán giao cho bộ hạ Đại Cẩu Tử của tôi!
Đại Cẩu Tử trong phương diện đàm phán thập phần có thiên phú, quấn quýt dán chặt, công phu phao ép giá cứng rắn lẫn nhu mềm đều là nhất tuyệt.
Đại Cẩu Tử bị Nhạc Trọng đẩy đi ra, cười khanh khách nhìn nhóm đầu sỏ khai ra cái giá:
- Chúng tôi cần ba ngàn xử nữ xinh đẹp, như vậy chuyện này xem như bỏ qua!
Nghe được lời nói của Đại Cẩu Tử, tất cả mọi người ngây ngẩn. Ba ngàn xử nữ xinh đẹp, cả căn cứ SY thị đều không có. Ở trong tận thế, đại bộ phận nữ nhân có chút tư sắc đều bị người có quyền thế chiếm giữ, nếu để họ đưa ra vài nữ tử xinh xắn cấp cho Nhạc Trọng, vậy thì không có vấn đề, nhưng nếu là ba ngàn mỹ nữ thì thật khó tìm.
Trong khoảnh khắc năm đầu sỏ quân đội cùng Bành Minh Đức, Ôn Báo Quốc đều nhìn Nhạc Trọng với ánh mắt cổ quái.
Nhạc Trọng nghe được lời nói của Đại Cẩu Tử, sắc mặt tối sầm. Hắn cũng không nghĩ đến Đại Cẩu Tử dám nói ra lời này. Nhưng hắn không can thiệp Đại Cẩu Tử phát huy, không nói lời nào ngồi yên ở đó.
Cho em hỏi main có bao nhiêu cô vợ z
Ước gì là dam my
Hu huhu ko phải dam my
truyện hay hệ thống hợp lý