Trần Thăng Cương từ trong đám người đi ra lạnh như băng nhìn qua tên giáo đồ, nói:
- Mày không nhận ra tao à? Mày dám dùng súng chỉa vào tao, chẳng lẽ muốn dĩ hạ phạm thượng?
- Thì ra là Trần trưởng lão!! Thuộc hạ không biết là Trần trưởng lão trở về, có mạo phạm kính xin Trần trưởng lão tha tội!
Tên giáo đồ trông thấy Trần Thăng Cương thì trên mặt hiện ra nét sợ hãi, trực tiếp quỳ trên mặt đất!
Bốn tên giáo đồ ở cửa ra vào cùng quỳ xuống và đồng thanh nói:
- Trần trưởng lão thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!
Trần Thăng Cương kiêu căng nhìn bốn tên giáo đồ ra lệnh:
- Các người gọi bảy đàn chủ và Trữ hộ pháp tới cư xá hoa viên! Tôi có lời muốn nói với bọn họ! Ở đây cho người khác thủ, các người đi đi!
- Vâng! Trần trưởng lão!
Bốn tên giáo đồ cung kính đứng lên, nhao nhao rời đi, đi vào trong trấn.
Trần Thăng Cương lúc này mới mang theo người của Nhạc Trọng đi tới cư xá hoa viên bố trí xuống.
Một gã nam tử trung niên dáng người trung đẳng, làn da hơi vàng, tướng mạo hết sức bình thường mang theo bảy tên đàn chủ của Thông Thiên thần giáo đi vào trong cư xá hoa viên, nhìn tâấy Trần Thăng Cương trực tiếp chất vấn:
- Trần trưởng lão, không bảy bây giờ ngài đi trợ giúo Trinh Diệp Dương sao? Tại sao hiện tại lại quay về rồi?
Trần Thăng Cương hai mắt nhưng trọng, vẻ mặt nghiêm nghị nói:
- Tôi mang theo khẩu dụ của giáo chủ, có nhiệm vụ tuyệt mật cần bàn giao với các người! Hết thảy quỳ xuống, lắng nghe khẩu dụ của giáo chủ!
- Giáo chủ thần thông quảng đại, thiên hạ vô địch, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Trong mắt Trữ Ý rùng mình nhìn qua bảy tên đàn chủ quỳ xuống, trong miệng lớn kêu khẩu hiệu nhìn qua Trần Thăng Cương.
- Khẩu dụ của giáo chủ là các ngươi đi chết đi!
Trong mắt Trần Thăng Cương hiện ra thần sắc dữ tợn, thoáng cái phát động năng lực thao túng đại địa, trong một chớp mắt hai đạo gai đất bắn lên cao, trực tiếp xuyên qua thân thể của hai tên đàn chủ.
- Trần...
Trữ Ý nhìn qua thân thể hai tên đàn chủ bị xuyên thủng, chết thảm ở trước mặt của hắn, trong lòng của hắn hiện ra thần sắc sợ hãi và tức giận, hắn vừa mới kêu to một chữ thì một đạo ánh đao xẹt qua cổ của hắn, đầu hắn rơi xuống đất, máu tươi bắn lên cao cao.
Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ chém giết Trữ Ý xong, tiện tay một đao chém qua đầu của một tên đàn chủ đang quỳ.
Lúc này Bạch Tiểu Thắng đứng ở bên cạnh cũng sử dụng kỹ năng, thân hình hắn chớp động, dao găm màu xanh trong tay lóe lên ba lượt, liền đâm thủng yết hầu của ba tên đàn chủ.
Bên kia Tống Diệu Y cũng đâm ra một thương cực kỳ hung ác, trực tiếp một thương đâm thủng cổ của tên đàn chủ đan quỳ.
Chỉ trong mấy hô hấp Trữ Ý cùng với bảy tên đàn chủ thực lực không tầm thường chết trong tay của Nhạc Trọng.
- Động thủ!
Chém giết xong Trữ Ý và bảy tên đàn chủ thực lực không tầm thường kia, Nhạc Trọng đi ra bên ngoài phòng, nhìn qua Trịnh Minh Hòa ra lệnh.
Đám chiến sĩ giấu trong các góc của cư xá hoa viên cầm súng máy hạng nặng bắn vào đám cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo!
Trong chớp mắt những tên cuồng tín đồ Thông Thiên thần giáo lúc này bị mưa đạn bao trùm, biến thành huyết nhục mơ hồ, bọn họ đứng chỉnh tề chính là bia ngắm tốt nhất, căn bản chạy không khỏi làn đạn của bộ hạ Nhạc Trọng.
Sau một vòng xạ kích, năm mươi tên cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo tất cả biến thành thi thể nằm trong vũng máu, Trịnh Minh Hòa mang theo bộ hạ từ các nơi bí ẩn đi ra, thần sắc lạnh lùng chém một đao vào cổ đám cuồng tín đồ còn chưa chết.
Mà cao tầng Tâm Trữ Trấn đã chết toàn bộ, cuồng tín đồ với tư cách cơ sở của Thông Thiên thần giáo đã bị Nhạc Trọng giết hơn một ngàn. Còn sót lại chỉ là giáo đồ bình thường của Thông Thiên thần giáo, cũng đều bị Trần Thăng Cương toàn bộ lừa gạt tiến vào cư xá hoa viên, hết thảy bắt giữ lại. Cả Tâm Trữ Trấn cũng bị Nhạc Trọng khống chế trong tay.
Nhạc Trọng sau khi nếm qua ngon ngọt trực tiếp ra lệnh cho Trần Thăng Cương:
- Trần Thăng Cương, anh lập tức báo cáo về tổng bộ Thông Thiên thần giáo! Báo cáo là địch nhân đã bị toàn diệt, nhưng mà Ngưu trưởng lão, La trưởng lão chết trận! Bộ hạ của anh tổn thất thảm trọng, bảo người tổng bộ tới bổ sung vào.
- Vâng! Thủ lĩnh!! Tôi sẽ báo cáo với bên kia!
Trần Thăng Cương cũng là nhân vật phản diện thành công, hắn đã làm thủ hạ của Nhạc Trọng thì thông qua đài vô tuyến truyền đạt lời của Nhạc Trọng về tổng bộ Thông Thiên thần giáo.
Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi mới lên tiếng:
- Chờ một chút!! Sáu giờ tối anh hãy báo cáo!
Sức chiến đấu của bộ hạ Nhạc Trọng đã suy yếu, tuy bọn họ là người cường hóa, nhưng mà bây giờ đã mệt mỏi, Trinh Diệp Dương dẫn đầu phản đồ Thông Thiên thần giáo càng không chịu nổi. Bọn họ hiện giờ cần nghỉ ngơi.
Sáu giờ tối đi báo cáo, chuyện này làm cho tổng bộ Thông Thiên thần giáo có thời gian phản ứng, bọn họ tối thiểu nhất cũng phải sáng mai mới đi tới Tâm Trữ Trấn. Như vậy lưu thời gian cho người của Nhạc Trọng nghỉ ngơi.
- Đóng giữ tại chỗ! Chờ đợi mệnh lệnh!
Trần Thăng Cương đem lời nói dối của Nhạc Trọng báo cáo về cho tổng bộ Thông Thiên thần giáo, chỉ đạt được mệnh lệnh vô cùng đơn giản. Thông Thiên thần giáo cũng không có đưa ra lệnh quan trọng nào cả.
Nhạc Trọng cũng không có lãng phí thời gian một đêm này, hắn đem người Miêu trong Tâm Trữ Trấn, Đào Mộc Trấn cứu ra và nhét vào dưới trướng, đem hai trăm người Miêu nam nữ đưa vào một bộ, trực tiếp giao cho Thượng Luân thống lĩnh. Tù binh của hắn là giáo đồ Thông Thiên thần giáo có sáu trăm người. Hắn đem hơn sáu trăm giáo đồ Thông Thiên thần giáo chia thành sáu bộ, phân biệt giao cho Trần Thăng Cương, Trinh Diệp Dương, Bạch Tiểu Thắng, Lỗ Trữ Thủy, La Xích Phong, Minh Giai Giai thống lĩnh.
Trần Thăng Cương, Trinh Diệp Dương cũng đã trở thành đại phản đồ của Thông Thiên thần giáo, bọn họ đã dính máu tươi của giáo đồ Thông Thiên thần giáo. Cho dù bọn họ lần nữa phản bội Nhạc Trọng, cũng khó có thể dung nhập vào Thông Thiên thần giáo, bởi vậy Nhạc Trọng cũng sử dụng bọn họ.
Nhạc Trọng một đêm không ngủ, một mình đi tuần tra chung quanh Tâm Trữ Trấn. Tâm Trữ Trấn khoảng cách Thông Thiên thần giáo không tới hai mươi cây số, có thể nói bọn họ hiện giờ đã ở trước mắt của địch nhân, hơn nữa hàng tướng Trần Thăng Cương, Trinh Diệp Dương cũng không thể nào nhận được tín nhiệm của hắn, hắn chỉ có thể hành động tuần tra ban đêm mà thôi, gác đêm chung quanh Tâm Trữ Trấn để phòng ngừa ngoài ý muốn.
Đồng thời chỗ radio, cửa trấn các trọng địa, Nhạc Trọng cũng phái cao thủ tâm phúc tiến hành thủ hộ.
Đêm nay trôi qua vô cùng bình tĩnh.
Sáng sớm hôm sau, trời vừa tảng sáng Nhạc Trọng nhận được lệnh của tổng bộ Thông Thiên thần giáo truyền tới.
- Lập tức mang theo người và toàn bộ vũ khí tiến về tổng bộ! Gặp được địch nhân thì tiêu diệt!
Trần Thăng Cương trực tiếp nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:
- Làm sao bây giờ, thủ lĩnh?
Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, nhìn qua Trần Thăng Cương dò hỏi:
- Thực lực quan trọng của Thông Thiên thần giáo là như thế nào?
Cho em hỏi main có bao nhiêu cô vợ z
Ước gì là dam my
Hu huhu ko phải dam my
truyện hay hệ thống hợp lý