THẦN MA THIÊN TÔN

Nhắc tới cái đại não phía dưới, Hoa Thiên Cẩm lập tức phấn khích hơn vài phần:

- Ta không thể nói rõ cho ngươi biết chỗ thần kỳ của nơi này trong chốc lát được, tí nữa ngươi sẽ tự lĩnh hội.

Vừa nói hai người đã vào sâu trong thung lũng. Tại khu vực này, trên những bức vách giống như huyết nhục này nổi lên cả những đường hoa văn giống hệt huyết quản. Bên trong cũng có dịch thể chảy, giống như huyết dịch thật vậy.

- Ha ha, Nhiếp Thập Tam, cơ duyên của chúng ta tới rồi. Vừa rồi ngươi còn hỏi chỗ này có gì thần kỳ. Ngươi đứng đây nhìn, ta sẽ cho ngươi thấy.

Hoa Thiên Cẩm cười lớn rồi bắt đầu chạm tay lên những đường hoa văn trên bức vách.

Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc, đứng một bên nhìn Hoa Thiên Cẩm.

Hoa Thiên Cầm rờ rẫm trên bức vách, mãi lâu sau trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh loan đao, rồi hắn chém mạnh xuống.

Hoa Thiên Cẩm cũng là cao thủ cấp thần linh, thực lực tương đương Nhiếp Thập Tam, nhưng lúc này hắn ra tay hết sức cũng chỉ có thể tạo được một vết rạn nhỏ trên đường hoa văn của bức vách.

Vết rạn này dường như đã tách huyết quản của bức vách, cùng một tiếng uỳnh vang lên, từ trong đường huyết quản ào ra một dòng chảy cực mạnh.

Nhìn nó Ninh Tiểu Xuyên sững sờ.

Huyết quản thông thường bị đứt sẽ phun ra huyết dịch.

Nhưng từ trong đường hoa văn hình huyết quản này lại phun ra vô vàn bộ võ kinh, ngoài võ kinh còn bắn ra vô số con chữ ảo diệu.

Hoa Thiên Cẩm căn bản không thèm bận tâm số võ kinh này. Với tu vi hiện nay hắn có thể tạo ra võ kinh bất cứ lúc nào.

Nhưng hắn vẫn tiếp tục chăm chú nhìn những thứ bắn ra, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Ninh Tiểu Xuyên thấy cảnh này cũng liền chú ý tới chỗ võ kinh này.

Phụt!

Từ trong khe nứt Hoa Thiên Cẩm tạo ra đột nhiên bắn ra một con chữ màu kim lấp lánh. Chúng rất đặc biệt, Ninh Tiểu Xuyên không nhận ra nó là chữ gì, nhưng hắn có thể cảm nhận được cảm giác rất thâm thuý, ảo diệu từ nó.

Thân hình lướt tới, Ninh Tiểu Xuyên bắt lấy nó.

Nhưng đúng lúc đó Hoa Thiên Cẩm cũng lao về phía con chữ đó.

Phừng!

Trên người Hoa Thiên Cẩm đột nhiên bùng lên ngọn lửa pháp tắc, phát ra tiếng phừng phừng cháy về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Để giành lấy con chữ màu kim đó Hoa Thiên Cẩm không nói không rằng, lập tức động thủ.

Ninh Tiểu Xuyên nhíu mày, nhìn Hoa Thiên Cẩm:

- Hoa Thiên Cẩm, ngươi dám động thủ với lão tử?

- Động thủ với ngươi thì sao? Nhiếp Thập Tam, chúng ta tuy đều là thủ hạ củ Phi thiếu gia nhưng quan hệ hai bên thế nào không phải ngươi không biết, giờ cơ duyên ở ngay trước mặt, lẽ nào ta phải khách khí với ngươi sao?

Hoa Thiên Cẩm cười khảy, lao tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên tóm lấy con chữ kia.

Ninh Tiểu Xuyên chau mày, lùi sau một chút tránh Hoa Thiên Cẩm.

Không phải hắn muốn giành con chữ kia mà là vì hắn và Nhiếp Thập Tam tu hành hai loại pháp tắc hoàn toàn khác nhau. Nếu giờ động thủ với Hoa Thiên Cẩm thì chắc chắn sẽ bại lộ thân phận.

Ninh Tiểu Xuyên có thể nguỵ trang khí tức của người khác là vì nhục thể của hắn đã được tôi luyện bằng Hỗn Độn chi khí. Hỗn Độn là vật chất bản nguyên nhất thế giới, khí tức của nó đương nhiên cũng có thể coi là khí tức bản nguyên nhất thế giới.

Khí tức bản nguyên tương đương với trang giấy trắng, muốn vẽ gì lên cũng được.

Nhục thân Ninh Tiểu Xuyên được loại khí tức này tôi luyện đương nhiên cũng có thể như Hỗn Độn chi khí, có thể tùy ý biến thành khí tức của người khác.

Đương nhiên Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thể biến thành khí tức của những người hắn từng tiếp xúc.

Giờ vẻ ngoài và khí tức Ninh Tiểu Xuyên đều giống Nhiết Thập Tam, nhưng bản chất thì không giống, đây là sơ hở lớn nhất của Ninh Tiểu Xuyên.

Thấy Ninh Tiểu Xuyên nhường mình, Hoa Thiên Cẩm ngạc nhiên, cười lớn:

- Ha ha, Nhiết Thập Tam, coi như ngươi thức thời không giành với ta. Nhưng ta cũng có thể cho ngươi biết nó rốt cuộc là thứ gì. Đây chính là bản nguyên pháp tắc, hấp thụ nó có thể dựa vào nó lĩnh ngộ bản nguyên pháp tắc hoàn chỉnh hơn. Đến lúc đó ta có thể tu luyện thành Chủ Thần.

Nhìn con chữ màu kim trong tay, Hoa Thiên Cẩm hít một hơi, hít luôn nó vào trong mũi với vẻ mặt đầy hưởng thụ như vừa được thưởng thức sơn hào hải vị vậy.

Ninh Tiểu Xuyên chau mày nhìn Hoa Thiên Cẩm, rồi bỗng nhìn sang khe hở của huyết quản kia.

Lúc này vết rạn đã dần thu hẹp lại, giống như huyết quản tự lành vậy. Nhưng khi vết rạn đó sắp biến mất thì kim quang bắn ra.

Xoetk.

Ninh Tiểu Xuyên lao tới, thò tay vào trong huyết quản kéo một con chữ màu kim trốn trong đó ra.

Cùng lúc đó khe nứt cũng biến mất, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên lại trở về như cũ.

Hoa Thiên Cẩm nhìn Ninh Tiểu Xuyên kêu lên:

- Nhiết Thập Tam, ngươi dám thò tay vào đó, coi như lần này ngươi may mắn không xảy ra chuyện gì. Nếu ngươi rút tay về chậm một chút là thành một phần của bức vách này rồi.

Ninh Tiểu Xuyên nghiêng đầu:

- Việc của lão tử không cần ngươi quản. Vừa rồi ngươi đã cướp cơ duyên của lão tử, còn không cho lão tử tự kiếm một chút cơ duyên hay sao?

Nói rồi Ninh Tiểu Xuyên cũng làm như Hoa Thiên Cẩm lúc này, hít con chữ kia vào mũi.

Con chữ này sáng lấp lánh, to bằng nắm tay, nhưng khi Ninh Tiểu Xuyên hít vào thì như biến thành dòng nước chảy vào trong mũi hắn.

Gần như ngay sau đó toàn thân Ninh Tiểu Xuyên run lên, toàn thân như nhảy khỏi thế giới hiện tại.

Không gian, thời gian, nhân quả, thế giới, vật chất, hiện thực, hư ảo…

Vô số từ ngữ liên quan tới bản nguyên hiện ra trong đầu Ninh Tiểu Xuyên, hơn nữa những từ ngữ vốn đã trừu tượng này dường như biến thành thực thể trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Không gian, lúc to lúc nhỏ. Khi nhỏ thì bằng hạt đậu, khi to thì vô cùng tận.

