THẦN MA THIÊN TÔN

- Phi Dương công tử, tiểu tử này đã giết nhiều người của chúng ta như vậy, cho nên ngày hôm nay bất luận như thế nào, chúng ta cũng tuyệt đối không buông tha cho hắn. Vì vậy xin thứ cho chúng ta vô lễ!

Nam tử trung niên phất tay một cái, đám đệ tử Thế gia Tiên Linh đi theo sau lưng hắn lập tức nhanh chóng phóng ra, bao vây Ninh Tiểu Xuyên vào chính giữa.

Thần sắc bốn người Tử Hàn Yên ngưng trọng, vội lui về phía sau mấy bước, bảo hộ Ninh Tiểu Xuyên ở trung tâm.

Sắc mặt Phong Phi Dương cực kỳ hâm mộ nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, tựa hồ thật hận kẻ đang được đám người Tử Hàn Yên bảo hộ ở trung tâm không phải là hắn. Bất quá cuối cùng hắn cũng đứng ra, lắc đầu nói:

- Hồ Liên, chỉ bằng vào các ngươi sợ rằng căn bản không bắt được vị Ninh huynh đệ này. Một lát nếu ngay cả các ngươi cũng bị giết chết, vậy đừng trách ta không xuất đầu cho các ngươi a!

Gã nam tử trung niên tên gọi Hồ Liên này nghe thấy Phong Phi Dương nói như vậy, sắc mặt càng lúc càng âm trầm hơn, lạnh nhạt nói:

- Phi Dương công tử đa tâm rồi! Hôm nay cho dù toàn bộ chúng ta có bị giết sạch, đó cũng là vì giữ gìn tôn nghiêm của các Đại Thế gia Tiên Linh chúng ta, cho dù có chết cũng không tiếc!

- Được! Nếu ngươi cũng đã nói tới như thế, vậy Phong gia ta sẽ không nhúng tay vào chuyện này nữa!

Phong Phi Dương dứt khoát vỗ vỗ tay một cái, sau đó lui về phía sau mấy bước, trên mặt bày ra bộ dáng đợi xem náo nhiệt. Mà gã nam tử âm lãnh đứng bên cạnh Phong Phi Dương kia cũng đột nhiên nói:

- Âm Dương Thế gia ta cũng không nhúng tay vào việc này nữa!

Sau khi tỏ rõ thái độ, gã nam tử âm lãnh này đồng dạng cũng dứt khoát lui về phía sau mấy bước, đứng bên cạnh Phong Phi Dương. Phong Phi Dương rất đắc ý, cấp cho gã nam tử âm lãnh này một ánh mắt khen ngợi, sau đó vung tay gọi Tiễn Hư trở lại, ba người cùng đứng ở một bên, nhìn chằm chằm đám người Hồ Liên, đợi xem náo nhiệt.

Không còn Phong Phi Dương nhúng tay vào, gã nam tử trung niên Hồ Liên kia tựa hồ nhất thời mạnh mẽ hơn không ít. Hắn ưỡn cao lồng ngực, một lần nữa nhìn về phía bốn người Tử Hàn Yên nói:

- Hiện tại ngay cả Phi Dương công tử cũng không định nhúng tay vào chuyện này, lẽ nào bốn tiểu nữ tử các ngươi vẫn cứ muốn khuấy động chuyện này sao?

Bốn nàng Tử Hàn Yên không nói lời nào, chỉ chậm rãi lắc đầu, hiển nhiên không kẻ nào dự định lùi bước. Các nàng mặc dù là nữ tử, nhưng ý chí bản thân cực mạnh, còn cường đại hơn đại đa số các nam tử bình thường, làm sao có thể bởi vì một câu nói của Hồ Liên liền lùi bước. Càng huống chi, mỗi người các nàng đều có quan hệ đặc thù với Ninh Tiểu Xuyên.

