THẦN MA THIÊN TÔN

Ma Môn khí thế mạnh mẽ, nhưng lại không chủ động xuất kích, Kiếm Các Hầu Phủ chỉ có thể chờ cho đến khi bọn hắn chủ động công kích, cho nên mới lộ ra vẻ cực kỳ bị động.

Sau đó, Ninh Tiểu Xuyên lại đem chuyện của Ngọc Ngưng Sanh, kể cho lão Hầu gia.

Lão Hầu gia nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, sau đó nói:

- Ngươi đã trưởng thành rồi, tin rằng trong lòng ngươi cũng tự có cân nhắc, nên làm gì thì không cần ta phải dạy ngươi nữa rồi.

Lão Hầu gia biết Ninh Tiểu Xuyên hành sự ổn trọng, sẽ không thật sự xằng bậy với một nữ tử thanh lâu, cho nên cũng không hỏi nhiều.

- Tôn nhi đã hiểu.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ninh Tiểu Xuyên lại trao đổi với lão Hầu gia vài chuyện về Ma Môn, sau đó liền rời khỏi Kiếm Các Hầu Phủ, dự định đến Thần Kiếm cung một chuyến.

Thần Kiếm cung chính là sản nghiệp lớn nhất của Kiếm Các Hầu Phủ hiện nay, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên là rất chú trọng đến nó.

Ngay sau khi Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Kiếm Các Hầu Phủ không lâu, Ngự Thiến Thiến đã đến bái phỏng. Kiếm Các Hầu còn tự mình ra nghênh đón, dẫn nàng vào trong Hầu Phủ.

Tốc độ quật khởi của Thần Kiếm cung, quả thật nhanh nằm ngoài dự đoán của Ninh Tiểu Xuyên.

Bởi vì, Kiếm Các Hầu Phủ không tiếc toàn bộ tài lực ủng hộ, lại thêm có một lượng lớn cao thủ luyện khí gia nhập, mới khiến Thần Kiếm cung trở thành Thánh Địa luyện khí đệ nhất Hoàng thành, chiếm cứ bảy phần định mức thị trường, xem như triệt để lũng đoạn trong ngành sản xuất binh khí Hoàng thành.

Ngoại trừ Hoàng thành ra, Thần Kiếm cung còn phát triển ra tất cả đại châu, vực, đã hình thành quy mô ban đầu.

Thần Kiếm cung tọa lạc tại khu vực phồn hoa trong Hoàng thành, cây xanh mọc thành rừng, 99 bậc cầu thang trải ngọc thạch, ngọc thạch mọc thành phiến, gõ linh, trụ vàng xây dựng cung điện, mỗi một ngóc ngách đều phô trương sự xa hoa và khổng lồ của Thần Kiếm cung.

Hấp dẫn sự chú ý của người khác nhất cũng không phải là kiến trúc, cũng không phải những cung điện này, mà là một thanh cự kiếm dài 87 mét ở bên ngoài cung điện.

Nghe đồn thanh cự kiếm này nặng tới 70 vạn cân, được Luyện Khí Tông Sư luyện chế ra, đã đạt tới cấp bậc Huyền Khí thất phẩm.

Tại sao Thần Kiếm cung lại nổi danh?

Chỉ một thanh đại kiếm cấp bậc Huyền Khí thất phẩm, lại có thể khiến cho Thần Kiếm cung danh chấn thiên hạ. Ngoại trừ Thần Kiếm cung ra, còn nhà nào có thể xuất ra được vốn liếng như vậy?

Lúc mới đặt Huyền Khí thất phẩm trên đường cái, tự nhiên khiến cho không ít cao thủ Võ Đạo ngấp nghé, lúc đầu, gần như mỗi ngày đều có Võ giả đến đây trộm kiếm. Thế nhưng, những Võ giả trộm kiếm này cũng không ngờ rằng Kiếm Các Hầu Phủ đã an bài cao thủ bảo vệ kiếm. Sau khi chém giết xong, đều vứt xác dưới thân kiếm.

Phía dưới cự kiếm đã xếp thành một tòa núi thây cực lớn, bên trên có đến hơn 70 bộ hài cốt.

Dần dần, cũng không còn người nào dám đến trộm kiếm nữa.

Phó Cung chủ Thần Kiếm cung Lưu Văn Vũ dẫn Ninh Tiểu Xuyên đi tham quan tất cả cung điện Huyền Khí, vừa giảng giải lịch sử hình thành một năm qua của Thần Kiếm cung, vừa nói:

- Hiện nay, sản nghiệp của Thần Kiếm cung đã bao trùm tất cả đại châu, vực của Đế quốc, gần như mỗi tòa thành trì, đều có một phân cung của Thần Kiếm cung.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Phát triển nhanh như vậy sao?

Lưu Văn Vũ cười nói:

- Như vậy còn chưa hết a, tiểu Hầu gia, ngài có biết không? Vì xây dựng Thần Kiếm cung mà lão Hầu gia đã hạ lệnh vứt bỏ hết cửa hàng sản nghiệp khác của Hầu Phủ, lại thay đổi một lần nữa, mở ra thương hiệu Thần Kiếm cung, bây giờ, khắp toàn bộ Đế quốc, phân cung của Thần Kiếm cung đoán chừng cũng hơn 8000 cái, căn cứ luyện khí cũng hơn 32 cái, Luyện Khí Sư và Võ giả dưới trướng lại càng nhiều vô số kể.

- Nếu đổi lại là một người dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, cho dù hắn bỏ ra 200 năm, cũng không có khả năng đạt tới quy mô hiện nay của Thần Kiếm cung.

Nói đùa, với tích lũy ngàn năm của Kiếm Các Hầu Phủ, tài phú trải rộng khắp mọi ngóc ngách của Đế Quốc, chỉ cần Hầu Phủ muốn, thì mới có thể trong thời gian ngắn có thể tạo thành sản nghiệp quy mô cực lớn.

Đương nhiên, còn một tiền đề nữa, đó là thương hiệu cũng rất quan trọng.

Nếu như không có thanh danh của “Thần Kiếm cung” Hoàng thành, Võ giả cũng sẽ không chạy đến Thần Kiếm cung mua sắm binh khí, Luyện Khí Sư lại càng không chen nhau đến gia nhập Thần Kiếm cung.

Thanh danh của Thần Kiếm cung, làm thế nào tạo thành?

Công lao của Nhạc Minh Tùng là hàng đầu a.

Thần Kiếm cung trắng trợn tuyên truyền Nhạc Minh Tùng chính là Luyện Khí Tông Sư.

Chuyện này cách đây một năm đã chấn động Hoàng thành.

Một vị Luyện Khí Tông Sư tự mình tọa trấn “Thần Kiếm cung”, vốn dĩ cũng không có bao nhiêu người tin tưởng, bởi dù sao đi nữa thì địa vị của Luyện Khí Tông Sư cũng rất cao, suốt ngày chỉ ở trong nhà, làm sao có thể tùy tiện luyện khí giúp một cái Thần Kiếm cung mới được xây dựng?

Thế nhưng, sau khi một chuyện phát sinh, đã khiến cho toàn bộ Võ giả trong Hoàng thành đều nghẹn họng trân trối, không còn lời nào để nói.

Không ngờ vị Luyện Khí Tông Sư này lại là một cuồng ma luyện khí, cứ mỗi một tháng, Thần Kiếm cung ít nhất đều sẽ đem ba kiện Huyền Khí thất phẩm ra đấu giá, có tháng tối đa, còn lấy ra bảy kiện Huyền Khí thất phẩm.

Huyền Khí thất phẩm có khái niệm gì?

Trước đó, ngay cả Võ Tôn cũng chưa chắc đã có được một kiện Huyền Khí thất phẩm.

Vậy mà Huyền Khí thất phẩm lại bị Thần Kiếm cung sản xuất số lượng lớn, quả thực có thể nói là đóng gói bán phá giá.

Cho nên vị Luyện Khí Tông Sư này của Thần Kiếm cung, mới được mọi người gọi là “luyện khí cuồng ma”.

Thanh danh của Thần Kiếm cung, cũng chính vì vậy mà điên cuồng tăng vọt, ở trong Hoàng thành cũng giống như sấm nổ bên tai.

Sau đó là hiệu ứng bươm bướm, tất cả Luyện Khí Sư đều nhao nhao tới đầu nhập Thần Kiếm cung, đều muốn được Luyện Khí Tông Sư chỉ điểm, khiến cho Thần Kiếm cung phát triển vượt ngoài dự liệu, chỉ trong thời gian cực ngắn đã xưng bá Hoàng thành.

Thế nhân đều cho rằng, vị Luyện Khí Tông Sư này nhất định là luyện khí ngày đêm.

Thế nhưng, chỉ có Lưu Văn Vũ là biết rõ vị cuộc sống của đại Tông Sư này trôi qua trong thoải mái thối nát như thế nào, cả ngày đùa giỡn với thị nữ, ăn chơi trác táng, khoái hoạt tựa như thần tiên.

Lưu Văn Vũ lại càng bội phục vị đại Tông Sư này sát đất, bởi vì đại Tông Sư quả thật luyện khí nhẹ nhàng như uống nước, tiện cầm một khối sắt vụn, nắn bóp vài cái là thành Huyền Khí thất phẩm.

Mỗi lần Lưu Văn Vũ chỉ cần đi dạo quanh bụi cỏ bên ngoài nơi ở của đại Tông Sư, cũng có thể tìm được hai kiện Huyền Khí thất phẩm, sau đó giống như nhặt được chí bảo mà mang lên sàn đấu giá.

Sau khi Ninh Tiểu Xuyên nghe được chuyện này, hắn lại càng kinh ngạc hơn Lưu Văn Vũ nhiều.

- Vị tiền bối đại Tông Sư này thật đúng là thần nhân, e rằng tất cả luyện khí đại Tông Sư khác của Ngọc Lam Đế quốc cộng lại, cũng không lợi hại bằng một cái ngón tay của hắn a.

Lưu Văn Vũ cảm thán nói.

Ninh Tiểu Xuyên mỉm cười, nói:

- Dẫn ta đi gặp hắn!

Nhạc Minh Tùng ở trong một tòa cung điện sâu nhất trong Thần Kiếm cung, kiến trúc xây dựng rất hoa lệ, trụ vàng tường ngọc, bạch ngân đầy đất, quả thực còn xa hoa lãng phí hơn cả Hoàng thành. Còn chưa đi vào đã nghe thấy thanh âm cười đùa của nữ tử, còn có âm thanh nhạc khí du dương vang lên.

Ninh Tiểu Xuyên vừa mới đẩy cửa, liền ngửi thấy mùi rượu nồng nặc.

Bên cạnh ao rượu, bên dưới thành cung, bên cạnh cây cảnh, đều có y phục của nữ tử, ít nhất cũng phải có hơn mười vị.

Có người ngồi xa xa đánh đàn, thổi sáo. Có người nhẹ nhàng nhảy múa, có người chơi đùa trong ao rượu, có người nằm trên thân Nhạc Minh Tùng, bưng chén rượu mớm cho hắn uống.

- Ninh huynh, ngươi cuối cùng cũng trở về rồi, ta nhớ ngươi muốn chết được.

Hai tay Nhạc Minh Tùng mỗi tay ôm một thị nữ xinh xắn, bàn tay rất không quy củ, vuốt ve bắp đùi trắng nõn của thị nữ.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Không ngờ còn sa đọa hơn cả trong tưởng tượng của ta a.

Nhạc Minh Tùng chợt nhíu mày, cười nói:

- Ninh huynh xem ta là người gì rồi? Chúng ta chỉ đang nghiên cứu thảo luận nhân sinh, hưởng thụ thú vui tinh thần, không có thối nát như trong tưởng tượng của ngươi. Ngươi đừng nhìn thấy xung quanh ta mỹ nữ như mây, xinh đẹp gợi cảm mà nhầm, trên thực tế, ta cũng chỉ ngắm mà thôi.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ cười nhạt một tiếng.

Nhạc Minh Tùng nói:

- Ngươi đừng có không tin a, đối với Luyện Khí Sư chúng ta mà nói, trọng yếu nhất không phải là tu vi Võ Đạo, mà là “tâm chí”. Người có tâm chí không kiên định, thì cũng rèn ra binh khí không cứng cỏi. Người có tâm chí trải qua thử thách không sờn lòng, mới có thể rèn ra được binh khí trải qua trăm trận không hỏng.

Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, nói:

- Dường như có vài phần đạo lý. Ngươi đừng nói với ta là ngươi ôm một đống mỹ nữ, ở nơi này ăn chơi đàng điếm, chính là vì ngươi muốn tu luyện “tâm chí”?

- Đúng vậy.

Nhạc Minh Tùng rất giỏi tùy cơ ứng biến, liền khẳng định.

- Vậy thì tâm chí của ngươi thật đúng là cường đại.

Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên là không tin chuyện ma quỷ của Nhạc Minh Tùng.

Ninh Tiểu Xuyên tự nhận là tâm chí của mình đã đủ kiên định rồi, thế nhưng, muốn hắn cả ngày ăn chơi đàng điếm cùng một đám mỹ nữ, trái ôm phải ấp, lại phải khắc chế “tâm” của mình, khiến cho tâm không bị hủ hóa, đồng thời ức chế tình cảm, không được phát sinh bất luận quan hệ thân thể gì với các nàng.

Ninh Tiểu Xuyên tự cảm thấy, mình tuyệt đối không làm được.

Nếu như thật sự có nam nhân có thể làm được, vậy thì không phải thân thể nam nhân này có vấn đề, mà nhất định là tâm lý của hắn có vấn đề.

Dưới mệnh lệnh của Ninh Tiểu Xuyên, đám thị nữ liền vội vàng lui xuống, chỉ còn lại Nhạc Minh Tùng và Ninh Tiểu Xuyên.

- Ninh huynh, bây giờ có thể giao cho ta “Kỳ Môn Khí Điển” được chưa?

Nhạc Minh Tùng cảm thấy hứng thú nhất vẫn là bảo điển luyện khí này, bây giờ hắn chỉ mới lấy được 900 thiên, phần còn lại vẫn đang nằm trong tay Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một khối ngọc thạch bằng cái móng tay, đưa cho hắn, nói:

- Trên ngọc thư này cũng ghi lại 900 thiên, Nhạc huynh cứ cầm lấy tu luyện đi.

- Chỉ có 900 thiên thôi? Ngươi quá keo kiệt rồi nha? Giao hết những thiên còn lại cho ta luôn đi.

Nhạc Minh Tùng nhận lấy ngọc thư, vội vàng thu vào trong tay áo.

Ninh Tiểu Xuyên thầm nghĩ, nếu như giao toàn bộ Kỳ Môn Khí Điển cho ngươi, ngươi còn không trực tiếp bỏ trốn hay sao? Đến lúc đó tìm ai để tọa trấn Thần Kiếm cung?

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Kỳ Môn Khí Điển sớm muộn cũng có đủ cho ngươi, Nhạc huynh cần gì phải nóng lòng nhất thời? Nhạc huynh cứ tiếp tục tu luyện, ta xin cáo từ trước.

- Đi đi, đi đi.

Sau khi Nhạc Minh Tùng đạt được phần mới của Kỳ Môn Khí Điển, cũng không muốn giữ Ninh Tiểu Xuyên lại nữa, dự định bắt đầu lập tức nghiên cứu.

Ninh Tiểu Xuyên đi ra khỏi cửa, Lưu Văn Vũ liền tới nghênh đón, cúi đầu với Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Thế nào rồi?

Lưu Văn Vũ nói:

- Đã kiểm tra thân thể của các nàng, vẫn là tấm thân xử nữ.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhíu mày, vuốt cằm suy tư, trong lòng thầm nói:

- Tên gia hỏa Nhạc Minh Tùng này rốt cuộc có địa vị gì? chẳng lẽ thật sự đúng như những gì hắn nói, dùng những thị nữ này để luyện tâm chí của mình? Loại phương thức tu luyện này cũng quá không có nhân đạo rồi, thật là biến thái mà.

Ngay cả chính bản thân Ninh Tiểu Xuyên cũng không thể hoàn toàn thờ ơ trước mặt nữ sắc, vậy mà không ngờ Nhạc Minh Tùng lại làm được. Loại người này, tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản.

Lưu Văn Vũ nói:

- Tiểu Hầu gia, gần đây Ma Môn rất huyên náo, ngay cả Thần Kiếm cung cũng bị ảnh hưởng, lỡ như bọn hắn đến tập kích Thần Kiếm cung, chúng ta phải ứng phó như thế nào?

- Chuyện này ngươi tạm thời đừng quan tâm, ta và Hầu gia tự có an bài. Đúng rồi, chuyện "Binh khí bài danh phổ" thế nào rồi?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

Lưu Văn Vũ nói:

- Chuyện này vẫn do Tư Đồ cô nương phụ trách. Chẳng lẽ… Tiểu Hầu gia chuẩn bị công bố rồi?

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Quy mô của Thần Kiếm cung đã hình thành, đã đến lúc công bố "Binh khí bài danh phổ" ra ngoài, đến lúc đó, thanh danh của Thần Kiếm cung lại lần nữa tăng lên, thậm chí có khả năng nhất cử đạt tới địa vị Thánh Địa Thần Binh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi