Thanh âm tiếng thét chói tai kinh động những tên chiến sĩ khác đang chà đạp nhóm nữ nhân bên cạnh.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn sáu gã chiến sĩ còn lại thản nhiên ra lệnh:
- Trần Dao, bắt sống sáu người!
Năng lực của Nhạc Trọng là sát phạt, lực phá hoại siêu cường, giết người đơn giản hơn bắt người rất nhiều, năng lực của Trần Dao càng thêm thích hợp bắt người.
Trần Dao nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, phát động kỹ năng, mầm móng cây mây quái trong tay nổ bắn ra sáu cây mây, giống như linh xà hướng sáu gã chiến sĩ vọt tới, chặt chẽ trói chặt bọn hắn.
Nhạc Trọng vọt tới một bước dài, phát huy tốc độ khủng bố gấp mười người thường, nhanh như quỷ mị xuyên qua đám người, ám ma đao liên tục chớp động, từng viên đầu người rơi rụng trên mặt đất, máu tươi phun trào nhuộm ướt sàn nhà.
Nhạc Trọng giống như pho tượng sát thần xuyên qua trong ngôi lầu, những chiến sĩ kia thật nhanh đã bị hắn giết chết.
Trong căn lầu tràn ngập những thi thể không đầu, thoạt nhìn làm người ta cực kỳ sợ hãi.
- Thật mạnh! Người thật đáng sợ! Hoàn hảo mình không chọc giận hắn!
Lúc này Phạm Đồng Hiên đã mang theo sáu gã nam giới sống sót còn lại đi tới, hắn nhìn thấy thi thể không đầu đầy trên mặt đất cùng Nhạc Trọng tay cầm ám ma đao thản nhiên đứng giữa đống thi thể, trong lòng tràn ngập kinh hãi.
Đại Thái đế quốc cũng cần bổ sung dân cư, bởi vậy đám người Phạm Đồng Hiên chỉ bị trói lại, không sát hại bọn họ. Chủ yếu chính là cho dù thổ phỉ hung bạo nhất cũng sẽ không vô duyên vô cớ giết người tùy tiện không mục đích, đương nhiên một ít cường giả tâm lý biến thái không tính trong này.
Sáu gã nam giới sống sót cũng sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng tràn ngập kính sợ.
Những nữ nhân bị chà đạp lúc này đã bò lên, các nàng cũng không làm bộ dáng muốn chết muốn sống, mà chỉ đem thi thể nhóm chiến sĩ kia kéo ra ngoài bắt đầu đào hố vùi lấp.
Cũng không phải lòng dạ của họ quá mềm, mà là nếu không nhanh chóng xử lý thi thể thì mùi máu tươi lan ra sẽ đem một ít thú biến dị khứu giác linh mẫn hấp dẫn tới.
Nhạc Trọng ngồi trên ghế, nhìn bảy tên tù binh bị hắn bắt giữ, lạnh lùng hỏi:
- Tụi mày là người của ai?
Uyển Xuân Hoa đứng một bên tiến hành phiên dịch, đem ý tứ của Nhạc Trọng nói lại với bảy tên kia.
- Phi! Con mẹ mày! Chó đại lục!
Một gã tù binh trợn mắt lớn tiếng mắng Nhạc Trọng.
Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện hàn quang, lạnh băng ra lệnh:
- Khá lắm, rất cứng rắn sao! Vậy hãy để cho mày nếm thử hình phạt chém eo thử xem! Bạch Cốt, chém eo hắn!
Bạch Cốt trực tiếp huy búa, một búa đem tên tù binh chém ngang eo.
- Ah….
Tên tù binh nhất thời phát ra thanh âm kêu to thảm thiết, ruột, máu tươi, nội tạng của hắn đều tuôn ra từ chỗ bị chém ngang. Nhưng trong khoảnh khắc hắn còn chưa chết, ngược lại không ngừng thống khổ giãy dụa thật lâu mới chết thảm trước mắt mọi người.
Chém eo chính là một trong những khổ hình cực kỳ tàn khốc của xã hội phong kiến, có thể làm người ta cảm thụ thống khổ nhất trước khi tử vong. Chứng kiến vẻ thống khổ của tên tù binh trước khi chết, trong mắt sáu gã tù binh còn lại đều hiện lên vẻ vô cùng sợ hãi.
Phạm Đồng Hiên cùng toàn bộ những người trong lầu nhìn Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập nỗi sợ hãi. Ở trước mắt bọn họ Nhạc Trọng không còn là vị cường giả hòa khí ban ngày, mà là một tên ma quỷ thủ đoạn độc ác sát phạt quyết đoán.
Nhạc Trọng nhìn mấy tên chiến sĩ sắc mặt đại biến lạnh run, trực tiếp chỉ vào một tên chiến sĩ run rẩy dữ dội nhất nói:
- Tụi mày là người của ai? Mày nói!
Tên chiến sĩ bị chỉ vào, sắc mặt tái nhợt, luôn miệng nói:
- Tôi nói! Tôi nói!
Ngay bên cạnh hắn một tên chiến sĩ khác chửi ầm lên nói:
- Ngô Đàm Đồng! Mày là phản đồ! Mày là quân b*n n**c!
Nhạc Trọng phất tay, Bạch Cốt trực tiếp bắn ra một đạo gai xương đem đầu tiên kia chém thành hai nửa, dịch óc vẩy đầy mặt đất.
Nhìn một màn khủng bố kia, tên chiến sĩ sợ chết càng thêm hỏng mất, hắn khóc ròng kêu lên:
- Đại nhân, đừng giết tôi! Tôi nói, tôi đều nói!
Tiếp theo Ngô Đàm Đồng đem toàn bộ tin tức hắn biết thành thật khai báo.
Đội quân tiên phong này là do Đại Thái đế quốc cử đi Lan Sơn thị tìm người sống sót, hơn nữa thu thập tình báo.
Sau khi Ngô Nham Hồng mang theo binh đánh vào Hữu Nghị trấn, bắt được không ít người Hoa sống sót. Nhưng hắn là một kẻ tín ngưỡng chủ nghĩa chủng tộc, đem người Hoa sống sót biếm thành nô lệ sử dụng. Nhưng thành viên của hắn lại thiếu thốn rất nhiều, vì vậy hắn phải phái người quay về Lan Sơn thị điều tra, hơn nữa thuận tiện tìm kiếm người Thái sống sót bổ sung vào trong hệ thống của hắn.
Từ trong miệng của Ngô Đàm Đồng, Nhạc Trọng còn đạt thêm tình báo chi tiết về đội ngũ của Ngô Nham Hồng.
Thế lực của Ngô Nham Hồng tổng cộng có mười bốn doanh, bảy ngàn người. Đồng thời người sống sót dưới trướng của hắn cũng không phải ba vạn người như Phạm Đồng Hiên đã nói mà có tới năm vạn người.
Lúc Uyển Minh Hậu cùng Uyển Xuân Hoa bỏ trốn, Ngô Nham Hồng công phá thật nhiều căn cứ nhỏ của người sống sót, đem họ thu vào trong tay của mình, đã lấy được phát triển thật lớn.
Ngoài ra khu vực này cũng không chỉ có một thế lực của Ngô Nham Hồng, mà là cục diện chư hùng cùng tồn tại.
Ở phương hướng Cao Sơn thị có một người tên là Lý Quang Ý xây dựng Thái Lan phục hưng quân, nhân khẩu cũng trên vạn người, là thế lực lớn.
Ở Thái Sơn thị thì có một thế lực gọi là Thái Lan dân quân.
Ở Mông Sơn thị lại có một thế lực gọi là Mông Sơn phục hưng hội.
Những tổ chức này đều là thế lực lớn có hơn vạn dân cư trở lên. Ngoại trừ những thế lực lớn, còn có vô số thế lực nhỏ, cực kỳ phức tạp, chẳng khác gì quốc nội đại lục.
Sở dĩ Ngô Nham Hồng biết có những thế lực này tồn tại là vì còn có radio. Nhưng bởi nguyên nhân đường sá không tiện, những thế lực lớn cũng không tiến hành tranh đấu gồm thâu, mà không ngừng thu thập tiểu thế lực, khuếch trương phạm vi địa bàn của mình.
Trong đó hai thế lực tại Cao Sơn thị Thái Lan phục hưng quân cùng Thái Sơn thị Thái Lan dân quân đã kéo dài tới nông nỗi tiếp xúc cùng Ngô Nham Hồng, song phương đã sống mái với nhau mấy trận với quy mô nhỏ, thăm dò thực lực của đối phương.
Sau khi thử qua đối phương không phải thế lực dễ dàng làm thịt, tam phương đã phái ra đại biểu tiến hành tiếp xúc cùng đàm phán, có dấu hiệu muốn dung hợp lại.
Dù sao bọn hắn đều là người Thái Lan, lẫn nhau cũng không có huyết hải thâm cừu không thể hòa giải. Hiện tại sở dĩ còn chưa liên hợp lại là bởi vì vấn đề phân phối quyền lực. Chỉ cần vấn đề phân phối quyền lực được phân chia ổn thỏa, tam phương sẽ biến thành một chỉnh thể thật đáng sợ.
Ba đội ngũ kia liên hợp cùng một chỗ, ở trong tận thế quả nhiên là một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố cùng mạnh mẽ.
Nghe xong tình báo của Ngô Đàm Đồng, trong lòng Nhạc Trọng trầm xuống, nếu ba thế lực kia liên hợp làm một, đối với hắn mà nói không phải là sự tình gì tốt đẹp.
Cho em hỏi main có bao nhiêu cô vợ z
Ước gì là dam my
Hu huhu ko phải dam my
truyện hay hệ thống hợp lý