Thời gian, pháp tắc chí cao trong số mọi loại pháp tắc, trong một năm làm hồng xương cốt.



Nếu để Ninh Tiểu Xuyên ở trong môi trường như vậy lâu dài, hắn tin chắc có thể lĩnh ngộ được pháp tắc mạnh nhất thiên hạ.

Nhưng đáng tiếc chúng như pháo hoa, chỉ xuất hiện trước mặt hắn giây lát rồi biến mất.

Rồi nháy mắt Ninh Tiểu Xuyên thoát khỏi cảm giác huyền diệu đó, trở lại hiện thực.

Hoa Thiên Cẩm nhìn Ninh Tiểu Xuyên, đố kỵ nói:

- Nhiết Thập Tam, vừa rồi chắc ngươi bắt được bản nguyên chứa tất cả pháp tắc. Thứ đó ta ở đây tìm kiếm bao ngày nay cũng chỉ thấy một lần. Ngươi mới tới lần đầu đã bắt được, coi như ngươi may mắn!

Ninh Tiểu Xuyên thoát khỏi sự chấn kinh, gườm mắt nhìn Hoa Thiên Cẩm:

- Đây la cơ duyên của lão tử, nếu ngươi đố kỵ, chúng ta có thể tách ra mà đi.

Hoa Thiên Cẩm cười khảy:

- Nhiết Thập Tam, giờ không phải lúc làm theo ý mình. Phi thiếu gia đang triệu tập chúng ta, nếu tới muộn thì hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Nói rồi Hoa Thiên Cẩm bay đi.

Ninh Tiểu Xuyên trầm ngâm một lúc, dùng tư duy của Nhiết Thập Tam suy nghĩ một chút rồi theo sau.

Nhưng ở phía sau Hoa Thiên Cẩm, Ninh Tiểu Xuyên đã tính toán nên làm thế nào hàng phục được hắn.

Chỉ cần hàng phục được Hoa Thiên Cẩm, có hắn phối hợp, việc ngụy trang của Ninh Tiểu Xuyên sẽ không có chút sơ hở.

Chỉ đáng tiếc thực lực bản thân Hoa Thiên Cẩm rất mạnh, hơn nữa còn quá cnahr giới, căn bản không cho Ninh Tiểu Xuyên có cơ hội tiếp cận.

Nhiều lần liền Ninh Tiểu Xuyên cố tình làm vẻ vô ý tới gần nhưng hắn đều tránh đi.

Cuối cùng, ánh mắt Hoa Thiên Cẩm nhìn Ninh Tiểu Xuyên không có chút thiện ý gì. Dường như hắn đã nghi ngờ Ninh Tiểu Xuyên, lúc này Ninh Tiểu Xuyên mới phải tạm thời bỏ qua ý định hàng phục Hoa Thiên Cẩm.

Di chuyển trong những nếp nhăn của đại não này không hề dễ dàng.

Những nếp nhăn này dường như lúc nào cũng thay đổi. Có đến mấy lần Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm đi một vòng mà không thể thoát ra được.

Cuối cùng vẫn là nếp nhăn này biến mất, chuyển thành hình thái khác Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm mới ra được.

- Quá đáng sợ! Thứ này rốt cuộc là gì, trước đây ta theo Phi thiếu gia tìm được không ít bảo vật của bát phẩm văn mình, chưa từng thấy thứ nào đáng sợ thế này.

Hoa Thiên Cẩm đã rất sợ hãi trước cái đại não này, ngay cả khi đang di chuyển trên đường cũng bắt đầu rụt rè.

Hắn đương nhiên chưa từng gặp thứ này, đây là thần khí chí cao trong cửu phẩm văn minh, Chân Lý Thiên Quốc. Không khủng bố mới là lạ.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng, nhưng không nói cho Hoa Thiên Cẩm suy nghĩ của mình.

Giờ hắn cũng đang tìm kiếm sự ảo diệu của món thần khí này.

Hai ngày sau, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thiên Cẩm đột nhiên xuất hiện vô số chùm sáng tựa đèn.

- Nhiết Thập Tam, giờ không phải lúc

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi