THẦN MA HỆ THỐNG

Không có cường giả nhân loại ngăn cản, những biến dị thú điên cuồng xông ra khỏi trấn, điên cuồng cắn nuốt tất cả nhân loại mà chúng nhìn thấy.

Địch Nha mang theo bang chúng Thiên Long bang thoát ra khỏi trận địa, cả thị trấn nhỏ phòng ngự lập tức sụp đổ, vô số biến dị thú từ trong chỗ hỏng lao ra ngoài, cùng xông vào công đám cao thủ đang chiến đấu.

Người tính tình chính là có tư tâm, Địch Nha dẫn đầu bang chúng Thiên Long bang chạy đi thì rất nhiều cao thủ đang chiến cũng rời bỏ phòng ngự, giống như con ruồi tán loạn sau đó bị những biến dị thú vây giết.

Loại hậu quả do không có chỉ huy thống nhất hiện ra ngoài, phóng tuyến trận doanh nhân loại sụp đổ, cả tiểu trấn khắp nơi là cường giả chạy thục mạng. Bọn họ rất nhiều người có chiến lực mạnh hơn biến dị thú, thế nhưng mà không có người chỉ huy, bọn họ cũng không có tâm tư chiến đấu liều mạng với biến dị thú, chỉ có thể chạy trốn mà thôi, không dám quay đầu lại. Ngay cả cự đầu như Thiên Long bang có người chỉ huy cũng phải trốn, bọn họ chỉ là những con tôm nhỏ làm sao ngăn nổi.

- Cái gì? Thiên Long bang trốn!!! Anh xác định?

Thanh Trúc Bang, lúc này sắc mặt Cao Minh Hào hết sức khó coi, cũng bất chấp phong độ mà quát hỏi thuộc hạ.

Tên bang chúng lớn tiếng nói:

- Vâng! Lão đại!! Tôi nhìn thấy Thiên Long bang dẫn người thoát ra khỏi khu vực phòng thủ, chạy ra khỏi trấn nhỏ!

Cao Minh Hào nghiến răng nghiến lợi, một chưởng đập lên mặt bàn, trực tiếp đánh mặt bàn chia năm xẻ bảy:

- Địch Nha, mày là đồ vương bát đản!

Thanh Trúc Bang cùng Thiên Long bang trận địa ở gần nhau, Thiên Long bang vừa trốn thì cánh của Thanh Trúc Bang bạo lộ ra trước mặt vô số biến dị thú. Bọn họ nếu không rút lui sẽ lâm vào vây công của biến dị thú.

Cao tầng của Thanh Trúc Bang nhìn qua Cao Minh Hào vẻ mặt lo lắng hỏi:

- Làm sao bây giờ, bang chủ?

Đây chính là quan hệ đến sinh tử tồn vong của toàn bộ Thanh Trúc Bang, không cẩn thận thì chủ lực của Thanh Trúc bang sẽ bị tiêu diệt trong miệng biến dị thú.

Cao Minh Hào tâm niệm thay đổi thật nhanh, nhìn thấy Hồ Nghị trong tay cầm đại đao, hắn hai mắt ngưng trọng nói:

- Hồ Nghị! Tôi lệnh cho anh và Lưu Liệt mang hai mươi tên bộ hạ đi ra tiền tuyến thay cho bọn người Sở Minh Hà! Chỉ cần thủ vũng hai mươi phút là có thể tự hành rút lui! Chỉ cần sống quá tối nay, trở lại thành phố Quý Trữ thì tôi nhất định trọng thưởng cho các người.

Hồ Nghị nghe được Cao Minh Hào nói vậy thì dị quang trong mắt nổi lên, hắn trực tiếp nhìn qua Cao Minh Hào vài lần, trầm mặc năm giây về sau mới đáp:

- Vâng! Lão đại!

Nói xong Hồ Nghị liền mang theo tâm phúc Lưu Liệt đi ra bên ngoài, bóng lưng đìu hiu. Nếu như không có trợ giúp mang theo hai mươi người thủ vững trận địa đó là nhiệm vụ phải chết.

Cao Minh Hào nhìn Hồ Nghị rời đi thì trong mắt hiện ra tinh quang, nói:

- Nghe lệnh của tôi! Tất cả bang chúng Thanh Trúc Bang lập tức rút lui khỏi nơi này. Chạy ra khỏi trấn nhỏ.

- Vâng! Lão đại!!

Dưới mệnh lệnh của Cao Minh Hào thì toàn bộ người của Thanh Trúc Bang lập tức chạy ra khỏi trấn nhỏ này.

Lưu Liệt cảm thấy không đúng hỏi một câu:

- Hồ Nghị! Anh muốn đi đâu? Bên này không phải tiền tuyến!

Trong mắt Hồ Nghị hiện ra vẻ đau lòng và nói ra từng chữ một.

- Đúng vậy! Tôi không phải đi tiền tuyến! Tôi muốn đi đầu nhập vào đại ca của tôi, Nhạc Trọng! Các người nghe đây, đi tiền tuyến thủ vững hai mươi phút tuyệt đối hữu tử vô sinh! Cao Minh Hào chính là vứt bỏ chúng ta, hắn muốn chúng ta tranh thủ thời gian cho hắn chạy đi! Uổng cho tôi trung thành và tận tâm với hắn như vậy, thật làm cho người ta thất vọng đau khổ.

Hồ Nghị nhìn qua hai mươi tên bộ hạ chung quanh và nói:

- Các huynh đệ! Các người đi theo tôi lâu như vậy nên tôi không làm khó dễ các người, ai muốn tận trung với Thanh Trúc Bang, tận trung với Cao Minh thì cứ đi ra tiền tuyến chịu chết. Hồ Nghị tôi tuyệt không làm khó dễ! Nguyện ý đi với tôi đầu nhập vào Nhạc Trọng thì đi.

Hai mươi tên bộ hạ đang đau đầu suy nghĩ nếu theo Thanh Trúc Bang thì chết, đầu nhập người khác thì đắc tội cao tầng Thanh Trúc Bang. Lúc này Cao Minh Hào một lần hành động muốn bọn họ đi tìm chết, bọn họ không muốn chết.

Một tên dáng người khôi ngô, tướng mạo đường đường, đẳng cấp cường hóa 27 nhìn qua Hồ Nghị nói ra:

- Hồ Nghị!! Cao Minh Hào hắn không muốn chết, chúng ta cũng không muốn chết!! Hắn đã làm tuyệt thì cũng đừng trách chúng ta! Tôi theo anh!

- Đúng rồi!! Theo anh!

"..."

Trong đám người đại bộ phận mọi người lớn tiếng phụ họa, ai cũng không muốn chết ở nơi quỷ quái này.

- Như vậy Lưu Liệt!! Gặp lại!

Hồ Nghị nhìn qua Lưu Liệt nói một câu, cũng không quay đầu lại mang theo hai mươi tên thủ hạ đi qua hướng của Nhạc Trọng.

Lưu Liệt do dự dậm chân một cái và nói:

- Chờ một chút, tôi đi theo anh tới chỗ Nhạc Trọng!

Hồ Nghị chém giết biến dị thú chặn đường, liên tục chém giết mấy chục đầu biến dị thú thì hắn mới mang người tới chỗ của Nhạc Trọng.

Hồ Nghị cả người là máu đi tới bên người của Nhạc Trọng và nói:

- Đại ca!! Tôi tới rồi.

Nhạc Trọng nhìn Hồ Nghị và trầm giọng hỏi:

- Tiểu báo tử! Tại sao là anh? Phát sinh chuyện gì?"

Nhạc Trọng biết rõ thằng này là đầu đất trọng nghĩa khí nhất, cho dù hắn sáng lập đại bang phái là một trong bốn bang phái của thành phố Quý Trữ Thanh Thạch Bang, Hồ Nghị cũng không có đi tìm nương tựa hắn đầu tiên, mà là lựa chọn ở lại Thanh Trúc Bang hiệu lực cho Cao Minh Hào. Hiện tại Hồ Nghị dẫn người đi tới đây là đã xảy ra vấn đề.

Hồ Nghị nhìn qua Nhạc Trọng trực tiếp hỏi:

- Đại ca! Cao Minh Hào muốn tôi chịu chết, tôi không muốn, dẫn người đi tới đây nương tựa anh. Thiên Long bang! Thanh Trúc Bang cũng đã trốn! Bây giờ ở trong trấn nhỏ này chỉ còn lại anh mà thôi! Đại ca, hiện tại anh có tính toán gì?

Nhạc Trọng trầm tư một hồi, trong mắt hiện ra vẻ kiên nghị, nói:

- Thủ vững nơi này!! Tôi tuyệt không có thể lui!

Lưu Liệt nhịn không được nói ra:

- Vì cái gì? Nhạc lão đại! Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang đều rút lui! Biến dị thú không lâu sẽ giết qua nơi này. Ở lại chỗ này chỉ còn đường chết.

Nhạc Trọng trầm giọng nói:

- Chúng ta ở chỗ này xây rất nhiều công sự! Đủ để ngăn cản những biến dị thú cấp thấp. Nếu như lui ra khỏi trấn nhỏ, chỗ đó lực lượng phòng ngự bạc nhược yếu kém, một chút công sự phòng ngự cũng không có! Đi vào trong đó cũng chỉ có một con đường chết! Tiểu báo tử, anh dẫn người lập tức gia nhập tiền tuyến. Anh chuyên môn săn giết biến dị thú cỡ lớn, có vấn đề gì không? Vấn đề còn lại do tôi giải quyết.

Hồ Nghị nhếch miệng nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:

- Hắc hắc! Đại ca!! Những biến dị thú cỡ lớn để tôi giết đi! Các huynh đệ cùng tôi xông lên nào!

Bình luận


H
Hoang Lien
28-03-2023

truyện hay hệ thống hợp lý

G
Gà phiêu Lưu
28-03-2023

Cho em hỏi main có bao nhiêu cô vợ z

T
Thuy Nguyen
28-03-2023

Ước gì là dam my

T
Thuy Nguyen
28-03-2023

Hu huhu ko phải dam my

Truyện đang đọc

Báo lỗi