Nhìn thấy thần sắc kiên quyết trên mặt bốn nàng Tử Hàn Yên, cặp mày Hồ Liên nhíu lại thành một đường thẳng. Mặc dù Hồ Liên cũng không quá quan tâm tới tu vi của bốn nàng Tử Hàn Yên, nhưng thân phận của bốn người này chính là đệ tử của Oa Hậu Cung, cái này lại khiến cho hắn tương đối kiêng kỵ. Oa Hậu Cung chính là Thế gia nữ tính duy nhất trong Tam Đại Thế Gia Tiên Linh Đỉnh Cao, thành viên trong đó toàn bộ đều là nữ nhân. Ngoài ra, Oa Hậu Cung vẫn luôn nổi danh là giúp thân không giúp lý. Nhìn chằm chằm bốn nàng Tử Hàn Yên một hồi, trên mặt Hồ Liên rốt cuộc lộ ra thần sắc phiền chán, không nhịn được, nói:

- Ta đã có thiện ý nhiều lần hết lời khuyên bảo các ngươi như vậy, nếu các ngươi vẫn còn không biết tốt xấu, vậy cũng đừng trách ta không khách khí! Có Phi Dương công tử ở đây làm chứng, sau này cho dù việc này đến tai Oa Hậu Cung, bản thân ta cũng không sợ!

Mặc dù trong miệng nói không sợ, nhưng trên thực tế Hồ Liên nói như vậy rõ ràng chính là nghĩ muốn cấp cho bốn nàng Tử Hàn Yên một lần áp lực cuối cùng, vẫn nghĩ muốn bức bách các nàng rời khỏi. Sau khi nói xong, ánh mắt Hồ Liên liền nhìn chằm chằm bốn người Tử Hàn Yên. Thấy thần sắc bốn người cũng không có bất kỳ biến hóa gì, sắc mặt hắn thoáng cái liền trở nên âm lãnh, nói:

- Nếu đã như vậy, mọi người toàn bộ xuất thủ, không cần cố kỵ cái gì! Cho dù ngày sau có xung đột với Oa Hậu Cung, chuyện này ta cũng sẽ một mình gánh vác!

Nghe được mệnh lệnh của Hồ Liên, đám cao thủ Thế gia đang vây quanh bốn phía Ninh Tiểu Xuyên nhất thời từng đạo từng đạo thân ảnh lóe lên, nghĩ muốn đồng loạt ra tay.

- Chậm đã!

Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên đứng ra, hét lớn một tiếng. Từ khi đám người Hồ Liên chạy tới, Ninh Tiểu Xuyên mãi vẫn chưa từng mở miệng nói chuyện, không ít người xung quanh còn tưởng rằng Ninh Tiểu Xuyên đã bị Hồ Liên dọa sợ, không dám lên tiếng, cho nên mới núp sau lưng mấy nàng nữ nhân. Lúc này thấy Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên đứng ra, trong lòng bọn họ mặc dù vẫn còn khinh bỉ, nhưng trong lòng cũng có chút hồ nghi. Chẳng lẽ tiểu quỷ nhát gan này đến thời điểm này còn dám chủ động xuất đầu sao?

Phong Phi Dương nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên đứng ra, khẽ ngây người một cái, dùng thanh âm nhỏ bé gần như không thể nghe thấy nói với gã nam tử âm lãnh đứng bên cạnh mình:

- Đông Phương, ta dám khẳng định, gã Ninh Tiểu Xuyên này hiện tại đứng ra, nhất định là muốn một mình chống đỡ đám người Hồ Liên. Chỉ đáng tiếc, nếu làm vậy mặc dù thể hiện được khí khái nam tử của hắn, nhưng sẽ khiến cho mấy vị sư muội xinh đẹp kia thương tâm a!

Nam tử âm lãnh liếc Phong Phi Dương một cái, căn bản lười trả lời hắn.

Hồ Liên thấy Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên đi ra, khóe miệng lộ ra một tia âm lãnh, nói:

- Như thế nào? Tới lúc này ngươi mới định cầu xin tha thứ sao? Ta nói cho ngươi biết, đã muộn rồi! Không chỉ có ngươi, ngay cả mấy nàng nữ nhân bên cạnh ngươi toàn bộ cũng phải gặp xui xẻo!

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Hồ Liên một cái, căn bản không thèm để ý tới hắn. Gã Hồ Liên này rõ ràng là không muốn đắc tội Oa Hậu Cung, cho nên hiện tại mới cố ý kích động chính mình như vậy, nghĩ muốn để cho mình và bốn nàng Tử Hàn Yên tách ra. Chỉ là loại thủ đoạn này cũng quá thô thiển rồi, đừng nói là Ninh Tiểu Xuyên, cho dù là những người khác cũng có thể nhìn ra. Bất quá cho dù không có những lời nói này của Hồ Liên, Ninh Tiểu Xuyên cũng dự bị để cho bốn nàng Tử Hàn Yên rời đi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi