THẦN MA THIÊN TÔN

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên đã để ý tới cái lồng phía trước.

Cái này rõ ràng khác với cái trước đó họ nhìn thấy, trong lồng là một đại hoà thượng tai to mặt lớn đang ngồi khoanh chân dưới đất. Chân tay hắn dường như bị mấy sợi xích trong suốt xuyên qua, chói chặt lại. Khí tức trên người hắn tuy yếu nhưng luồng khí tức thần tính đó cho thấy rõ ràng đó là một Bán Thần.

Nhưng đó không phải điều đáng chú ý nhất mà là gương mặt của người đó. Từ chính giữa gương mặt chia làm đôi, một nửa là hiền lành, một nửa là hung ác. Hai loại biểu cảm gần như chia gương mặt của hoà thượng ra làm đôi.

Nhìn hoà thượng này trong đầu Ninh Tiểu Xuyên lập tức xuất hiện câu Tâm Ma vừa nói, bất giác thầm cảm thán.

- Thứ Thần của Phật Giới văn minh Thần Hà!

Một vị Thứ Thần của văn minh Thần Hà lại bị Tâm Ma nhốt ở đây làm đồ ăn, mỗi ngày đều trích máu uống.

Cho dù Ninh Tiểu Xuyên không nghi ngờ lời của Tâm Ma, nhưng giờ nhìn thấy vị Thứ Thần của văn minh Thần Hà kia vẫn không kìm được cảm thán.

Trạng thái của vị Thứ Thần văn minh Thần Hà này không được ổn, có lẽ là Tâm ma đã làm thủ đoạn gì đó trên người vị Thứ Thần kia, nếu không, cái lòng này không thể nhốt hắn.

Minh Lạc dường như đã rất quen với Thứ Thần văn minh Thần Hà kia, liếc nhìn một cái xong thản nhiên nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, chúng ta đi thôi. Đằng trước là nơi ở của Sửu Bà Bà.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn vị Thứ Thần Phật Giới kia một lúc rồi theo Minh Lạc đi.

Vị Bán Thần đó gây nên xung kích rất lớn cho Ninh Tiểu Xuyên.

Một vị Thứ Thần cường đại lại bị nhốt ở đây nuôi như nuôi súc sinh, hàng ngày bị trích máu uống.

Sửu Bà Bà cũng bị nhốt trong một cái lồng thế này, nhưng tình cảnh của bà đúng là tốt hơn vị Bán Thần kia nhiều. Ít nhất thì Tâm Ma không dùng thủ đoạn gì trên người Sửu Bà Bà.

Trong cái lồng bên cạnh Sửu Bà Bà là Phong Nguyệt Hề. Nhưng trạng thái của hắn dường như xấu hơn Sửu Bà Bà nhiều, khí tức hư nhược, lúc này dường như đã không còn ý thức nữa rồi.

Ninh Tiểu Xuyên tiến lại gần Phong Nguyệt Hề gọi vài tiếng nhưng hắn không có phản ứng gì.

Ninh Tiểu Xuyên sắc mặt tím lại, đành quay lại chỗ Sửu Bà Bà.

- Sao ngươi tới đây?

Thấy Ninh Tiểu Xuyên, Sửu Bà Bà lo lắng hỏi. Rõ ràng bà nghĩ Ninh Tiểu Xuyên bị Tâm Mã bắt tới đây.

- Sửu Bà Bà, Ninh công tử là khách của lão tổ mời tới. Các ngươi cứ nói chuyện, ta ra ngoài trước.

Minh Lạc mở cấm chế của cái lồng, dường như cố ý tránh Ninh Tiểu Xuyên và Sửu Bà Bà, quay người đi ra ngoài.

- Khách của Tâm Ma mời tới? Tiểu Oa Oa, chuyện này là sao?

Tuy biết thực lực của Ninh Tiểu Xuyên lúc này còn mạnh hơn mình nhưng Sửu Bà Bà vẫn gọi Ninh Tiểu Xuyên như hồi đầu.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, không muốn nói chuyện giữa mình và Tâm Ma ra, vì hắn biết cho dù có nói gì cũng vô ích, chỉ khiến Sửu Bà Bà lo lắng cho mình mà thôi.

- Sau này hãy nói.

Ninh Tiểu Xuyên kéo Kim Giác Yêu Hoàng và Ngân Giác Yêu Hoàng ra trước mặt, hỏi:

- Sửu Bà Bà, bà giúp ta xem có thể trừ bỏ tà khí trên hai người họ không?

Sửu Bà Bà đã là Dưỡng Tâm Sư cấp Thần Nông, nếu đến bà ấy cũng không có cách thì Ninh Tiểu Xuyên cũng không biết làm thế nào với loại tà khí nhập thể này.

Sửu Bà Bà nhìn Kim Giác và Ngân Giác Yêu Hoàng rồi gật đầu.

- Tà khí nhập thể, thứ tà khí này có lẽ là Tà Thần chi khí trong ĐỊa Ngục.

Thấy Sửu Bà Bà lập tức nhận ra nguồn gốc của thứ tà khí kia, Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ:

- Không sai, hai người họ đã bị nhiễm tà khí trong Địa Ngục nên mới trở nên tà ác, sau đó ta đã dùng Thất Khiếu Thần Ma Cung bảo vệ tâm thần thì họ mới trở lại bình thường.

- Sau đó ta nghiên cứu ra loại đan dược thanh trừ tà khí khiến tà khí trong cơ thể họ yếu đi, nhưng vẫn không thể hoàn toàn loại bỏ được tà khí. Chỉ cần trong cơ thể họ vẫn còn thứ tà khí này thì ta lo sớm muộn có ngày chúng sẽ lại bạo phát ra.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn Sửu Bà Bà nói.

Đúng là tà khí trong người Kim Ngân Giác Yêu Hoàng chỉ còn lại một chút, gần như yếu tới không cảm thấy được nhưng chỉ cần vẫn còn thì sau này chúng sẽ trở thành mầm mống, có thể trở lại mạnh hơn, từ đó phá hoại thần trí của hai người họ.

- Ta từng thấy loại tà khí này. Nếu ta có thể đích thân động thủ thì có lẽ có thể loại bỏ nó. Nhưng giờ e là ta không thể.

Sửu Bà Bà lắc đầu cười khổ.

Ninh Tiểu Xuyên nghiêm mặt, nhìn xuống những sợi xích trên tay chân Sửu Bà Bà.

Hắn suýt nữa đã quên mất tình trạng của Sửu Bà Bà lúc này không tốt như vẻ ngoài. Tay chân Sửu Bà Bà lúc này bị hai sợi xích cấp chí tôn vương khí trói chặt. Hơn nữa Sửu Bà Bà bị Tâm Ma bắt tới, với con người Tâm Ma, nếu hắn không dùng thủ đoạn gì trên người Sửu Bà Bà mới lạ.

- Xem ra đành phải nghĩ cách cứu Sửu Bà Bà và Phong tiền bối ra trước đã.

Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, quay lại quét mắt nhìn một lượt.

Lúc này tuy Tâm Ma không có ở đây nhưng Ninh Tiểu Xuyên có thể cảm nhận được chắc chắn hắn ta đang quan sát nhất cử nhất động của mình.

Trầm ngâm một lúc Ninh Tiểu Xuyên gật đầu với Sửu Bà Bà:

- Hai người đợi ở đây vài hôm, ta sẽ quay lại cứu mọi người.

Dặn dò Sửu Bà Bà xong, Ninh Tiểu Xuyên đưa Kim Ngân Giác Yêu Hoàng rời khỏi cái lồng.

Bên ngoài, Minh Lạc vẫn đang đợi.

Ninh Tiểu Xuyên tiến lại trước mặt Minh Lạc, bình thản nói:

- Đưa ta tới gặp Tâm Ma Thánh Thần.

Tâm Ma Thánh Thần dường như đã biết Ninh Tiểu Xuyên sẽ quay lại, hắn vẫn đang ngồi trên chiếc ghế khổng lồ kia. Thấy bóng dáng Ninh Tiểu Xuyên, khoé miệng hắn nhếch lên.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đã gặp Sửu Bà Bà, giờ chúng ta nên bàn việc ngươi truyền cho ta Diệt Thế Đạo rồi chứ?

Giọng nói hùng hồn của Tâm Ma lão tổ truyền vào tai Ninh Tiểu Xuyên, thậm chí nó còn mang chút mị hoặc.

Vừa rồi hắn làm mọi việc theo lời Ninh Tiểu Xuyên, thậm chí thần huyết hắn cũng cho Ninh Tiểu Xuyên ba cốc, chính là vì Diệt Thế Đạo của Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên thần sắc bình tĩnh, nhìn Tâm Ma:

- Ta có thể truyền Diệt Thế Đạo cho ngươi nhưng ngoài điều kiện ngươi ban nãy đã nêu, ta còn muốn ngươi giúp ta hoàn thành hai việc.

Nghe Ninh Tiểu Xuyên nói, gần như tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Trước đó Ninh Tiểu Xuyên có chết cũng không muốn truyền Diệt Thế Đạo cho Tâm Ma, nhưng giờ thái độ của hắn dường như đã thay đổi hoàn toàn.

- Ninh huynh đệ, không phải ngươi đã bị trúng tà rồi đấy chứ?

Kim Ngân Giác Yêu Hoàng lo lắng tiến lại gần Ninh Tiểu Xuyên, muốn nhắc nhở hắn.

Nhưng vừa nối thì giọng của Tâm Ma đã ngắt lời hai người, thậm chí sắc mặt của họ trở nên tái nhợt. Rõ ràng Tâm Ma đang cố tình dạy bảo họ.

- Nếu ngươi đã chịu cam tâm tình nguyện truyền Diệt Thế Đạo cho ta thì có điều kiện gì cứ nêu. Chỉ cần ta làm được thì ta đều đồng ý.

Ninh Tiểu Xuyên thay đổi thái độ khiến Tâm Ma khá phấn khích, chân thân của hắn thậm chí còn đứng dậy tiến về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên lúc này rất bình tĩnh, gật đầu nói:

- Điều kiện thứ nhất là ngươi phải giải trừ mọi cấm chế trên người Sửu Bà Bà và Phong tiền bối, bao gồm cả sợi xích chí tôn vương khí trên người Sửu Bà Bà. Điều kiện thứ hai là sau khi họ hồi phục thì ngươi phải để họ đi.

- Nếu ta thả họ.

Tâm Ma nhìn Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt sáng tối bất định:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi cũng biết để bắt được họ ta đã phải tốn bao nhiêu tinh lực. Hai người họ một là Phượng Hoàng, một là Thần Nông, giá trị của họ không hề thua kém Diệt Thế Đạo của ngươi.

- Nói vậy ngươi không chịu thả Sửu Bà Bà? Nếu vậy thì chúng ta không cần phải nói chuyện thêm nữa.

Ninh Tiểu Xuyên ngữ khí kiên định, dường như chỉ cần Tâm Ma không đồng ý điều kiện của hắn là hắn không thèm nói chuyện tiếp nữa.

Thái độ của Ninh Tiểu Xuyên cũng khiến Tâm Ma có vài phần áp lực. Hắn thực sự rất muốn có Diệt Thế Đạo của Ninh Tiểu Xuyên.

Hắn nhìn Ninh Tiểu Xuyên, trầm tư một lúc rồi gật đầu nói:

- Cũng được, ta sẽ thả họ đi.

- Không chỉ có vậy, còn phải giải trừ cấm chế trên người họ.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu bổ sung.

- Không vấn đề gì!

Tâm Ma nhìn Ninh Tiểu Xuyên cười, tuy hắn cười rất hiền hoà nhưng giờ trong bụng hắn đã tính, chỉ cần Sửu Bà Bà rời khỏi Tâm Ma Thành là hắn sẽ ngầm phái người bắt lại.

Chưa nói về giá trị tự thân của Phong Nguyệt Hề và Sửu Bà Bà, Tâm Ma còn phải lợi dụng họ để uy hiếp Ninh Tiểu Xuyên.

Vạn nhất tới lúc đó Ninh Tiểu Xuyên làm trái lời hứa, không chịu dạy Diệt Thế Đạo cho hắn thì hắn có thể dùng hai người đó uy hiếp Ninh Tiểu Xuyên. Quân cờ tốt như vậy Tâm Ma tuyệt đối không thể thả đi.

Ninh Tiểu Xuyên làm như không biết suy nghĩ của Tâm Ma, cười nói:

- Rất tốt, ta có thể tin và danh dự của Tâm Ma tiền bối. Không nhắc tới lời bái sư ban nãy nữa. Giờ chúng ta chỉ đang giao dịch, hơn nữa đều có lợi cho hai bên chúng ta.

- Nói không sai! Vậy ta chúc cho cuộc giao dịch của chúng ta thuận lợi!

Tâm Ma bật cười lớn.

Trước đó hắn nói bái Ninh Tiểu Xuyên làm thầy chỉ là kế hoãn binh thạm thời, hắn là Tâm Ma Thánh Thần sao có thể thật tâm bái Ninh Tiểu Xuyên làm thầy?

Hắn dùng kế hoãn binh, lẽ nào Ninh Tiểu Xuyên không dùng?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi