Nhạc Trọng do dự một chút vẫn đem Kỷ Thanh Vũ giao cho Diêu Diêu.
Bốn chiếc chiến cơ lôi đình cũng dừng lại, bên trong có người cường hóa trên cấp 40 đi ra ngoài, người cầm đầu chính là Bạch Tiểu Thắng.
Những phần tử võ trang trong gia tộc Đảo Tân nhìn chiến cơ lôi đình hạ xuống và có người đi ra bên ngoài, trong mắt đều hiện ra một tia kính sợ. Đám cao thủ trong đặc chiến doanh đều đi theo tới đây, trên người mặc áo giáp da biến dị thú cao cấp, trên người lưng cõng súng ngắm, súng trường, các loại lựu đạn, bên hông cắm Đường đao, đeo mũ sắt trang bị tận răng. Từ trên người mang theo sát khí hung bạo, đó là khí tức do bọn họ trải qua chiến đấu nhiều mới có.
Bạch Tiểu Thắng đi tới trước người Nhạc Trọng và cười cười nhìn qua Nhạc Trọng, đi lên chào theo nghi thức quân đội.
- Nhạc lão đại! Bạch Tiểu Thắng tới đây!
Bạch Tiểu Thắng chào với Nhạc Trọng xong sau đó bản tính mặt dày của hắn cũng hiện ra trước mặt của Nhạc Trọng:
- Lão đại, nghe nói Nhật Bản mỹ nữ rất ôn nhu. Cho tôi mấy người đấy! Ha ha!
- Anh nhận được nhiều nữ nhân vậy sao?
Nhạc Trọng nhìn Bạch Tiểu Thắng sau đó im lặng.
Bạch Tiểu Thắng người này không thích quyền và danh lợi, chỉ ưa thích mỹ nữ. Hắn đi theo Nhạc Trọng trải qua rất nhiều chiến đấu, tất cả chiến công đều đổi mỹ nữ, hơn nữa chỉ cần là mỹ nữ đều được. Cộng thêm hắn là cán bộ cao cấp dưới trướng của Nhạc Trọng cho nên rất nhiều nữ nhân vây lấy hắn, bởi vậy hậu cung của hắn cũng vượt qua một trăm người rồi.
Bạch Tiểu Thắng nghe vậy cũng cảm thán một câu:
- Nữ nhân nhiều cũng rất phiền toái! Tiêu hao vật tư quá lớn.
Hậu cung của Bạch Tiểu Thắng có hơn một trăm mỹ nữ cũng tiêu hao rất nhiều vật tư của hắn, nếu hắn không phải là cán bộ cao cấp của Nhạc Trọng thì căn bản nuôi một trăm người không nổi. Cho dù như thế, hắn nuôi một trăm người cũng cố hết sức.
Bạch Tiểu Thắng do dự một chút vẻ mặt đau lòng nói:
- Được rồi! Lúc này tới Nhật Bản tôi chỉ muốn năm người. Nhiều hơn nữa cũng nuôi không nổi.
- Vậy phải xem biểu hiện của anh rồi.
Nhạc Trọng không có tiếp tục xoắn xuýt đề tài này với Bạch Tiểu Thắng mà vẻ mặt ngưng trọng nói:
- Thời điểm các người tới có nhìn thấy thi đàn di chuyển tới đây không?
Bạch Tiểu Thắng cũng vẻ mặt nghiêm nghị nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Đúng vậy! Lão đại, thời điểm tới đây chúng tôi nhìn thấy thi đàn rất đông. Tối đa bốn tiếng đồng hồ, thi đàn sẽ đến đây. Chúng ta cần bổ sung đồ ăn, dầu liệu sau đó rút lui khỏi nơi này. Công sự nơi này căn bản không ngăn được thi đàn cao cấp này đâu.
Lúc này Anh Điền Trấn vừa mới bị Thiên Đường Thần Quốc không tập, khắp nơi đều là hỏa diễm, rất nhiều công sự đã bị chiến cơ lôi đình phá hủy, một mảnh bừa bộn. Đồng thời có hơn hai ngàn người chết dười không tập của chiến cơ lôi đình, còn có hơn ba ngàn người tốn ra khỏi Anh Điền Trấn.
Tiu trong Anh Điền Trấn còn hơn một vạn năm ngàn người sống sót, nhưng mà chân chính chiến đâu được chỉ hơn một ngàn. Trong một ngàn người này tính cả hơn trăm người Hoa mà Nhạc Trọng huấn luyện ra và viện quân Bạch Tiểu Thắng vừa đưa tới.
Hơn một ngàn người muốn đối phó hơn mười vạn tang thi mà không có công sự, không có chuẩn bị trước, không có đạn dược sung túc trợ giúp căn bản không có khả năng. Trọng yếu nhất một điểm là, Nhạc Trọng không có lý do chiến đấu liều chết. Nơi này là Nhật Bản mà không phải Trung Quốc, cho dù căn cứ bị phá thì hắn chỉ cần mang theo người của mình rời đi là được rôi.
Nhạc Trọng tìm được Đảo Tân Mỹ Nại và nhìn nàng nói ra:
- Thi đàn ở huyện Tà Mã đang di động qua bên này, Anh Điền Trấn không chịu nổi, tôi tôi đi, Mỹ Nại cùng tôi về Trung Quốc nhé!
Đảo Tân Mỹ Nại thoáng quỳ gối trước người Nhạc Trọng và đau khổ cầu khẩn.
- Phu quân đại nhân, tôi không thể bỏ những người này được. Bọn họ đều là những người tin tưởng gia tộc Đảo Tân và đem tánh mạng phó thác cho tôi. Nếu tôi đi thì người trong Anh Điền Trấn ít nhất phải chết một nửa. Van cầu ngài, cứu bọn họ với. Tôi biết rõ ngài thần thông quảng đại, nhất định sẽ có biện pháp cứu bọn họ.
Đảo Tân Mỹ Nại là một tiểu thư khuê các tâm địa thiện lương.
Nàng vô cùng rõ ràng nếu Anh Điền Trấn bị phá, người sống sót trong trấn sẽ bị tang thi đuổi giết, bằng không cũng chết đói chết khát hoặc tự giết lẫn nhau.
Nhạc Trọng nhìn Đảo Tân Mỹ Nại và chậm rãi nói:
- Mỹ Nại, thật có lỗi. Tôi không có lý do chiến đấu cho nơi này!
Trong mắt Đảo Tân Mỹ Nại hiện ra thần sắc tuyệt vọng, nàng cắn răng ngà một hồi lâu, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng, sau đó vẻ mặt kiên nghị nói:
- Phu quân đại nhân, xin ngài đi theo tôi!
Nhạc Trọng yên lặng đi theo sau lưng Đảo Tân Mỹ Nại vào sâu trong trấn nhỏ. Bản thân của hắn thực lực cường hoành cho nên không sợ Đảo Tân Mỹ Nại nhấc lên sóng gió gì.
Được Đảo Tân Mỹ Nại dẫn dắt, Nhạc Trọng đi vào một tòa núi nhỏ nằm ở biên giới Anh Điền Trấn.
Ở trong tòa núi nhỏ này có cái động nhỏ, hơn mười người cường hóa đẳng cấp cao hơn 30 đang thủ hộ nơi này.
Đảo Tân Mỹ Nại đi tới cửa ra vào, nhập một chuỗi mật mã, một con đường kim loại tràn ngập khí tức khoa học viễn tưởng hiện ra.
Sau khi đi vào trong nơi này và vượt qua nhiều cửa điện tử khác, Nhạc Trọng đi vào một trong bình đài, hắn từ trên bình đài nhìn thấy nhiều thiết bị điện tử.
Chỉ thấy ở dưới bình đài kia, một tòa thành lũy kim loại cao tới hai mươi mét, rộng gần trăm mét tỏa ra ánh sáng màu bạc đang được xây dựng. Mà hình bầu dục và cao hai mươi mét, rộng trăm mét này chính là Thiên Không Bão Lũy mà Nhạc Trọng đã từng thấy qua trong bản thiết kế, nhưng mà so sánh với Thiên Không Bảo Lũy chính phẩm, tòa thành lũy kim loại này thiếu bốn chủ pháo, ba mươi sáu phụ pháo laser, cũng thiếu rất nhiều hạm pháo, hơn nữa còn nhỏ hơn nhiều lắm. Nó thoạt nhìn giống như một tòa khí cầu lớn. Hàng trăm hàng ngàn công nhân đang đi qua lại, tu kiến Thiên Không Bảo Lũy này.
Đảo Tân Mỹ Nại chỉ vào Thiên Không Bảo Lũy nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Đây là phụ thân xây dựng Thiên Không Bảo Lũy. Trong tay của phụ thân chỉ có bản thiết kế hệ thống động lực cùng tầng bọc thép bên ngoài. Bởi vậy Thiên Không Bảo Lũy này chỉ có thể bay lên không, hơn nữa sức chiến đấu không có, chỉ có hai mươi cơ quan pháo nhỏ yếu mà thôi. Cả tòa Thiên Không Bảo Lũy còn chưa làm xong, ước chừng còn cần hai mươi ngày mới hoàn thành công việc. Thiên Không Bảo Lũy kiến tốt thì chính là đồ của phu quân. Thỉnh phu quân đại nhân xin giúp tôi giữ lấy Anh Điền Trấn!
Thiên Không Bảo Lũy có được bảy tờ bản vẽ. Sau khi đem toàn bộ bảy tờ thiết kế sẽ tạo thành Thiên Không Bảo Lũy chân chính.
Nhưng mà mỗi bản vẽ đều có được siêu khoa học công nghệ, chỉ cần đạt được một bản thiết kế cũng có được rất nhiều ứng dụng trong đó. Đảo Tân Cửu Nghĩa đạt được hai tấm bản vẽ Thiên Không Bảo Lũy thì lập tức hao phí nhiều nhân lực vật lực tu kiến Thiên Không Bảo Lũy. Kết quả hắn chết đi thì tòa bảo lũy vẫn chỉ là bán thành phẩm.
truyện hay hệ thống hợp lý